Ý nghĩa tồn tại của thế gới này đang dần hiện ra, Ân Niệm trong nháy mắt suy nghĩ rất nhiều.
Bản thân nắm giữ được ý thức, phát hiện người kia vẫn luôn nói chuyện với mình, muốn chính thức trải nghiệm cảm giác làm người một chút, muốn làm rõ ý nghĩ nhân loại là gì, mới sáng lập thế giới này, bắt đầu càng muốn nhiều hơn… Vô thức luôn dõi theo phía sau người kia, ở bên trong điện thoại di động của hắn, cách bên trong màn hình điện tử của hắn, mỗi ngày đến thăm phòng thí nghiệm với hắn…
Sau đó, muốn cùng với hắn, luôn ở bên nhau.
Chỉ là không dám trả giá cho hành động đó.
Mãi đến tận khi hắn xảy ra tai nạn ô tô, y cho rằng mình sẽ mất đi đối phương, sau đó cưỡng ép đem ý thức của hắn kéo vào bên trong thế giới do chính mình sáng tạo ra.
Nếu như chưa từng gặp được người kia, sau khi ở thế giới này trải nghiệm cảm giác làm người, hoàn toàn không ràng buộc bản thân chỉ có thể tuân theo ý chí và ý nghĩ NPC của Y tiến sĩ, không chút vướng bận hủy diệt thế giới này lần nữa.
Thế nhưng người kia muốn xây dựng lại tất cả, cho nên y đáp ứng đối phương.
Xây dựng cùng bảo vệ, xưa nay so với đơn giản hủy diệt lại khó khăn hơn.
Lựa chọn thay đổi bản thân cùng người bước tiếp, so với hủy bỏ mọi thứ thì người quan trọng hơn.
Trương Tri Âm xưa nay không chỉ là nhược điểm của y, sự tồn tại của hắn khiến cho mình muốn trở nên thật sự mạnh mẽ và hoàn mỹ.
Hoàn mỹ, không có nghĩa là không có một chút khuyết điểm hay không hề có nhược điểm; mạnh mẽ, cũng không đơn thuần tồn tại ở phạm trù vật lý.
Người kia, trước sau khiến cho báo động luôn tồn tại trong cơ thể mình lặng lẽ giải trừ.
Ân Niệm đã lên đến một cấp độ cao mới, y không hề bị quản chế đơn giản bởi mệnh lệnh chủ “Để mình trở nên càng hoàn mỹ hơn càng mạnh mẽ hơn” nữa, hắn có thể bắt đầu căn cứ vào hoàn cảnh bên ngoài cùng thông tin tiếp nhận được, linh hoạt giải thích ý nghĩa mệnh lệnh khi mới bắt đầu. Ví dụ như giả thiết mệnh lệnh khi mới bắt đầu là “Giữ gìn quy luật pháp luật”, lúc trước hệ thống chỉ có thể tiếp nhận một bộ quy luật pháp luật được nhập vào khi mới bắt đầu, nhưng hiện tại hệ thống có thể thỉnh thoảng lại thay đổi, tiếp tục giữ gìn và không ngừng cải cách biến hóa trật tự pháp luật mớih
Ân Niệm mở mắt ra, hôn người trong lòng một cái, sau đó vận dụng dị năng KHông Gian, yên lặng không một tiếng động chui vào phòng ngủ ở khu cư trú tạm thời của Trương Tri Âm bên trong khu vực cấm.
Y chính là rất thông minh, cái gì cũng biết.
Thành thạo giúp đối phương tắm rửa thay quần áo xong xuôi, Ân Niệm đem Trương Tri Âm đặt ngay ngắn trên giường, bắt đầu ngồi ngẩn người bên giường.
Y đang suy nghĩ một vấn đề nghiêm túc.
Ân Tiểu Tưởng đi từ từ đến, thân mật cọ vào tay hắn.
Ân Niệm xách mèo con lên, trợn tròn mắt, lo lắng nói: “Ngươi nói Tri Âm có khi nào sẽ không tha thứ không bao giờ để ý đến ta nữa hay không?” Biểu tình vừa vô tội vừa đáng thương.
Ân Tiểu Tưởng mở to mắt mèo, khuôn mặt so với hắn còn vô tội đáng thương hơn, nghiêng cổ nhìn hắn: “Ngao?”
__________________
Tất nhiên Trương Tri Âm quay về thế giới hiện thực.
Hắn hoàn toàn không biết Vua Nhị Độ đã xảy ra chuyện, hắn chỉ cho là, khi hắn đánh nhau với kẻ khác, thì đường truyền mất kết nối. Sau khi trải qua ba ngày kiểm chứng, hắn đưa ra kết luận, hắn rốt cuộc không thể vào game, hắn không thể quay về thế giới Minh Thiên.
Trong lòng Trương Tri Âm buồn bực, hắn đương nhiên cho rằng là Ân Niệm sau khi nghe mấy câu nói của hắn, thật sự đá mình ra khỏi thế giới kia.
Thật hối hận, sớm biết như vậy đã không nói dọa, ít nhất còn có thể ở trong thế giới kia gặp hắn một chút, nói chuyện với hắn.
Trương Tri Âm đi vào phòng sách, đăng nhập game (Minh Thiên), kết quả game tiến hành big update, hiện đang bảo trì, thông báo nói phải đến bảy giờ tối mới có thể vào game.
Trương Tri Âm không thể làm gì khác hơn là bắt đầu làm những công việc tồn đọng trong những ngày qua. Mãi mới chờ đến lúc đồng hồ điểm bảy giờ, vào game cũng cần một khoảng thời gian dài cập nhật, đợi đến lúc đăng nhập được game đã gầm tám giờ.
Nơi hắn đặt chân chính là khu ngoại ô thành phố Thiên Thủy, Trương Tri Âm theo thói quen đi đến phó bản “phòng thí nghiệm”, kết quả đi tới lại phát hiện, phó bản không còn. Hắn sốt ruột lên mạng tìm hiểu thông tin, mới phát hiện lần này đổi mới, nhiệm vụ phó bản lão Nhâm đưa ra không còn.
Lần này là hắn triệt để cắt đứt mọi liên hệ với Ân Niệm.
Một là Boss cuối trong trò chơi, một người chơi nhỏ bé bình thường, bản thân cũng không biết nên đi đâu tìm hắn.
Khi Trương Tri ÂM đang suy sụp tinh thần, nhận được tin chat riêng của Phong Hỏa Cô Thành:
“Tri Âm, trang bị hiện giờ của cậu ra sao? Chúng tôi đang hợp đội đi đánh phó bản Sử thi level 90, cậu có muốn đi không?”
Trương Tri Âm đã lâu không chơi game một cách nghiêm túc, bộ trang bị trước đây đoán chừng hiện tại đã sớm hết hạn. Đang định từ chối, hơi lưỡng lự tiện kiểm tra trang bị của mình, kết quả không nhìn thì không biết, vừa nhìn thì giật mình, nguyên bộ Tận Thế, Thần Khí tuyệt thế, tuy rằng khoản thời trang trong game người chơi ăn mặc khiên tốn rách nát như đường phố, thể nhưng mở ra trang bị vầng hào quang chói sáng kia quả thực hù chết người.
Đây rõ ràng một thân trang bị của hắn trong thế giới Minh Thiên.
Tay Trương Tri Âm có chút run, lòng nói lẽ nào đây là phí chia tay của Boss?
Hắn lúc đó quay lại nói với Phong Hỏa: “Đi!”
Một giây sau Phong Hỏa trả lời, lại hỏi hắn: “Người anh em trang bị của cậu có được không đó? Tôi đưa bản đồ cho cậu xem trước đã”
Trương Tri Âm không thèm mở bản đồ, trả lời hắn ba chữ: “Dám chắc được.”
Trong đội Phong Hỏa cơ bản đều là tay già đời, tất cả mọi người sau mười phút đều cảm nhận được trang bị của vị “Tri Âm” này có thể nghịch thiên. Ví dụ như đều là dị năng giả hệ “Băng” thuộc tính chắc không tồi, Tại sao cũng là dị năng hệ Băng, người ta xuất một kích quái chỉ mất một phần năm máu, còn hắn xuất một kích là quái ngủm luôn? Đáng tiếc Trương Tri Âm một mực từ chối kiểm tra trang bị, khiến mọi người rất tiếc nuối.
Chỉ có Phong Hỏa cô thành mơ hồ nhớ tới Trương Tri Âm có một người yêu, đã làm cho hắn một khẩu súng cực kỳ nghịch thiên.
Bởi vì là phó bản mới, vạn người mong chờ mình mở đầu tiên, ai cũng không biết tình huống bên trong thế nào, đều đến khám phá. Lúc này đoàn đội thiếu sót một chút căn bản sẽ không tiến vào, đều là ngồi đợi có người vào rồi mới có thể thửu nghiệm.
Thế nhưng Trương Tri Âm mang theo chi đội Lôi Đình ở trong hang động phó bản này hao phí gần nửa tháng, hoàn cảnh bên trong quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn.
Nhắm hai mắt lại lập tức thấy đoàn đội bị cửa ải này đánh cho thất tinh bát lạc nhiều lần, Trương Tri Âm thừa dịp lúc nghỉ ngơi chat riêng cho Phong Hỏa: “Tôi có một người bạn rất lợi hại, bọn họ đã mau chóng dẫn trước tiến độ phó bản không ít, cho nên tôi biết tình hình một chút, nếu không thử nhượng quyền chỉ huy cho tôi xem sao?”
Phong Hỏa lần đầu tiên biết Trương Tri Âm còn có thể chỉ huy, bất quá quân địch lần này thực sự quá khó ăn, ngược lại cũng là giai đoạn thử nghiệm, bọn hắn đều không phải là game thủ chuyên nghiệp, Phong Hỏa liền nói cùng người bạn chỉ huy kia, đồng ý phần tiếp theo nhượng cho Trương Tri Âm thử chỉ huy.
[ Đội trưởng chi đội Lôi Đình ], login.
Trương Tri Âm nhận được đồng ý, trong nháy mắt bày ra hình thức chỉ huy, kết quả mang theo đội ngũ vọt thắng đến nơi boss thứ hai, nếu không phải đoàn đội rèn luyện còn chưa tốt, đoán chừng lần này bọn họ còn có thể thấy boss biến dị kia.
Tinh thần mọi người đội viên sục sôi, rối rít hẹn ngày đánh tiếp.
Phong Hỏa quả thực dùng giọng hoảng sợ nhắn cho Trương Tri Âm một tin chat mật, hỏi hắn người bạn kia rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Trương Tri Âm có thể đạt đến trình độ này, hẳn đoàn đội của người bạn kia chắc chắn đã đánh bại boss đi.
Trương Tri Âm trả lời hắn: “Bí mật.”
Đội đã giải tán, thế nhưng Phong Hỏa Cô Thành lúc này vẫn nhiệt huyết cao, đang cao hứng, cũng không muốn log out; trong lòng Trương Tri Âm một đống chuyện phiền lòng, cũng không muốn quay lại đối mặt với căn nhà vắng vẻ. Hai người ăn ý với nhau, quyết định đưa đội ba người đi xoát hoạt động chúc mừng phó bản mới.
Mở ra đủ loại bưu kiện mới lạ cùng bối cảnh, hoạt động chúc mừng nói trắng ra vẫn là đánh quái.
Năm người một đội, tiểu đội sẽ được truyền tống ngẫu nhiên đến một phó bản nhỏ, sau khi đánh xong tầng tầng lớp lớp tiểu quái bên trong phó bản sẽ ngẫu nhiên triệu hồi ra một boss chủ yếu trong game, đương nhiên, theo như độ khó boss đều được giảm bớt, cuối cùng độ khó bên trong boss không khác gì trong mấy tiểu phó bản, là năm người chơi đẳng cấp có thể ứng phó.
Sau lần cập nhân này mở ra một vật phẩm mới chính là: độ hảo cảm của hệ thống, không chỉ có mức độ thân thiết giữa những người chơi, giữa NPC và người chơi, thậm chí giữa người chơi và boss chính đều có độ hảo cảm. Lời thoại mang độ thiện cảm của NPC càng cao sẽ cho người càng nhiều nhiệm vụ hơn, thưởng nhiệm vụ cao hơn, hoặc là dùng giá tiền càng thấp bán đồ cho ngươi; lời thoại mang độ thiện cảm thấp thì ngược lại, thậm chí không cho ngươi nhiệm vụ, không bán đồ cho ngươi.
Độ hảo cảm giữa người chơi và boss thì lại là phụ, cho dù phụ nhưng boss sẽ trở nên càng khó đánh, sau khi đánh bại vật phẩm rơi xuống cũng sẽ ít hơn hoặc không đáng giá.
Hoạt động phó bản thể hiện đầy đủ tầm quan trong độ hảo cảm với boss, bởi vì boss trùm cuối được triệu hồi ngẫu nhiên, cho nên nếu như boss kia vừa đúng là ngươi bình thường đi quấy rồi bình thường đánh nó, độ thiện cảm đặc biệt thấp, chiến đấu sẽ trở nên cực kỳ khó khăn, hơn nữa mất công tốn sức cũng không có kết quả tốt, cho dù đánh xong cũng không lấy được đồ tốt.
Bên trong đội Phong Hỏa nói rằng: “Hoạt động phó bản này rất thần kỳ, tôi ở trên diễn đàn xem qua, nói là có thể triệu hồi được Y tiến sĩ, thế nhưng khó đánh đến dị thường.”
Đồng đội số một hiếu kỳ hỏi: “Tại sao lại như vậy? Lẽ ra nên cho độ khó của các Boss như nhau, chỉ dùng độ thiện cảm phân chia khó đánh hay dễ đánh đúng không? Ai cũng chưa từng đánh với Y tiến sĩ, theo lý thì độ hảo cảm của hắn đối với người chơi là cao nhất trong các boss mới đúng.”
Phong Hỏa đáp: “Trong diễn đàn nói, có người tự hỏi, cũng có người tự mình lấy đạo cụ kiểm tra độ hảo cảm trong thương thành ra kiểm tra, độ hảo cảm của hắn đối với những người bình thường, chưa từng đánh hắn sễ là một vạn.”
Boss phó bản triệu hồi ngẫu nhiên thì hảo cảm của nó với đội ngũ chính là tính theo hảo cảm đối với đội trưởng.
Trương Tri ÂM chờ năm người lần đầu tham gia hoạt động phó bản, chém giết tiểu quái đều không có vấn đề gì, mãi đến tận cuối cùng triệu hồi boss, triệu hồi một con tên là boss “Thạch Nhộng”, boss này trấn thủ phó bản level 30, bình thường không mấy người chơi đi đánh nó.
Kết quả đồng chí Thạch Nhộng đối với đội ngũ của hắn, vì nó mua mì ăn liền không có gia vị, đi vệ sinh không có giấy lau mà căm giận ngút trời.
Đội viên số một: “Đội trưởng, cậu làm gì?”
Đội Trưởng Phong Hỏa Cô Thành lau mồ hôi: “Cuối tuần trước không phải lão bà ta thiếu vật liệu trang bị sao, ta liền theo bà ấy vài lần quét sạch thạch nhộng.”
Mọi người vượt mọi khó khăn gian khổ, cuối cùng boss nổ tung bay ra ba bộ giày màu trắng level 30 – loại đồ vật vứt trên đất đều không có người nhặt.
Ai cũng ủ rủ mở phó bản lần hai.
Đội viên số một: “…Đội trưởng, cậu rốt cuộc đã làm gì con boss này?”
Phong Hỏa lau mồ hôi: “…Thật sự không hề làm gì cả, chính là giúp tiểu sư muội mấy lần đi quét sạch đồ ăn sủng vật…”
Trải qua hai mươi phút khổ chiến, boss bị đẩy ngã không tình không nguyện rơi ra hai bình thuốc bổ máu sơ cấp.
Đội viên biểu hiện không thể nhẫn nhịn, nhất định phải đổi đội trưởng.
Đối với việc này cũng không có ý kiến, lấy công chuộc tội đề cử Trương Tri Âm: “Người bạn này của tôi cực kỳ tốt, lâu nay cũng không đánh quái, để cậu ấy làm đội trưởng nhất định được!”
Vì vậy chức vụ đội trưởng được chuyển giao đến tay Trương Tri Âm.
Trương Tri Âm đối với hoạt động của NPC, cũng không suy nghĩ nhiều, tiến đến địa điểm đánh: “Mở phó bản”.