Ánh đèn sáng lên, chiếu sáng lên tầm mắt, phòng khách sạch sẽ, không có một hạt bụi, gối ôm trên sô pha để gọn gàng, xung quanh không có một bóng người.
Anh để balo ở bên cạnh bàn trà, đi vào trong phòng, chăn chỉnh tề, hai cái gối đầu đè ở phía trên, đồ sạc bị cuốn thành một vòng không chút cẩu thả, để ở bên ổ điện, trên tủ đầu giường là bộ đồ ngủ Nhan Mộ hôm qua mới mặc đã được xếp gọn.
Giang Tri Hỏa hít thật sâu một hơi.
Chưa bao giờ cảm thấy căn phòng trống vắng như bây giờ, hôm nay khi vừa trở về nhìn đến trong phòng khách đen thui, trong lòng lại bỗng nhiên cảm thấy buồn bã.
—— đại khái là con người khi yêu sẽ trở nên làm ra vẻ.
Giang Tri Hỏa tự tìm cớ, lấy quần áo xong đi tắm rửa, lúc ra tới lại đứng ở mép giường, bỗng nhiên cũng không biết nên làm cái gì.
Ngày mai thi cuối kỳ, bây giờ làm bài thì cũng không có ý nghĩa gì, nhưng ngủ lại ngủ không được, Nhan Mộ lại bởi vì ngày hôm sau muốn đi trường thi sớm, vừa mới ngủ, hai người nói ngủ ngon.
Giang Tri Hỏa chán đến chết làm khô tóc, đang chuẩn bị đọc sách một chút để thôi miên mình ngủ nhanh, nhưng mà, ngay lúc tắt máy sấy đi, chóp mũi bỗng nhiên ngửi được một cổ mùi hương rất nhẹ rất nhạt.
——mùi mưa to xông vào mũi.
Là tin tức tố của Nhan Mộ!
Đầu Giang Tri Hỏa bỗng đơ lại, ném máy sấy ở trên giường, tìm kiếm nơi phát ra.
Anh hoàn toàn không biết chính mình đang làm gì, hoàn toàn bằng bản năng, đi đến trước tủ đầu giường, cầm lấy bộ áo ngủ Nhan Mộ hôm qua mới mặc.
—— rốt cuộc quần áo mặc bên người, cho dù có xịt che lấp, tin tức tố cũng khó tránh khỏi sẽ còn để lại ở trên quần áo.
Giang Tri Hỏa ma xui quỷ khiến cầm lên đặt ở trước mũi nhẹ nhàng ngửi ngửi.
Giây tiếp theo, trái tim bỗng nhiên đập mạnh, như phát ra tín hiệu nào đó, cảm giác nóng lên đã lâu trong phút chốc trải rộng toàn thân, sau cổ nóng như lửa đốt, lồng ngực như bị đồ vật đè nặng, không thể hô hấp, miệng mũi giống bị bao nilon bịt kín, oi bức khác thường.
Triệu chứng xuất hiện quá đột nhiên, Giang Tri Hỏa theo bản năng thả tay, quần áo bị rớt trên mặt đất, anh cố gắng bình phục hô hấp, tay chân luống cuống tìm ra ức chế tề đặc hiệu, tiêm vào tuyến thể.
Mãi đến ức chế tề có tác dụng, Giang Tri Hỏa mới dần dần tỉnh táo, mệt mỏi dựa ngồi ở mép giường, ngực phập phồng, hai tay nhũn ra.
Ức chế tề lần trước mới tiêm vào lúc sáng, hiện tại còn trong thời gian ức chế, vì sao đột nhiên lại nóng lên?
Giang Tri Hỏa nhắn triệu chứng vừa rồi cho bác sĩ, bác sĩ còn chưa trả lời, Giang Tri Hỏa đứng dậy chuẩn bị uống cốc nước, nhưng vào lúc này di động lại rung lên.
Giang Tri Hỏa vốn tưởng rằng là bác sĩ, click mở WeChat, phát hiện là Lệ Hạo nhắn đến.
Lệ Hạo: Thi xong ăn bữa cơm.
Giang Tri Hỏa nghĩ nghĩ, trả lời: Được.
Thi cuối kì mất hai ngày, mỗi lần đi phòng thi 01 bà thứ nhất đều trống.
Buổi chiều thi xong toán là có thể về luôn, Giang Tri Hỏa chụp ảnh bàn ghế trống gửi Nhan Mộ.
Giang Tri Hỏa: Nhan ca không ở đây cảm giác thật cô đơn, top 2 dều vui muốn bay lên.
Ngày thi đầu tiên của Nhan Mộ còn chưa kết thúc, chờ hắn đi ra trường thi gọi cho Giang Tri Hỏa, Giang Tri Hỏa đã đến cổng bệnh viện.
Ngày hôm qua triệu chứng bỗng nhiên xuất hiện, Giang Tri Hỏa gọi cho bác sĩ đổi giờ hẹn khác, rốt cuộc cái chuyện nóng lên này ở trong nhà thì không sao, nếu ở trường học đột nhiên bị một lần, đó là thật sự muốn chết.
Bệnh viện đông người, xung quanh ồn ào, Nhan Mộ nghe thấy, hỏi Giang Tri Hỏa: "Cậu đang làm gì, tiểu Chu."
Giang Tri Hỏa đang chờ thang máy, anh kéo khẩu trang lên một chút, nói: "Tớ ở bệnh viện."
"Không sao, Nhan ca đừng lo lắng." Giang Tri Hỏa cảm thấy trong lòng rất ngọt, "Chỉ là hôm nay tan học sớm, sửa giờ hẹn thôi, tớ đi hỏi một chút, có kết quả sẽ nói với cậu."
Tín hiệu trong thang máy không tốt, nhiều người chen nhau mà gọi điện thoại cũng không ổn, hai người trước cúp điện thoại.
Trước khi vào phòng khám bệnh, Giang Tri Hỏa hít sâu, điều chỉnh cảm xúc.
Mỗi lần tới bệnh viện đều sẽ không có chuyện tốt.
Lần đầu tiên đột nhiên biến O, còn bị đánh dấu chiều sâu, bảo hắn cần dựa tin tức tố của Alpha để ức chế nóng lên.
Lần thứ hai nói cho anh đánh dấu đã mất, có thể sử dụng ức chế tề đặc hiệu, khiến cho anh không thể tránh dọn ra khỏi nhà Nhan Mộ.
Lần thứ ba biết được có tử cu,ng, lần thứ tư, năm phúc tra theo qui định bác sĩ nhắc nhở anh có khả năng có động d.ục kỳ, thứ sáu bị thọc một cái dùi.........
Giang Tri Hỏa đẩy cửa ra, đi vào phòng khám bệnh.
Bác sĩ mở tờ báo cáo, giờ này đã gần tan tầm, cũng không nhiều người lắm, báo cáo kiểm tra cũng mau có, bác sĩ nhìn đến đơn báo cáo của Giang Tri Hỏa, sau đó cong cong mắt cười cười.
Trong nụ cười đó có ba phần vui mừng, hai phần thâm ý, năm phần không thể miêu tả.
Giang Tri Hỏa bỗng nhiên cảm thấy có chút khẩn trương.
"Gần đây cậu ngửi thấy tin tức tố liền có phản ứng, ngày hôm qua còn lập tức nóng lên?" Bác sĩ hỏi.
Mấy triệu chứng này trước đó đã miêu tả qua, bác sĩ chỉ là xác nhận một lần nữa.
Giang Tri Hỏa nói: "Đúng vậy."
Bác sĩ gật gật đầu, nhét thẻ y tế vào thiết bị đọc tìm ra giao diện ca bệnh, viết tiếp kết quả lần trước, vừa gõ vừa nói: "Không có chuyện lớn gì, chỉ là độn.g dục kỳ của cậu sắp tới thôi."
Động, độn.g dục kỳ?!
Giang Tri Hỏa: "!!!"
Bác sĩ chỉ ra mấy trị số trong báo cáo: "Trong tình huống bình thường trị số kí,h thích tố phản ứng với tin tức tố là vào khoảng 25, trước và sau động dụ.c kỳ sẽ tăng đến 50. Hơn nữa tử cu,ng của cậu phân hoá cũng rất tốt, bước đầu chuẩn bị điều kiện động d.ục kỳ."
Lỗ tai Giang Tri Hỏa đỏ lên: "......"
Bác sĩ mỗi ngày đều tiếp xúc với các chứng bệnh liên quan đến ABO, nói ra ba chữ"Động d.ục kỳ" không có một chút cảm giác, ông tiếp tục gõ hồ sơ bệnh án, nói: "Ngửi được tin tức tố không khống chế được chỉ là phản ứng lúc đầu, xuất hiện nóng lên là triệu chứng thường thấy ở ca bệnh A biến O, không cần lo lắng, trừ cái này ra cậu phải thường xuyên chú ý quan sát tình huống của chính mình"
"Trước khi xuất hiện lần đầu tiên động d.ục đại khái sẽ xuất hiện những triệu chứng như mồ hôi trộm, phát sốt, choáng váng đầu. Chỉ là tình huống A biến O đặc thù, lúc trước đã nhắc nhở qua với cậu, ức chế tề có lẽ không có tác dụng lắm."
"Tôi vẫn là khai trước cho cậu mấy ống ức chế tề và thuốc dự phòng ức chế, đến lúc đó xem tình hình, nếu thật sự không được cậu có thể lựa chọn Alpha hoặc là nhập viện cách ly."
Bác sĩ nói rất nhiều, lại hỏi, "Alpha lúc trước đến với cậu đâu? Hôm nay sao không tới?"
"......" Giang Tri Hỏa còn đang ngơ ngác tiếp nhận lượng tin tức khổng lồ, ngơ ngẩn nói, "Cậu ấy không ở đây, có việc,"
"Ừm, sau khi về nói một tiếng tình huống này với cậu ta đi, rốt cuộc có một Alpha đáng tin cậy bên cạnh Omega là chuyện tốt, ít nhất có thể làm cậu ở lúc đầu thích ứng thân thể Omega giảm bớt một phần thống khổ."
"...... Được." Giang Tri Hỏa nuốt nuốt nước miếng, "Bác sĩ, tôi muốn hỏi một chút, dựa Alpha, rốt cuộc là nên làm như thế nào?"
Bác sĩ dừng gõ, chuyển hướng Giang Tri Hỏa: "Lần trước tôi nói qua, tôi nhớ là các cậu thật sự đã hiểu rồi? Chính là, xx."
Bác sĩ mặt không đổi sắc nói ra hai chữ.
Vành tai Giang Tri Hỏa bỗng chốc trở nên đỏ bừng.
xx đối với Alpha Omega trong độn.g dục kì mà nói là một chuyện cực kỳ bình thường, có đôi khi bác sĩ cần nhằm vào tình hình Omega độn.g dục đưa ra ý kiến và cách trị liệu cho bọn họ.
Bác sĩ tập mãi thành thói quen, cho nên bình tĩnh tự nhiên.
Nhưng Giang Tri Hỏa ngại ngùng!!
Giang · tiểu xử nam · lần đầu yêu đương liền gặp được độn.g dục kỳ · không biết nên làm cái gì bây giờ · Tri Hỏa lắp bắp hỏi tiếp: "...... Là, ừm, xx à, tôi biết...... Cái đó mà, nhưng là, cũng không thể trực tiếp liền...... Cái kia đi?"
Bác sĩ cười thần bí, hiểu rõ, đàn ông con trai mới vừa thành niên không kinh nghiệm. Vì thế ông kiên nhẫn trả lời: "Đúng là không thể trực tiếp, vì nghĩ cho thân thể, tốt nhất chính cậu cũng chuẩn bị một ít thứ."
"......"
Giang Tri Hỏa đứng ở góc đường, sắc trời đã tối, trong góc chỉ có một đèn đường bỗng nhiên lập lòe.
Trước mặt anh là một cửa hàng bán lẻ kín đáo, không người bán, một gian nhỏ có ba bốn mét vuông, tấm rèm lớn che lại hàng hóa trong tiệm.
Giang Tri Hỏa dùng hai mươi phút chuẩn bị tinh thần, kéo cao khẩu trang đội lên mũ áo choàng, cắn chặt răng, mới miễn cưỡng ép chính mình đi vào trong tiệm.
Hàng hóa đều đặt ở trong quầy triển lãm, đều là đồ vật cần thiết cho phương diện nào đó của người trưởng thành, bình thường, rất bình thường......
Nhưng đối với người lần đầu nhìn thấy như Giang Tri Hỏa mà nói, những hình vẽ ngoài hộp đó thật sự là...... Quá mức lộ liễu, còn rất có lực đánh vào......
Bác sĩ nói cho anh: "Cậu phải biết rằng, mấy chuyện này rất bình thường, là hiện tượng phản ứng sinh lý bình thường, không cần cho rằng là chuyện khó có thể mở miệng. Cậu bị bệnh thì phải uống thuốc, động d.ục kỳ thì cần Alpha, đều chỉ là một cách để chữa bệnh thôi."
Giang Tri Hỏa: "......"
"Đương nhiên, người trẻ tuổi mà, dưới tác dụng của tin tức tố lực ý chí vẫn còn yếu, Alpha thì không sao, Omega phải chú ý bảo vệ tốt chính mình, tránh cho làm chính mình bị thương, còn có, tránh thai rất quan trọng......"
Giang Tri Hỏa mua mấy thứ bác sĩ nhắc tới, nhanh chóng quét mã trả tiền, nhét vào cặp sách, chạy như bay về nhà, đem giấu mấy thứ này ở trong ngăn kéo, lại cảm thấy không ổn, dễ bị phát hiện, lại nhét vào tủ quần áo, đè ở dưới cùng, mới như có tật giật mình thở phào một hơi.
Lỗ tai vẫn nóng bừng.
Thật không phải khó mở miệng.
Chỉ là...... cũng quá đột nhiên!!!
Nắm tay, ôm, hôn môi, nơi này chạm vào nơi đó chạm vào, tất cả đều diễn ra một cách tự nhiên, không ai thấy xấu hổ, khi có không khí thì làm thôi.
Nhưng nếu hai người ngồi đối mặt nhau, nói nghiêm túc thế này: "Động dụ.c kỳ của tớ tới, tớ đã chuẩn bị tốt, đến đây đi, chúng ta xx đi......"
Thế này...... Mẹ nó là thật xấu hổ để nói ra á!!
Giang Tri Hỏa hung hăng xoa mặt, lúc này di động vang lên, Nhan Mộ thấy Giang Tri Hỏa vẫn chưa nói gì bèn gọi điện thoại tới hỏi tình huống.
Một giọng nói trầm trầm xuyên qua ống nghe truyền lại đây, mặt Giang Tri Hỏa nháy mắt nóng lên, lời bác sĩ nói liên tục bồi hồi ở trong đầu.
Động, động, động d.ục kỳ......
xx, xx, xx......
Đừng làm cho mình bị thương......
Giang Tri Hỏa: "Không, không, không, Nhan ca tớ không sao!! Chỉ là...... Bình thường thôi!"
"Hửm?"
Giang Tri Hỏa không biết nên nói ra thế nào, tuy đã là người yêu rồi, nhưng nói loại chuyện thế này vẫn là không qua được rào cản, con trai đều muốn mặt mũi được không.
"Ý là không cần lo lắng!!" Giang Tri Hỏa không nghĩ nói tiếp chủ đề này, cực độ cứng đờ kéo ra, "Hôm nay Nhan ca thi thế nào?"
"Cũng được." Nhan Mộ nói, "Thường ngày đã luyện qua, phát huy bình thường...... Tiểu Chu, thật sự không sao chứ?"
Rõ ràng chỉ là gọi điện thoại, Giang Tri Hỏa lại như kim đâm, đột nhiên thẳng lưng, "Không sao cả! Không sao, không sao! Nhan ca tớ mệt mỏi quá, quá mệt nhọc, ngày mai cậu cũng phải dậy sớm, chúng ta đi ngủ sớm một chút đi?"
Giang Tri Hỏa chạy nhanh cúp điện thoại, phóng đi tắm rửa, vùi đầu liền ngủ.
Có lẽ là lượng tin tức quá lớn làm chính Giang Tri Hỏa cũng có thể là do hình minh họa ngoài hộp của món hàng mua ở quán nhỏ kia kíc,h thích tới Giang tiểu xử nam.
Đêm đó Giang Tri Hỏa liền mơ một giấc mơ có màu sắc.=)))
Ngày hôm sau tỉnh lại quần đều ướt, trước sau đều ướt.
Giang Tri Hỏa: "............"
Thi xong, Giang Tri Hỏa vẫn cứ trở về liền vùi đầu ngủ, thi cuối kỳ xong còn phải tốn một ngày chữa bài, sau đó mới là nghỉ đông.
Kỳ nghỉ đông của học sinh lớp 12 rất ngắn, chỉ có hai tuần.
Còn cần phải hoàn thành đống bài tập như núi.
Tiết chữa bài không phải giờ học chính thức, 8 giờ hơn đến trường là được, Giang Tri Hỏa ngủ đến sắp đến trễ mới từ trên giường nhảy dựng lên.
Nhan Mộ đã sớm tỉnh, nhắn cho Giang Tri Hỏa: Buổi sáng tốt lành.
Giang Tri Hỏa cũng nhắn lại một câu: Chào buổi sáng.
Qua một ngày một đêm tiêu hóa chuyện động dụ.c kỳ, Giang Tri Hỏa đã có thể đối mặt với từ này, cả mấy thứ đè ở dưới tủ nữa.
Năng lực thích ứng của Hỏa ca rất mạnh, lúc trước có thể tiếp thu chuyện hôn tình địch, hiện tại xx với bạn trai...... Không khó, thật sự có thể!!
Kết thúc thi cuối kỳ, đầu óc từ luôn căng thẳng trở nên thả lỏng, ngay cả các học bá cũng không thể giữ nguyên thái độ học tập không chút cẩu thả ngày thường, trong tiết chữa bài điên cuồng xao nhãng, giữa trưa cũng không muốn nghỉ trưa ở trường học, muốn lượn vòng tiệm trà sữa quanh trường.
"Hỏa ca, cùng đi không?" Ủy viên thể dục Tôn Lập Vũ rủ Giang Tri Hỏa.
"Không đi." Giang Tri Hỏa cất đề vào trong hộc bàn, "Giữa trưa tôi có hẹn."
—— Lệ Hạo hẹn Giang Tri Hỏa hôm nay.
Thời tiết Lâm Thành luôn hay thay đổi.
Ngày hôm qua vẫn là ngày nắng, hôm nay liền thành trời đầy mây, mây đen ầm ầm xoay quanh cả bầu trời, âm âm u u.
Giang Tri Hỏa chưa từng có giao tiếp quá nhiều với Lệ Hạo.
Một câu hẹn gặp nhau.
Một câu được.
Lệ Hạo gửi định vị.
Giang Tri Hỏa không trả lời.
Trên đường đi, Giang Tri Hỏa trò chuyện với Nhan Mộ.
Giang Tri Hỏa: Nhan ca giữa trưa ăn gì? Nhan Mộ: [ hình ảnh ]
Nhan Mộ: Mì Ý.
Giang Tri Hỏa: Ăn cái này sao mà no.
Nhan Mộ: Ừ, ăn không ngon lắm.
Ở giữa còn nói chút chủ đề khác, không cố ý hỏi cái gì đó, muốn nói muốn kể gì thì nói ra.
Trong lúc đó Nhan Mộ có hơn một phút mới trả lời, chỉ một câu: Tiểu Chu, tớ nghĩ sẽ về muộn một ngày.
Nhìn đến cái này, Giang Tri Hỏa kéo xuống thanh thông báo.
Góc trái cùng hiển thị, ngày 3 tháng 2.
Còn có một ngày.
Giang Tri Hỏa: Tớ chờ cậu về, Nhan ca.
Sau khi nhắn tin câu này, Giang Tri Hỏa vừa lúc đến nhà hàng đã hẹn Lệ Hạo.
Nhà ăn Trung Quốc, có dùng bình phong ngăn cách các bàn, là một chỗ dùng bữa khá riêng tư.
Lệ Hạo đã gọi đồ ăn xong, sau khi Giang Tri Hỏa ngồi xuống, người phục vụ bưng lên từng món.
Hai người chưa nói gì nhiều.
Không có gì cần nói, hai kẻ hợp tác không quá vui vẻ cùng nhau ăn một bữa cơm kết thúc hợp đồng.
Lệ Hạo sẽ không phá vỡ hợp đồng, Giang Tri Hỏa cũng không muốn tiếp tục.
Ăn xong ai đi đường nấy, không can dự chuyện của nhau.
"Cậu muốn thi đại học." Lệ Hạo nói.
"Phải."
"Muốn đi đâu?"
"Thủ đô đi." Giang Tri Hỏa nói, "Đến lúc đó lại xem sao, đều được."
"Nghe nói cậu có bạn trai? Là một Alpha?"
Giang Tri Hỏa dừng đũa, ánh mắt lạnh lùng.
Anh cũng không muốn nghe đến Lệ Hạo nhắc Nhan Mộ.
Lấy sự hiểu biết của anh với Lệ Hạo, người này cũng sẽ không nói lời vô dụng, lãng phí miệng lưỡi.
Giang Tri Hỏa ánh mắt cảnh giác: "Ông muốn làm gì?"
"Đừng căng thẳng." Lệ Hạo lấy ra một phần tài liệu trong cặp, đặt lên bàn đưa cho Giang Tri Hỏa.
Tài liệu bỏ trong túi giấy, không nhìn thấy thứ bên trong.
Giang Tri Hỏa không lấy, nhíu mày nói: "Đây là cái gì?"
"Tự xem đi." Hắn đổ ly trà cho mình, uống xong, đứng dậy chuẩn bị rời đi, "Tôi còn có việc, đi trước."
Ngoài cửa sổ mưa tí tách tí tách, người đi đường không mang dù bắt đầu chạy vội, mưa rơi ngắt quãng.
Mãi đến bóng dáng Lệ Hạo rời đi nhà hàng, Giang Tri Hỏa mới nghi ngờ mở ra tài liệu, nhìn rõ nội dung trên đó, sắc mặt chợt biến đổi.