Ân Niệm ngồi một mình trên ghế, xung quanh hắn là một vùng tối đen.
Hắn có thể nhận ra chàng trai vừa xông vào lúc nãy, hắn biết giữa người kia và mình đã từng có quan hệ thân mật. Sau khi khôi phục lại dữ liệu một lần nữa, hắn liền xem dữ liệu lúc trước, đang phán đoán xem sai lầm nào dẫn đến lệch lạc dữ liệu, chàng trai kia chiếm tuyệt đối đa số tỉ lệ. Thế nhưng hắn chỉ có thể làm theo khuôn mẫu định sẵn, cho nên nguyên nhân dẫn đến việc dữ liệu bị hỏng, gây ra sai lầm hỗn loạn đương nhiên phải bị hắn xóa bỏ.
Hắn thừa nhận người kia đã từng tồn tại, thế nhưng hắn không thèm để ý. Bất quá đối với người có thể khiến cho sự tồn tại của hắn biến mất, nên mau chóng diệt trừ thì tốt hơn. Hắn cũng không hiểu tại sao mình lại cho thời hạn dài tận một tháng, đại khái là bởi vì đối với Mông Tạp Lập, con người kia rất mạnh? Quan trọng nhất chính là, hắn biết, bọn họ không thể giết chết người kia. Người kia là ngoại lệ, có rất nhiều phẩm chất đặc biệt, ví như sống lại vô hạn, vĩnh viễn bất tử. Thế nhưng hắn một chút cũng không nghĩ muốn tự mình giải quyết vấn đề này. Hắn đem vấn đề vứt cho Mông Tạp Lập, sau đó mặc kệ.
Nhưng hắn vẫn yêu thích hành động đóng vai Y dược sĩ như cũ, điều này khiến hắn rơi vào một loại cảm giác kì lạ, tựa như có thể hiểu rõ tất cả những người hắn từng tạo ra, tự cho mình là con người, biết rõ tình cảm của bọn họ, hành vi, động cơ…Những thứ từ trước tới nay hắn không thể lập tức lý giải hay nắm giữ. Hắn sẽ không có cái gọi là cảm giác thất bại của loài người, hắn chỉ có thể dựa theo quỹ đạo lúc trước, hoàn thành những gì chưa hoàn thành.
__________________
Ngày thứ hai Trương Tri Âm rõ ràng tinh thần uể oải suy sụp. Hắn biết mình trạng thái bây giờ đặc biệt không tốt, căn bản không thể làm chỉ huy, cho nên đem quyền chỉ huy giao cho Đại Đao cùng người phụ trách của ngũ trạm.
Sức chiến đấu căn cứ Dục Hỏa rất mạnh, hơn nữa trang bị hoàn mỹ, đối với số lượng dị năng giả chúng sở hữu cũng vượt quá số người liên minh. Mọi người thuộc chi đội Lôi Đình cùng ngũ trạm Thanh Đồng đều tổn thất nặng nề.
Dưới tình hình chiến đấu nghiêm trọng, ngày thứ ba Trương Tri Âm nhận lại quyền chỉ huy, nhưng vẫn khó có thể cứu vãn xu hướng suy tàn phe mình.
Trong phòng họp ngũ trạm Thanh Đồng, người tổng phụ trách nhìn gương mặt rõ ràng cực kỳ uể oải của Trương Tri Âm, hỏi hắn thêm lần nữa: “Trương đội trưởng, cậu nói cái gì?”
“Từ bỏ thành phố Tất Lộc, bảo tồn sinh lực. Sau đó sẽ tính sách lược khác.” Trương Tri Âm ngẩng đầu lên, liền nghiêm túc nói thêm một lần.
“Nhưng như vậy… nếu bỏ qua thành phố Tất Lộc…Mất đi thành phố Tất Lộc, toàn bộ vành đai an toàn thứ ba sẽ gặp phải tràn ngập nguy cơ.” Người tổng phụ trách lo lắng nói.
Trương Tri Âm cười khổ, lắc đầu một cái: “Nhưng chúng ta đánh không lại bọn chúng. Bọn chúng lực lượng đông đảo, sức chiến đấu so với chi đội Lôi Đình không phân cao thấp, trang bị tinh nhuệ. Mà sức mạnh chúng ta có thể điều động có hạn, hiện nay dưới tình huống này liên minh sẽ không viện trợ thêm người. So với tử thủ ở đây, không bằng nghĩ biện pháp tập trung sức mạnh, sau đó tổng hợp nâng thực lực lên.”
Đôi lông mày rậm của người tổng phụ trách nhíu chặt, cúi đầu.
Trương Tri Âm biết trong lòng hắn vẫn còn lo lắng, vì vậy đứng lên vỗ vai đối phương: “Đi hợp lực cùng với Lục trạm, bảo vệ thành phố Dương Lỗ, sự việc ở thành phố Tất Lộc tôi sẽ quay về báo cáo liên minh.”
Người tổng phụ trách trầm mặc hai giây, gật gật đầu.
Sau khi chờ người Ngũ trạm Thanh Đồng rời đi, Đại Đao cùng Trần Nghễm đối diện hỏi: “Đội trưởng, bước kế tiếp chúng ta làm sao bây giờ?”
Trương Tri Âm ngẩng đầu lên: “Ừ, chúng ta đi nâng cao thực lực đội ngũ.”
Sau lần nhìn thấy Ân Niệm khiến hắn hiểu rõ, vô luận thân thể của người yêu đã xảy ra chuyện gì, bản thân mình trước hết phải trở nên mạnh mẽ, bằng không dựa theo trình độ bây giờ, muốn đến gần Ân Niệm mà không bị hắn giết chết thật quá khó khăn. Là một gamer hắn tin chắc rằng, hình thái của boss sẽ có biện pháp đánh bại, nếu kết quả thất bại, chỉ có ba cách để giải thích: Không đủ đẳng cấp, trang bị quá kém, chiến thuật sai lầm.
Đại Đao và Trần Nghiễm liếc mắt nhìn nhau, đều nhớ chuyện khi vừa tới trụ sở chi đội Lôi Đình, đội trưởng mang bọn họ theo đi xung quanh đánh tang thi rèn luyện dị năng vơ vét trang bị biến dị chất lượng tốt.
Đại Đao bừng tỉnh nhớ lại lúc đó cũng là khi Ân dược sĩ mất tích vừa mới trở về, đụng phải boss tang thi nắm giữ dị năng dị hình. Đến nay đã qua hơn hai năm gần ba năm, liên minh đã hình thành ba vành đai an toàn lớn, đội trưởng cũng biến thành dị năng giả cấp chín, minh chủ liên minh Vân Sở có người đồn rằng chẳng mấy chốc sẽ đột phá cấp mười, mình và các đồng đội khác cũng đều cấp bảy cấp tám. Vậy mà ba năm trước, cấp bảy cấp tám trong mắt bọn họ đều chỉ có thể với cùng ngưỡng mộ.
Thế sự khó lường, thế giới bên ngoài liên tục thay đổi. Có lẽ ở trong lòng hắn, thế giới vĩnh viễn chỉ dừng lại ở cái ngày trước tận thế, hắn ra khỏi nhà đi làm, vợ hắn đưa cho hắn chìa khóa xe, nhắc hắn đi đường cẩn thận.
Đại Đao giật nhẹ khóe miệng, kiềm chế niềm thương cảm trong lòng đột nhiên dâng lên, một lần nữa tập trung sự chú ý, hỏi: “Đội trưởng, lần này huấn luyện thế nào?”
Trương Tri Âm đánh dấu vài nơi trên bản đồ, là mấy phó bản cao cấp hắn đã chọn xong, cuối cùng, hắn đem ngón tay dừng lại ở Tuyệt Long Cốc. Hắn biết, nơi đó trong game đến nay chưa từng được mở, phó bản dã ngoại cấp bậc sử thi level 90. Chưa mở đồng nghĩa với lần này hắn chỉ có thể hoàn toàn dựa vào bản thân, mà không phải tham khảo chiến lược. Đồng thời hắn cũng biết bên trong phó bản này nhất định ẩn giấu thời kỳ ngộ lớn. Đương nhiên, muốn chinh phục phó bản, trước tiên không thể thiếu việc đi qua các phó bản khác nhằm luyện thêm tay nghề một chút, tích góp trang bị.
Qua thời gian dài như vậy, đội viên chi đội Lôi Đình cũng đạt được nhiều thay đổi, cuối cùng tạo thành mười hai đội viên chiến đấu nòng cốt khá tiêu chuẩn, tổ chiến đấu, tổ phụ trợ phối hợp chế tạo, toàn bộ đội tổng cộng có bốn mươi bảy người, đến gần với tổ hợp đoàn chiến đấu quy mô lớn cơ bản trong game, nhưng so với người chơi khống chế nhân vật giả lập, bọn họ phải đối mặt với sinh tử ngày đêm mài giũa để trở thành dị năng giả hiển nhiên cường hãn hơn.
Beta: -_- Mạch truyện càng lúc càng nhanh, hơi hụt hẫng từ cái đoạn boss tự hủy kìa, chuyển mạch truyện cái rụp
Vậy là thằng Boss nó vẫn biết được chuyện trước kia nhưng kiểu mất đi tình cảm, quay về là Ân Niệm được mặc định lúc đầu, thà ngược Tri Âm còn hơn phải tự hủy lần hai, HẬN