Ở đêm đầu tiên yêu đương, Giang Tri Hỏa cùng Nhan Mộ nằm ở trên một cái giường, nói rất nhiều chuyện.
Giang Tri Hỏa nhớ tới trước kia mình thường xuyên kiếm chuyện với Nhan Mộ, gặp mặt liền cãi nhau, hai người Tông Bội Tạ Cừu đều kéo không được, kéo ra cũng phải cãi cách không khí. Lại nhớ đến lúc vì các kiểu lí do cùng theo đuổi một cô gái mà thù hận gấp bội, không vừa mắt nhau.
Khi đó cãi nhau ồn ào hết sức, nghĩ thế nào cũng không ngờ được tương lai có ngày hai người bọn họ sẽ hôn nhau, nằm ở trên một cái giường, nhìn nhau trò chuyện.
"Cụ thể tớ cũng không biết nên nói như thế nào, có thể không logic, nhưng mà tớ nghĩ thế nào thì nói thế nhé?"
Lúc trước Nhan Mộ đã nói rất nhiều rồi, lúc này đến lượt Giang Tri Hỏa.
Lúc này rồi cũng không cần giấu giếm gì, Giang Tri Hỏa quyết định mở ra cả tấm lòng cho Nhan Mộ xem.
Từ ngày dọn đi khỏi nhà cậu đó, tớ đã cảm thấy không đúng rồi, ngủ mãi không được, lăn qua lộn lại luôn. Tớ tự nhận là tớ rất dễ ngủ, nhưng sau khi trở về cứ cảm thấy giường cứng, chăn không mềm mại bằng đây, tớ cứ nghĩ là quen giường."
"Đoạn thời gian đó rất muốn làm bạn với cậu lại gỡ bỏ hiểu lầm, phát hiện cậu là người tốt —— khoan, khoan đã không phải tớ đang phát thẻ người tốt cho cậu đâu, là nghĩa đen " người tốt "."
"Nhưng mà tớ cứ rối rắm, bởi vì tớ cũng không rõ sao lại như thế, hơn nữa lúc đó tác dụng phụ của ức chế tề lại khá rõ ràng, đừng hỏi tớ mấy cái tác dụng phụ kia, tóm lại chính là xấu hổ đến chết, tớ không thể bước qua chuyện đó được."
"Mấy ngày nay tớ cũng rất băn khoăn, băn khoăn cậu nghĩ như thế nào, băn khoăn tớ nên nói như thế nào, băn khoăn về sau nên làm như thế nào."
"Hiện tại nghĩ lại, đúng là ngốc thật, Hỏa ca chưa bao giờ băn khoăn nhiều chuyện như vậy, nghĩ cái gì liền trực tiếp xông lên, bao nhiêu mối lo nghĩ mười tám năm nay đều dồn vào cậu."
Lúc Giang Tri Hỏa nói lời này còn quơ quơ Nhan Mộ, chuyện cũ nghĩ lại mà kinh, hiện tại nói ra càng là như thế.
Nhan Mộ vỗ trấn an Giang Tri Hỏa, tiếp tục nghe anh nói tiếp.
"Chuyện sau đó cậu cũng biết rồi. Cậu tỏ tình tớ trên diễn đàn thật sự làm tớ hết hồn, khi đó tớ còn chưa nghĩ rõ ràng, hình xăm, chuyện quá khứ, chuyện hiện tại, còn cả bản thân thật sự nghĩ gì, nói chung là lộn xộn thành đống chỉ rối."
Nghe người mình thích phân tích quá trình yêu, nghĩ gì vì mình, loại cảm giác này thật sung sướng, Giang Tri Hỏa nói cái gì đều thích nghe, mỗi một câu anh nói đều sẽ làm trái tim nhảy nhót, đầu quả tim tê dại.
Đến cuối cùng, Giang Tri Hỏa nói với Nhan Mộ: "Cảm ơn Nhan ca, cảm ơn cậu chưa quên tớ, cảm ơn cậu gặp được tớ, cảm ơn cậu đã nói tất cả với tớ."
Những lời này nếu viết trên giấy hoặc là đánh vào màn hình đều sẽ không cảm thấy thế nào, nhưng nói ra bằng miệng liền cảm thấy buồn nôn, bỏng lưỡi, Giang Tri Hỏa nói đến mình phát ngại, rũ mắt không dám nhìn Nhan Mộ, tay phải lại theo thói quen ôm vai trái.
Anh tạm dừng vài giây, vẫn là quyết định nói xong, liền ép mình ngẩng đầu nhìn thẳng mắt Nhan Mộ, đầu ngón tay giữ chặt vai, ở trên hình xăm đó.
"Gặp được cậu tớ rất vui." Giang Tri Hỏa nói, "Gặp lại cậu tớ rất vui."
Nghe thế còn có thể bình tĩnh được sao, Nhan Mộ kéo Giang Tri Hỏa lại sau đó đến gần.
Vì thế bọn họ lại hôn môi trên giường.
Đèn vẫn cứ sáng lên, hơi ấm tràn ngập toàn bộ phòng, hơi thở trong lúc dây dưa trở nên ái muội lại ẩm ướt.
Bọn họ ôm nhau, mút lấy môi nhau.
Sau lại Nhan Mộ nhéo cằm Giang Tri Hỏa lên, mổ theo cằm đi xuống, hôn cổ anh, cắn nhẹ trên hầu kết một ngụm, đầu ngón tay đụng vào tuyến thể.
Ngứa, nhưng Giang Tri Hỏa không phản kháng, đầu óc trở nên trống rỗng, chỉ biết nắm chặt chăn đơn, cố nín lại, không muốn phát ra âm thanh gì khác.
Đây là một nụ hôn thật trịnh trọng lại điên cuồng, xác định tình cảm rồi liền buông hết, hôn môi thật thoải mái, bọn họ bắt đầu hưởng thụ kh.oái cảm gắn bó như môi với răng này, cũng không đè nén được phản ứng của chính mình.
Rốt cuộc không còn dưỡng khí mới buông ra lẫn nhau, phản ứng gì đều chói lọi bày ra ở trước mắt, ôm chặt như thế hiển nhiên đều có thể cảm nhận được.
"Ngủ đi." Giang Tri Hỏa xoay người, lấy mu bàn tay lau môi, giọng điệu thỏa mãn, "Bằng không đêm nay ngủ không được."
Giang Tri Hỏa không muốn nhanh như vậy đã làm gì tiếp, tuy rằng lúc trước từng đã tiếp xúc thân mật như vậy, nhưng đó là lúc trước, không phải là hiện tại, không cần nói làm một.
Nhan Mộ "Ừ" một tiếng, đồng ý đề nghị này.
Đêm nay Giang Tri Hỏa ngủ rất ngon, trước khi ngủ bên cạnh là Nhan Mộ, tỉnh ngủ bên cạnh vẫn là Nhan Mộ.
Vừa tỉnh Giang Tri Hỏa không lập tức mở mắt, rốt cuộc ngủ nướng là lạc thú hiếm có của sáng sớm.
Không bao lâu sau đồng hồ báo thức vang lên, nhưng chỉ rung một tiếng, đã có bàn tay nhanh chóng vươn ra khỏi ổ chăn tắt chuông báo. Đây chỉ có thể là Nhan Mộ, Nhan Mộ đã tỉnh từ sớm, học thần có vốn có thói quen tốt là dậy sớm.
Tắt chuông báo thức xong Nhan Mộ lại giơ tay ôm Giang Tri Hỏa đang ngủ trong lòng ngực, cúi đầu trịnh trọng in nụ hôn giữa trán.
Trong ổ chăn ấm áp, bị Nhan Mộ ôm như vậy, Giang Tri Hỏa căn bản không dậy được, dù sao nếu có việc gì Nhan Mộ sẽ gọi anh, Giang Tri Hỏa liền mặc kệ ngủ tiếp.
Lúc tỉnh lại Nhan Mộ đã xuống giường, nhét chăn kín mít cho Giang Tri Hỏa không để lọt gió.
Buồn ngủ quá.
Giang Tri Hỏa lại ở trên giường đã ngây ngốc một lát mới xuống giường, ngáp một cái ra khỏi phòng.
Không biết Nhan Mộ ở đâu, trong phòng khách không tiếng động, dù sao một người to như thế cũng sẽ không mất, vừa tỉnh ngủ liền đi khắp nơi tìm người ngược lại giống i con nít, Giang Tri Hỏa không nghĩ nhiều nữa, đi rửa mặt.
Nặn kem đánh răng, nhìn chính mình trong gương đánh răng, bỗng nhiên nghe thấy tiếng động từ trong phòng khách truyền đến, Giang Tri Hỏa vừa đánh răng vừa đi ra ngoài, nhìn đến Nhan Mộ lấy thùng nước từ ban công vào, lại mở ra giấy gói của bó hoa hôm qua bày giữa đất.
Nghe được tiếng bước chân, Nhan Mộ quay đầu lại: "Chào buổi sáng."
Trong miệng Giang Tri Hỏa còn có bàn chải đánh răng còn có cả bọt biển, trả lời mơ hồ không rõ một câu: "Chào buổi sáng."
Sau đó liền ngồi xổm bên cạnh Nhan Mộ.
Khi mua hoa Giang Tri Hỏa không nghĩ quá nhiều, nếu muốn không đợi được đến dịp có cảm giác nghi thức thì anh cũng phải có cái gì đó thay thế được nó đi, thứ duy nhất anh có thể nghĩ đến chính là hoa.
Thật ra hoa không để lâu được, lúc ôm ở trên tay thì đẹp nhất, lúc sau dù lãng mạn thế nào, phần lớn không thoát khỏi vận mệnh bị vứt bỏ.
Nhan Mộ khi xử lý bó hoa cực kỳ nghiêm túc.
Hắn xé mở giấy gói, lấy một bông ra, sửa lại, bỏ vào thùng nước.
Tối hôm qua sau khi trở về bọn họ cơ bản quên mất bó hoa, không để ý cả đêm, có vài bông đã nát mất cánh hoa bên ngoài, Nhan Mộ tách ra cánh hoa biến đen, thả lại hoa vào trong thùng, mỗi động tác đều thật cẩn thận.
Giang Tri Hỏa ngồi xổm một bên xem đủ hai phút, mới quay lại súc miệng rửa mặt, sửa soạn sạch sẽ thoải mái.
Nhan Mộ còn đang chỉnh hoa, dáng vẻ học thần lạnh lùng đang hết sức chuyên chú làm người ta thấy cảnh đẹp ý vui, Giang Tri Hỏa muốn chụp ảnh hắn mân mê hoa, liền click mở camera.
Khoảnh khắc nhấn chụp Nhan Mộ vừa lúc quay đầu lại, hình ảnh dừng đúng lúc học thần cầm hoa trong tay, cổ tay áo gấp lên, cánh hoa đỏ rực làm cho da hắn càng thêm trắng.
Giang Tri Hỏa bị phát hiện chụp lén cũng không cảm thấy ngượng ngùng, ngược lại lắc lắc điện thoại với Nhan Mộ: "Nhan ca, cậu đẹp trai quá."
Nhan Mộ không nói tiếp chuyện này, mà là nói: "Tớ mua cơm sáng rồi."
Trên bàn bày biện sữa đậu nành cùng món ăn khác, mấy ngày nay đều là Nhan Mộ đi mua cơm sáng, mỗi ngày đều đổi món.
Bữa sáng có hai phần, Nhan Mộ cũng chưa ăn.
"Lại đây cùng ăn đi?" Giang Tri Hỏa nói.
"Chờ đã." Nhan Mộ xòe tay, đầu ngón tay có chút vết bẩn có chút hồng do nước từ cánh hoa dính vào.
"Vậy tớ ăn trước đây, đói quá."
Giang Tri Hỏa không giữ phép nữa, ở trong nhà mà, trực tiếp vừa ăn vừa chơi di động.
Lướt xong vòng bạn bè, vừa lúc acc đặt hàng nhảy lên tin mới.
Thì ra ngày hôm qua thư viện tỉnh mới đăng bài, bình luận nổ tung.
Tổ tiết mục PickU tới quay ở thư viện tỉnh, sau khi quay xong có fans người địa phương Lâm Thành đăng ảnh lộ ra, làm cho các fan khắp nơi sôi nổi ùa vào web của thư viện tỉnh.
Rốt cuộc ngày hôm qua mình cũng ở hiện trường, Giang Tri Hỏa cũng vui vẻ click vào web thư viện tỉnh, sau đó màn hình điện thoại Nhan Mộ sáng lên.
Nhan Mộ đặt điện thoại ở trên bàn cơm, cài im lặng, có người gọi điện thoại.
Giang Tri Hỏa liếc mắt một cái liền nhìn đến có người tên "Tần Niệm" gọi tới.
"Nhan ca có người gọi cậu." Giang Tri Hỏa nói.
"Đây." Nhan Mộ sau khi nghe được căn bản không hỏi là ai, giống như biết sẽ có người sẽ gọi tới, đứng dậy rửa tay, chờ lại cầm lấy di động bên kia đã cúp, Nhan Mộ lại đi vào phòng gọi lại.
Không nói mấy câu, tổng cộng hơn một phút, khi ra tới đã phát hiện Giang Tri Hỏa ôm bụng dưới ngồi xổm bên cạnh bàn ăn.
"Nhan ca mau cứu tớ." Giang Tri Hỏa nhíu mày nói.
Bụng dưới bỗng bất ngờ đau, bình thường có thể nhịn được, có đôi khi thì đau đến không chịu được, cần từ từ mới giảm bớt, may mắn những lúc này Nhan Mộ đều bên cạnh.
Nhan Mộ ôm anh, tin tức tố của Alpha ập xuống, bụng dưới liền giảm bớt đau đớn, nhưng cùng lúc đó, Giang Tri Hỏa lại cảm nhận được sau cổ hình như hơi nóng lên, tầm nhìn trở nên mơ hồ, lồng ngực như bị một cổ lực lượng vô hình đè một chút.
Có chút tương tự bệnh trạng động nhiệt.
Không đúng, ngày hôm trước rõ ràng đã tiêm ức chế tề.
Nhan Mộ chú ý tới Giang Tri Hỏa không đúng lắm, hỏi: "Làm sao vậy?"
Những dấu hiệu kỳ lạ đó đều chỉ có trong chớp mắt, quá ngắn quá nhanh, lúc này đã khôi phục bình thường.
"Không sao." Giang Tri Hỏa nói.
Tin tức tố vị mưa tươi mát vờn quanh người, anh mới vừa nói xong không sao, ở nháy mắt vực dậy, đầu anh lại bỗng nhiên ngây ra một chút.
Thân thể như không khống chế được, Giang Tri Hỏa giơ tay ôm Nhan Mộ, hôn lên.
Động tác này quá đột nhiên, Nhan Mộ nhẹ bẻ bả vai anh: "Tiểu Chu?"
Giang Tri Hỏa lúc này mới đột nhiên hoàn hồn.
Anh cũng không hiểu vì sao đột nhiên sẽ biến thành như vậy, mà thôi cần nghĩ gì nhiều, dù sao lỡ rồi, liền dứt khoát tiếp tục hôn đi.
Hai người thuận thế ôm nhau, Giang Tri Hỏa một tay chống ở bàn ăn, ngón tay bấu chặt mép bàn, đầu ngón tay siết đến trắng bệch.
Khi tách ra hai người cũng không thể hồi phục hô hấp.
Vừa mới buổi sáng, cũng quá kímch thích rồi.
Trừ bỏ chút chuyện này vào sáng sớm, ngày nghỉ cuối trôi qua một cách bình đạm.
Sau khi ở bên nhau hình như cũng không khác gì lúc trước, rốt cuộc lúc trước kỳ ái muội đã trải qua đủ thăng trầm rồi.
Không đi thư viện, hai người liền ở trong nhà giải đề.
Tông Bội giải đề mệt mỏi sẽ đến quấy rầy Giang Tri Hỏa, hỏi anh chơi game không, Giang Tri Hỏa trở tay chụp ảnh bài tập, còn kèm theo một meme.
Giang Tri Hỏa: Tui nghĩ kĩ rồi. jpg
Tông Bội giật cả mình, không biết được Hỏa ca vì sao bỗng nhiên thay đổi, nghĩ mãi đến ra một kết luận, hẳn là lực lượng của tình yêu.
Giang Tri Hỏa:?
Group thi đua của Nhan Mộ cũng liên tục gửi tin nhắn, cách khoảng một giờ, thầy sẽ gửi một đề ở trong nhóm, đề gửi lúc hơn 2 giờ là đề thi lên thạc sĩ, một đám người giải nửa ngày không ra, đang điên cuồng thảo luận trong nhóm.
Ba ngày nghỉ ngắn kết thúc thật sự mau, lúc quay lại trường học các học bá đều chưa đã thèm.
Mà kỳ nghỉ chưa qua mấy ngày, trên mạng liền bùng lên.
Vừa sang năm mới liền có tin tức lớn.
—— vụ việc học sinh lớp 12 rời nhà trốn đi tiến triển mới nhất, đã tìm được toàn bộ học sinh mất tích.
Đó là một đoạn video dài đến ba phút 58 giây.
Các phụ huynh than thở khóc lóc trước mặt phóng viên.
"Con tôi là bị lừa! Bọn họ không phải tự đi, là bị người ta bắt cóc!!"
Có một chàng trai bị che mặt nói ra những gì xảy ra ở trong hội sở mấy ngày nay: "Bọn họ đầu tiên là bắt chúng tôi xem phim nhựa, các thứ linh tinh kỳ quặc, sau đó cho bắt chúng tôi, tẩy não chúng tôi."
"Nội dung dạy chính là quất roi vào chúng tôi, trói chặt, nhỏ cả nến lên người, quá nóng, tôi không chịu được, nhưng bọn chúng không cho khóc, khóc sẽ bị còng tay lại, nhét vào miệng......"
"Chờ chúng tôi không dám khóc, quen rồi, bọn họ, bọn họ......"
Chàng trai hiển nhiên còn không vượt qua khỏi nỗi sợ, nói năng lộn xộn, đến đoạn sau căn bản không dám nghĩ lại, nói không nên lời, che mặt khóc thút thít.
Màn ảnh lại cắt về phía hội sở, là hình ảnh quay ngày bắt người thi hành án.
Cảnh tượng hỗn loạn, mảnh vỡ thủy tinh đầy đất, vô số người ôm đầu ngồi xổm trên hành lang, từng người trẻ tuổi được đỡ ra tới.
Trong ánh đèn hồng xanh giao nhau, còi cảnh sát vờn quanh, Phó Tu Vọng bị hai cảnh sát hình sự áp giải lên xe cảnh sát.
"Nghi phạm Phó Tu Vọng, giả thân phận người đại diện công ty giải trí, lấy lí do" debut ", " nổi tiếng " dụ dỗ học sinh, dụ đến đến hội sở, làm giao dịch bất hợp pháp."
Lệ Hạo công bố tất cả vụ việc ở cuộc họp báo với tất cả mọi người.
Không chỉ là có vụ học sinh rời nhà trốn đi.
Ở nhóm người bị giải cứu người, còn phát hiện năm trainee mất tích.
"Hy vọng mọi người hãy cảnh giác hơn, cẩn thận phân biệt, không cần bởi vì bỗng nhiên xúc động rơi vào bẫy rập của kẻ phạm tội."
Vụ mua bán người bị đưa ra ánh sáng, liền trực tiếp nổ tung khắp internet.
Weibo hot search, thảo luận vài ngày.
【 trời mé quá khủng bố đi?! 】
【 mẹ nó đây mà vẫn là người à? Dụ người ta vào hội sở đi làm cái loại này giao dịch? vl, tôi sợ đánh ra hai chữ kia còn bị che lại nữa chứ! 】
【 khó trách mấy người trốn đi ai cũng đẹp. 】
【 địa ngục trống rỗng, ma quỷ ở nhân gian! 】
【 a a a a lần này lại là Lệ Hạo ba ba! 】
【 mỗi lần có vụ án lớn đều có Lệ hạo ba ba! Lệ cảnh sát quá mạnh luôn! 】
【 chuyện này càng nghĩ càng thấy ớn đó. Trên tin nói là ngày 26 tháng 12 Phó Tu Vọng bị bắt giữ, vậy vì sao lúc này cả vụ việc mới được đưa ra ánh sáng? Không chỉ là bởi vì chứng cứ đã đầy đủ điều tra tiếp đằng sau đi? Mọi người xem loại hội sở này, đi vào sẽ che biển số xe đi, không ai có thể biết được là ai, cực kỳ quan trọng việc bảo vệ riêng tư, mọi người thử nghĩ xem sẽ có người nào đi? 】
【 còn ai nữa, khẳng định là đại lão cả rồi, nhanh như vậy đã công bố ra, khẳng định là các đại lão nghĩ cách bịt miệng, đẩy Phó Tu Vọng ra đội nồi. 】
【 đội nồi cái gì, những việc này vốn dĩ chính là tên này làm, xứng đáng bị bắt, tui chỉ muốn nói chính là Lệ cảnh sát làm việc hiệu suất quá cao, quá mạnh. 】
Khi nhìn đến tun tức Giang Tri Hỏa đang học tiết tự học buổi tối.
Anh lướt lướt đi xuống, phát hiện vụ án lừa bán người đã công bố khá rõ rồi, lại đào sâu nữa không phải điều dân ăn dưa nên làm, cả vụ việc đối với Giang Tri Hỏa mà nói đã hoàn toàn kết thúc.
Giang Tri Hỏa đem điện thoại ném vào trong hộc bàn, tiếp tục giải đề.