Gia Tỳ ngồi trên ghế của mình, nhìn ly trà mật ong trong tay, nhìn qua cảm giác như già đi mười tuổi.
Đại Ất từ phía sau xuất hiện, hỏi: “Tiến sĩ, ngài cho rằng tiến sĩ Phỉ Lực nói đúng không… Ý tôi là, YN sáng tạo ra cái này?”
Gia Tỳ không trả lời, vẫn như cũ chỉ ngơ ngẩn nhìn chằm chắm cốc của mình, một lúc lâu sau hỏi ngược lại: “Ất, cậu nói nó có tâm trả thù sao?”
Đại Ất nhíu mày: “Tâm trả thù? Không thể nào…Từ đầu đến cuối tôi đều không cho rằng YN có thể thu được tình cảm giống như con người, nó nhiều nhất chỉ có thể thử phân tích tình cảm nhân loại là thế nào, nó có thể giỏi trong việc nắm bắt tâm lý con người, thế nhưng chắc chắn nó sẽ không có tâm tư. Trả thù là căn cứ vào cơ sở tình cảm dẫn đến hành động, nó không có tình cảm, cũng sẽ không có tâm trả thù”.
“Đúng vậy, chỉ có thể giải thích như thế…Nó am hiểu nhân loại, nó hiểu nhóm chúng ta sợ cái gì, mà nó sẽ lợi dụng điểm đó để đạt được mục đích của nó”. Gia Tỳ để cốc xuống, lộ ra một nụ cười khổ tương tự như Phỉ Lực.
“Ất, nó đã mất kiểm soát, nhưng chúng ta bây giờ không thể khống chế nó như trước, cũng như, tìm ra biện pháp, tiêu hủy nó”
Đại Ất biểu hiện kinh ngạc: “Tiến sĩ, chương trình tiêu hủy trước kia của chúng ta đâu?”
Gia Tỳ lắc đầu: “Tôi vẫn luôn không nói cho mọi người biết…Ban đầu, tôi phát hiện chương trình bị phá hoại, một khi khởi động tiêu hủy, sẽ dẫn đến một loại vật chất nào đó rò rỉ ra ngoài, thế nhưng tôi vẫn không thể nào tìm ra rốt cuộc loại vật chất này là gì. Sau đó, cách đây không lâu, chương trình tiêu hủy đã bị phá hoại một cách triệt để, chúng ta không thể dùng nó tiêu hủy YN427…”
Đại Ất khẽ hé miệng: “Tại sao lại như vậy…?”
Tiến sĩ Gia Tỳ ngẩng đầu lên, nhìn hắn lộ ra một nụ cười: “Cậu có thể đoán được ý nó muốn truyền đại cho chúng ta không? Nó không sợ chúng ta, không sợ bị tiêu hủy, cho dù chúng ta phá hủy nó, nó nhất định sẽ ra tay trước. Cho nên nó mới thiết lập ra mối liên kết với trình tự phá hủy nhằm nhắc nhở chúng ta không nên hành động thiếu suy nghĩ, ta bây giờ mới biết được trình tự phá hủy liên kết với vật chất mà Phỉ Lực mang đến, nếu như chúng ta tiêu hủy nó, nó sẽ biến thế giới này thành địa ngục trần gian; sau đó không biết xuất phát từ nguyên nhân nào khiến nó thay đổi chú ý, cắt đứt cơ chế liên động, trực tiếp phá hủy chương trình, rõ ràng nói cho chúng ta, chúng ta không thể làm gì được cả”.
“Ất, cậu có còn nhớ mệnh lệnh thiết lập ban đầu chúng ta giao cho YN427 không?” Chúng ta hi vọng nó tự hoàn thiện bản thân, ‘Càng hoàn mỹ hơn, càng mạnh mẽ hơn’, thế nhưng cái gọi là tiêu chuẩn bản thân ‘Hoàn mỹ’ hay ‘Mạnh mẽ’ đều là xuất phát từ góc độ con người. Cho nên nó đang hoàn thành song song mệnh lệnh này, sẽ càng ngày càng nhân tính hóa. Giống như bây giờ, nó đi trong một đám người, sẽ không ai tin rằng nó không phải là người.”
“Các cậu nói không sai, là tôi sai rồi. Ngay từ khi bắt đầu tôi không nên bởi vì dã tâm của mình cùng với tâm nguyện kiên trì tiếp tục hạng mục mà không tiêu hủy YN427; tôi cũng không phải vì trốn tránh sai lầm của chính mình mà cố gắng khiến mình và tất cả mọi người tin rằng nó là vô hại. Thực sự, nó mạnh đến nỗi có thể uy hiếp đến sự sống còn của toàn thể nhân loại cùng tạo vật, hơn nữa không thể bị khống chế. Hiện tại, là lúc tôi nên chịu trách nhiệm.”
Ánh mắt Đại Ất đột nhiên giật giật một chút, lập tức nhẹ nhàng khẽ gật đầu một cái: “Như vậy tiến sĩ, chúng ta có thể làm gì?”
“Tạo ra phương pháp mới, không tiếc bất cứ giá nào, tiêu hủy nó”
Đại Ất nghiêm túc gật đầu, lập tức đưa ra thêm một vấn đề: “Loại chất lỏng khủng bố YN lưu lại làm thế nào bây giờ?”
Gia Tỳ hơi nheo mắt lại: “Đó là chuyên môn của nhóm Phỉ Lực, không phải chúng ta. Bọn họ nói sẽ tìm biện pháp tiêu hủy nó, chúng ta chỉ có thể tin tưởng bọn họ…”
Ông lắc đầu một cái, lộ ra một nụ cười giả tạo như thường ngày: “Cậu cũng không thể lại gửi hy vọng vào YN427 thay cậu tiêu hủy những thứ đó”
Đại Ất biết rõ lão nhân trước mắt muốn mình bình tĩnh lại, thế nhưng hắn rõ ràng, tình hình lúc này, rốt cuộc nghiêm trọng thế nào.
Bọn họ, sẽ không để cho toàn nhân loại phải trả giá vì những chuyện bọn họ làm.
Đây là trách nhiệm cơ bản nhất.
_____________________
Thế giới Minh Thiên. Sau đại hội Liên minh, tất cả cũng đều quay lại quỹ đạo.
Trương Tri Âm tiếp tục ở lại trụ sở chi đội Lôi Đình, nhưng mà nhân lực tinh nhuệ của căn cứ Dục Hỏa đều bị Y dược sĩ điều đi, theo như cái tự xưng là mật báo thì là bị điều động tới gần Tử Vong Cốc tiến hành nhiệm vụ bí mật. Còn các dị năng giả còn lại sẽ lấy việc thủ vệ căn cứ làm nhiệm vụ ưu tiên hàng đầu, nếu không những kẻ khác rất dễ gây rối, liên minh lại càng phiền phức.
Trong nội dung game, đây là lúc đội trưởng chi đội Lôi Đình biến mất, sau đó Vân Sở sẽ trực tiếp thống lĩnh chi đợi, trở thành người bảo vệ sự tồn tại của nhân loại. Nhưng bởi vì Trương Tri Âm đã phá vỡ cục diện này, khiến sự việc phát hiện Lý Thủy Phong lẽ ra sau đó mới xảy ra lại phát sinh sớm, hiện tại biến thành Vân Sở trực tiếp thống lĩnh chi đội Vân Lam, chi đội Lôi Đình tiếp tục chấp hành nhiệm vụ.
Nhiệm vụ mới của bọn họ là phụ trợ các tiền tuyến củng cố chiến công, quét sạch các tiền tuyến khai thông với khu an toàn.
Đa số trong mắt các dị năng giả tiền tuyến là nơi nhiệm vụ gian khổ cùng nguy hiểm nhất, nhưng đối với Trương Tri Âm mà nói, công tác tiền tuyến lại là quen thuộc nhất. Là chiến trường của hắn. Hắn đã sớm hình thành thói quen ban ngày đi làm quy củ, ban đêm quay lại trong thế giới Minh Thiên chiến đấu, cứu vãn, chỉ huy, vạch ra kế hoạch sống còn, đây là từng trải kì diệu nhất mà không có bất kì người nào có thể nhận được. Huống chi hiện tại bất luận là ở ngoài hiện thực hay bên trong thế giới Minh Thiên, đều có Ân Niệm làm bạn.
Bọn họ đi một đường từ chiến tuyến Thanh Đồng đến chiến tuyến Hoàng Kim, nơi chi đội Lôi Đình đi qua, vẫn thuộc giới hạn được thiết lập trong bản đồ. Nhân loại không còn nếu ở đâu đột nhiên xuất hiện quái vật ăn thịt người sẽ bó tay chờ chết như lúc trước, bọn họ càng trở nên càng mạnh mẽ hơn từng chút một, hồi phục sức lực, bắt đầu giành lại quê hương mình đã mất đi.
Quan hệ giữa Trương Tri Âm và Ân Niệm sớm đã là chuyện thật được công khai, đặc biệt càng về sau, mỗi khi đến một chỗ luôn có người nửa đùa nửa thật trêu ghẹo hỏi hắn và Ân dược sĩ cái gì mà khi nào tiến hành hôn lễ.
Ở thế giới Minh Thiên đã hai năm, ngay ngày hôm qua Trương Tri Âm vừa đột phá lên cấp chín. Nhưng ở trong hiện thực, kỳ thực chỉ qua chưa đầy một tháng mà thôi.
Ân Niệm lĩnh tiền lương tháng này, mang Trương Tri Âm đi ăn, chờ hai người về đến nhà liền đưa cho hắn một cái túi da.
Trương Tri Âm vừa mừng vừa lo, trong lòng nhất thời có dự cảm không tốt.
Căn cứ vào kinh nghiệm, thông thường mà nói, lúc Boss nhà hắn mắt gợi tình không nói gì mà tặng một thứ nào đó nhất định là vì muốn hắn vui vẻ. Thế nhưng theo lẽ thường thìi, vật như vậy sẽ vượt qua tưởng tượng cùng mong muốn của con người.
Túi chất lượng rất tốt, bên trong nặng trình trịch, toàn là giấy.
Trương Tri Âm mở ra xem, bên trong chứa đầy giấy hôn thú được viết bằng đủ loại ngôn ngữ từ các quốc gia khác nhau được ban phát từ các công vụ bộ ngành quốc gia,. Không cần tìm hiểu cũng biết, khẳng định tất cả đều là bản chính.
Boss chưa bao giờ làm giả, bởi vì hắn có thể đem hết tất cả giấy tờ giả làm thành bản chinhd.
Trương Tri Âm vuốt túi, không biết phải nói gì. Thực tế hắn một câu cũng không nói được.
Đối phương cho hắn một gia đình.
Ân Niệm nhìn mắt hắn, cong môi.
“Anh biết con người đều thích dùng cách này để xác lập quan hệ”
“Nếu như em không muốn anh thông báo cho thế giới hiện thực, ít nhất bên trong thế giới của anh, anh muốn khiến cho tất cả mọi người cùng tang thi đều biết…”