Ở Trước Mặt Boss Mạt Thế Xoát Thẻ 363 Ngày

Chương 53



Edit: Kuro

Beta: Ka

Nội dung bên trong trò chơi, chi đội Lôi Đình được ca ngợi ở mạt thế chính là một cây trường thương dũng mãnh nhất từ đầu đến cuối luôn trấn thủ đang cùng thế lực phản nhân loại đấu tranh tại tiền tuyến.

Nhưng đó là một năm sau so với nội dung game. Tại chiến trường tàn khốc, tự nhiên sàng lọc để chọn ra một nhóm gồm những đội viên có sức chiến đấu mạnh nhất, trong đó số người tử nạn hoặc bị thương cũng ngày càng nhiều.

Nhưng Trương Tri Âm không muốn nhìn tất cả những việc đó xảy ra. Hắn cũng không thể mang theo thủ hạ của mình đi chịu chỗ chết.

Trần Nghiễm là một nhân tài hiếm có. Bởi hắn không chỉ có dị năng giả hệ Phong cường lực cấp năm sắp lên cấp sáu, bản thân hắn trước cũng trải qua rèn luyện quân đội, chịu qua huấn luyện đối kháng chính quy. Trương Tri Âm cùng hắn và những người mang dị năng tương đối khá lập ra kế hoạch tập luyện, cùng các đội viên mỗi ngày đúng giờ chạy bộ, rèn luyện, học tập cùng luyện tập kĩ năng tranh đấu hiệu quả, đồng thời cuối tuần tổ chức họp mặt, trong buổi họp còn lại thời gian đội viên có thể chia sẻ kĩ năng sử dụng dị năng.

Tận thế bắt đầu chính là lúc các tình thế hỗn loạn kéo tới, nhiều hơn là người bình thường khi bị ép đối đầu một mình với tang thi thì chuyển biến thành dị năng giả. Ở bọn họ rất nhiều chiêu công kích đều nằm ở bản năng, thời tận thế sơ khai tất cả mọi người tập trung lại một chỗ nhằm mục đích phòng vệ, tự lo bữa sáng bữa tối trong cuộc sống, luyện tập giả định rèn luyện lẫn nhau phối hợp tìm ra phương thức chiến đấu thích hợp nhất. Đây là một loại sinh vật bản năng. Chỉ có ít người đi huấn luyện dị năng giả ở chính tuyến, còn lại những người mang dị năng giả khác ngầm học hỏi lẫn nhau.

Nhưng là quy luật, khoa học kết hợp với huấn luyện càng có thể nâng lên thành một nhánh đội ngũ có sức chiến đấu có thể đối diện nguy cơ. Ít nhất Trương Tri Âm cho là như vậy. Hắn hi vọng bên trong nội dung game đem chi đội Lôi Đình huấn luyện thành đội ngũ đánh đâu thắng đó, đồng thời tận lực giảm bớt thương vong trong quá trình này.

Hắn yêu Y, nhưng không có nghĩa hắn tán thành tất cả các hành động của Y là đúng. Tuy rằng năm đó không đếm xỉa đến, cũng không xem bối cạnh nội dung game là chuyện lớn lao, ngược lại sẽ như thiếu niên trung gian cảm thấy người như vậy rất hấp dẫn. Nhưng chân chính bước vào thế giới này, hắn cùng y đứng hai chiến tuyến khác nhau, cho dù như vậy hắn vẫn yêu y như cũ.

Đó là dây chuyền mặt chim ưng của đội trưởng, Thương Tư, lão Chúc chuyện bọn họ muốn làm – là khiến cho tận thế mau chóng kết thúc, nhân loại có thể tận hưởng sinh hoạt yên bình.

Trương Tri Âm tuyên bố chi đội Lôi Đình hiện nay chia làm hai tổ, chiến đấu và phòng thủ. Hắn tuyển ra hai mươi người còn trẻ cường tráng, có tiềm lực và sức chiến đấu xuất sắc xếp vào tổ chiến đấu, phụ trách xung phong ở hàng đầu, hắn chọn làm chủ lực bên trong Lôi Đình; những người còn lại xếp vào tổ phòng thủ, phụ trách trợ giúp công tác. Do lão Chúc cùng những đội viên cũ của Lôi Đình chọn lựa phụ trách.

Tại bất kì hoàn cảnh nào xảy ra thay đổi cũng có ý kiến phản đối, bản thân Trương Tri Âm cũng không phải người cứng rắn, cũng nguyện ý tiếp thu ý kiến của những người khác, thế nhưng  khi hắn quyết định biện pháp, lại nhất định phải đảm bảo nó được quán triệt thực thi – ngay tại hoàn cảnh đó, chứng minh quyền uy của người lãnh đạo là phương pháp đơn giản đảm bảo chi đội Lôi Đình tập trung lại một chỗ.

Tận thế, muốn có tiếng nói vẫn phải cần thực lực.

Tuy rằng trên danh nghĩa là dị năng giả cấp sáu, ngoại trừ trang bị chỉ cây thương hệ băng do tận thế bị chủ cũ bỏ lại, nắm giữ hệ Băng cùng dị năng Tinh Chuẩn thì hoàn toàn không phải trình độ dị năng giả cấp sáu.

Hắn tới đây được ba ngày thì mang theo đội phụ cận lên núi đánh tang thi, quan sát trình độ đội ngũ đồng thời bộc lộ tài năng cùng tâm tư trong đó.

Mảnh đất đó là hắn cố ý chọn, trong game nơi đó có một boss tang thi song hệ Phong Hỏa cấp sáu. Ban đêm hắn dán bùa ẩn thân đi điều tra địa hình, quả nhiên gặp được con boss kia. Trong game, chỉ với một người chơi cao cấp là có thể đánh bại nó, với đẳng cấp cùng trang bị của hắn bây giờ đánh toàn bộ không thành vấn đề.

Cho nên ban ngày mang đội ngũ đến đó, hắn ung dung để thương xuống, đối đầu quật ngã boss trước ánh mắt thán phục của nhiều đội viên, không khỏi cảm thấy ngượng ngùng – đây chính là hắn cố ý lựa chọn đối thủ.

Là một người lớn lên trong hòa bình, đã từng đi nghĩa vụ nhưng suýt chút nữa không kháng nổi một cô thư ký yếu đuối, đồng thời cũng là một game thủ, Trương Tri Âm có thể nghĩ tới biện pháp huấn luyện đội ngũ tốt nhất chính là – mang theo bọn họ đi hạ phó bản, đánh quái luyện cấp trang bị.

Người từng trải nói rõ phó bản này trong game cũng là nơi có thật ở thế giới Minh Thiên, hơn nữa quái bên trong sẽ không quét mới, trong game cơ hội rơi bảo vật chỉ cần tỉ mỉ nhất định có thể tìm được. Khi bắt đầu boss tang thi hệ Mộc cùng hệ Thạch đã chứng minh điều này.

Trước khi hắn tới, cho đội Lôi Đình đã trải qua một trận đại chiến với căn cứ Dục Hỏa, Nhâm đội trưởng trước đó đã hi sinh trong cuộc chiến này, nhưng cùng lúc đó căn cứ Dục Hỏa cũng bị đả kích không nhỏ, một người tên “Độc Nha” là chủ lực cũng bị trọng thương. Cho nên bọn họ trong thời gian ngắn không tập kích hoặc phá hoại liên minh, việc này cho Trương Tri Âm thêm thời gian lập kế hoạch.

Một lần nữa trở về thế giới hiện thực, Trương Tri Âm sau khi tan tầm liền về nhà mở diễn đàn download toàn bộ tư liệu chiến thuật phó bản tương quan, đem trụ sở Lôi Đình đặt quanh phó bản cùng phương pháp phá giải đều nhanh chóng phân loại ghi nhớ trong đầu.

Vừa bắt đầu là ghi nhớ thật nhanh, sau đó dần dần lý giải, chính mình cũng ngộ ra rất nhiều kỹ xảo và quy luật.

Hắn về nhà liền theo thói quen mở game, nhưng sau đó vẫn bận ghi chép chiến lược, thẳng đến mười hai giờ khuya không thể không ngủ mới nhớ tới mình cả buổi tối đều không đoái hoài đến Ân Niệm.

Hắn quay lại trang web game, đi tới gần, gõ xuống hai chữ “Ngủ ngon”, lập tức thoát khỏi game.

Y dược sĩ trong căn cứ, Boss tận thế rũ mắt xuống, biểu tình u buồn.

________________

Sau khi Trương Tri Âm trở lại thế giới Minh Thiên, lần đầu tiên bắt đầu cho bọn họ đi một phó bản phổ thông để luyện tập.

Phó bản này độ khó không lớn, tang thi đẳng cấp đều là cấp ba cấp bốn, đặc điểm chính là quái nhiều, tinh hạch rơi nhiều, nhưng bởi trong game tinh hạch cấp ba cấp bốn giá cả phải chăng, thời kì sau công dụng ít, nên cũng không được người chơi hoan nghênh. Trong hiện thực, nơi như vậy càng thử thách được thể lực cũng như sức chịu đựng của con người. Kết thúc một ngày, nhiều lần khai thương, sử dụng dị năng thậm chí sử dụng vũ khí trong tay, khiến tay mọi người đều trở nên tê dại đau nhức.

Nhưng bọn hắn nhìn thấy tinh hạch tràn đầy lại trở nên hưng phấn.

Bởi có Hiệp hội Bạch Mang tồn tại, tinh hạch bên trong thế giới này có càng nhiều công dụng, không chỉ hạn chế ở nâng cấp dị năng, nộp lên liên minh số lượng tinh hạch cấp thấp nhất định có thể đổi lấy tinh hạch cấp cao để sử dụng.

Sau ba ngày nghỉ ngơi, Trương Tri Âm mang đội đến phó bản chính mình luyện tập trước kia – Hang Bạch Cốt.

Phó bản này đầu tiên đặt ra là để thí nghiệm bệnh độc tang thi sau lại thành hang động bỏ hoang, vì vậy mà tang thi bên trong đặc biệt cường hãn, boss tang thi nắm giữ tam hệ dị năng Phong, Lôi, Độc.

Nhưng nơi này rơi trang phục Bạch Cốt, bộ này giống trang phục phòng ngự, nhưng hỗ trợ công kích mạnh mẽ, trong game nhiều người chơi cho là lựa chọn hàng đầu.

Tang thi hang Bạch Cốt mật độ dày hơn so với phó bản luyện tập, mà càng lợi hại, lúc trước luyện tập, các đội viên ứng phó không mấy vất vả. Đại khái dùng thời gian ba giờ là có thể tiến sâu vào bên trong.

Càng vào sâu tang thi càng ít, tương ứng đẳng cấp cũng càng cao, đến cuối mỗi đoạn lại có một tang thi tiểu quái có năng lực của tiểu boss. Đi tới cuối hang có một tảng đá lớn chặn đường, cả đội cùng dừng lại, mọi người đã lộ rõ vẻ mệt mỏi.

So sánh giữa chi đội Lôi Đình thì mấy người Đại Đao vẫn đang duy trì ở trạng thái tốt nhất, thậm chí còn càng thêm cẩn thận.

Trương Tri Âm nhìn lướt qua, đại khái hiểu vẫn là thao luyện chưa đủ, lúc này đánh boss khả năng hiệu quả không cao, trái lại nếu như thương vong nặng nề sẽ đả kích tinh thần binh sĩ, vì vậy hạ lệnh tạm thời rút lui.

Đường Lực lúc trước quen Trương Tri Âm ở căn cứ Tân Cực hiện tại cũng ở chi đội Lôi Đình, thê tử của hắn Tụ Mi cũng cùng đến trụ sở căn cứ giúp làm cơm, nữ tử Tiểu Lê cũng hiểu chuyện mà giúp đỡ làm việc.

Trương Tri Âm sau khi cùng đội quay về liền nhìn thấy Tụ Mi, Tiểu Lê còn có còn có quản sự chi đội Lôi Đình là Thi Thúc cùng các đội viên cũ được phân công ở lại bảo vệ trụ sở đều đứng ở bên trong, đến gần mới phát hiện cạnh họ còn có một cô bé, cao không tới 1m50, nhìn qua lớn nhất không quá 14 tuổi. Vẻ ngoài rất xinh đẹp, một số góc độ còn rất tinh tế, nhưng khi nàng quay lại mới có thể phát hiện đôi mắt của nàng mông lung, không chút thần thái.

Tiểu cô nương này bị mù.

Tiểu Lê sợ hãi đứng cạnh nàng, định tiếp lời nhưng lại không dám tới gần.

Thi Thúc đi đến bên Trương Tri Âm chờ người nói rõ tình hình.

Bên cạnh trụ sở cũng có một thị trấn nhỏ bị tang thi chiếm lĩnh, tang thi bên trong đẳng cấp cũng không cao, chi đội Lôi Đình không có ý định đi vào quét sạch mà khi nào rảnh rỗi sẽ cử hai, ba đội viên vào có thể tìm thấy nhu yếu phẩm – điều kiện ở trụ sở chi đội Lôi Đình hoàn toàn không thể so sánh với trụ sở liên minh, so với trạm lúc trước cũng nhỉ nhiều hơn hai, ba căn nhà mà thôi.

Kết quả ngày hôm nay bọn họ đi quét liền phát hiện một cô bé, tiểu cô nương này không chỉ bị mù, mà còn không nói được, thông qua viết trên giấy và động tác tay thì đội viên hiểu được nữ hài tên Tiểu Mạt, cửa hàng là do nhà cô bé mở, trên người cô bé có sóng tinh thần, sau khi kiểm tra hẳn là thức tỉnh dị năng Tinh Thần sơ cấp, có lẽ điều này giúp nàng có thể tiếp tục sống sót trong mạt thế.

Sau khi được Trương Tri Âm đồng ý, Tiểu Mạt được phép lưu lại trụ sở.

Lúc này Ân Tiểu Tưởng nghe thấy tiếng Trương Tri Âm, từ cửa sổ thò đầu ra, tập tễnh lảo đảo chạy tới phía hắn, kết quả đụng phải chân Tiểu Mạt.

Trương Tri Âm: “…” Ngu chết rồi.

Hắn quên mất lúc mình biến thành mèo so với lúc này còn ngu ngốc, đụng vào chân Boss ngã chổng vó đau liền ủy khuất khóc nức lên, được Ân Niệm nâng niu trong tay dỗ mất nửa ngày.

Tiểu Mạt như cảm nhận được gì, quay qua cúi nửa thân trên xuống gần Ân Tiểu Tưởng, đưa tay ra, tựa hồ muốn sờ nó.

“Cẩn thân, nó có thể phun băng.” Trương Tri Âm nhắc nhở. Ân Tiểu Tưởng đối với người không thân thì ngạo kiều, ai chạm vào nó nó đều phun băng cho biết tay, Đại Đao cùng A Không cũng không được. Tên  tiểu tử này người không dài, sức mạnh đã tăng cao, hiện tại phun nước đá có thể đóng băng toàn bộ tay người.

Không ngờ rằng Ân Tiểu Tưởng cư nhiên không né tránh Tiểu Mạt, cũng không phun băng.

Quả là kỳ tích. Trương Tri Âm thở dài nói: “Tiểu Mạt, ngươi ở đây không có việc gì làm có  thể trông chừng mèo nhỏ giúp ta được không?”

Hiện tại Ân Tiểu Tưởng càng lớn càng không phục, căn bản không quản được, nhân lúc mình mở cửa sổ tìm thấy khe hở liền chui ra. Bây giờ tận thế không an toàn, Tiểu Tưởng nhìn qua không như mèo bình thường, nó cũng không thể tự khai báo danh tính, Trương Tri Âm lo lắng nó gặp chuyện.

Nữ hài tử không nhìn thấy cũng không thể nói chuyện, nhưng có thể nghe hiểu ý hắn, bèn khéo léo gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.