Ở Trước Mặt Tình Địch A Biến O Sau Tôi Mang Thai

Chương 95: Xin lỗi



Nhan Mộ điền xong tờ đơn cuối cùng sau đó click gửi.

Trang web load ba giây, hiện lên gửi thành công. Sau đó lại hiện ra giấy dự thi bản xem trước, trên đó viết thời gian địa điểm tham gia thi.

Hai tuần sau, ở thủ đô.

Phạm vi thi do Đại học B quyết định, đề mấy năm trước nhìn chung khó hơn thi đại học, nhưng chỉ cần vượt qua là sẽ được tuyển, đối với Nhan Mộ mà nói không tính khó, rất ổn.

Hắn download giấy dự thi xuống và in ra, khi chuẩn bị đi ra văn phòng lại nhìn đến Giang Tri Hỏa đi theo sau mấy giáo viên lớp 1 đi đến.

Giang Tri Hỏa đứng cách hai cái bàn làm việc vẫy tay với Nhan Mộ.

Nhan Mộ hơi gật đầu, đi tới cửa chờ anh.

Đứng ngoài văn phòng cũng có thể nghe được tiếng bên trong, về thành tích tiến bộ vượt bậc của Giang Tri Hỏa. Từ sau khi thân phận học bá bị bại lộ, sinh hoạt của Giang Tri Hỏa liền không có một ngày có thể bình tĩnh như trước.

Nhan Mộ dựa vào cạnh cửa, rảnh rỗi không có chuyện gì liền cúi đầu chữ trên giấy dự thi, xung quanh người đến người đi. Có tiếng bước chân bỗng dừng lại ở bên tai hắn, một người đứng ở trước mặt hắn.

Nhan Mộ ngước mắt.

—— người đứng ở trước mặt hắn chính là top 2 vạn năm.

Top 2 vạn năm có một khuôn mặt đúng chuẩn học bá, mắt kính dày, da trắng, dáng người gầy yếu, quần áo đồng phục đều mua đến to hơn 1 cỡ, lỏng lẻo buông xuống.

Mắt kính che khuất ánh mắt cậu ta, Nhan Mộ chỉ biết cậu ta đang nhìn mình, cũng không nhìn được trong ánh mắt có ý gì.

Nhan Mộ: "?"

Top 2 vạn năm nhấp nhấp môi, hỏi: "Cậu chuẩn bị thi tuyển sớm?"

Nhan Mộ "Ừm" một tiếng.

"Đại học B à?"

"Có chuyện gì?" Nhan Mộ chưa nói chuyện nhiều với cậu học sinh ngoan này, thật sự không biết cậu ta đột nhiên tới tìm mình để làm cái gì.

"Tôi......" Top 2 vạn năm hít sâu một hơi, lấy lại bình tĩnh, như là rốt cuộc hạ quyết tâm, "Yên tâm đi! Tôi nhất định sẽ bảo vệ top 1 cậu đã nhường!!"

Nhan Mộ: "?"

Khi nói vẻ mặt top 2 vạn năm cực kỳ kiên nghị.

Trên thực tế trong lòng cậu ta cũng không thấy vui, thậm chí có chút khổ sở.

Lấy thành tích thường ngày của cậu ta, đi trường nào cũng đều có thể tranh top 1, ở Nhất Trung lại bị Nhan Mộ đè nặng đánh ba năm, đến tận lúc Nhan Mộ đi thi đoạt giải, quyết định đi con đường tuyển thẳng cậu ta mới có cơ hội giật top 1 một lần.

Không cam lòng!

Quá không cam lòng!!

Là chính mình còn chưa đủ ưu tú!!

Thật ra Nhan Mộ cũng không đọc hiểu cảm xúc phức tạp của top 2 vạn năm, nhưng hắn biết cậu ta muốn lấy top 1, không có một học bá sẽ cam lòng nhận thua.

Nhưng mà......

Giọng Giang Tri Hỏa truyền ra từ trong văn phòng.

Thầy vật lý già vẫn không tin anh có thể thi được điểm vật lý tối đa, ngay tại chỗ lấy ra một câu cho anh làm, Giang Tri Hỏa không trực tiếp viết ra mà giải thích ý nghĩ giải bài.

Câu này vốn là rất khó, Giang Tri Hỏa lại chỉ tùy ý nhìn qua đề bài.

Ông thầy già nháy mắt không nói gì.

"Tôi đang nói nghiêm túc!" Thấy Nhan Mộ vẫn không có phản ứng, top 2 vạn năm trịnh trọng tuyên bố.

Đối mặt với vẻ nghiêm túc của top 2 vạn năm, Nhan Mộ gật gật đầu, nhàn nhạt nói ra mấy chữ: "Ừm, cậu phải cố lên."

Giang Tri Hỏa ngồi đến chuông đi học vang lên mới đi ra văn phòng, hai người cùng đi một đường đoạn ngắn.

Giờ ra chơi, Nhan Mộ cầm mấy bộ đề đi vào phòng học lớp 1, đưa cho Tôn Lập Vũ.

"Tôi thua." Hắn nói.

Tông Bội cũng đang ở lớp 1, cũng nhìn thấy có rất nhiều người đưa đề cho Tôn Lập Vũ, liền đã sớm biết vụ các cược trong nhóm lớp Giang Tri Hỏa về chuyện điểm chác của  anh.

Nhìn đến Nhan Mộ, Tông Bội cũng không nghĩ nhiều, lớn tiếng ồn ào: "Nhan thần cũng cược? Cậu biết từ sớm rồi đúng không?!"

Nhan Mộ gật đầu.

Trong mắt Tông Bội tràn đầy oán niệm, căm giận nói: "Vậy tôi có thể phỏng vấn cậu một chút không? Lúc biết đến có cảm xúc gì? Nhan thần cậu từng dạy kèm cho Hỏa ca nhỉ? À? Có không? Dạy kèm á!! Có điên lên không!! Giả thiểu năng trí tuệ đó!! Thiểu năng trí tuệ!!!"

Nhìn như đang nói với Nhan Mộ, trên thực tế đôi mắt nhìn chăm chú vào trên người Giang Tri Hỏa.

Giang Tri Hỏa nghiêng người tránh ánh mắt Tông Bội, trốn đến sau Nhan Mộ.

—— bạn trai nhà mình chắc chắn sẽ bảo vệ anh.

Ai ngờ Tông Bội nhắc tới "Dạy kèm", Nhan Mộ như tìm được người có tiếng nói chung, đoạn thời gian dạy kèm kia nghĩ lại mà kinh, dù có kính lọc tên Vân Chu cũng không thể xóa nhòa.

Hắn nặng nề gật đầu: "Ừm......"

Giang Tri Hỏa: "???"

Tông Bội lướt qua Nhan Mộ, liên tục truyền u oán cho Giang Tri Hỏa: "Hỏa ca giả thiểu năng giống quá luôn, mém xíu ép tao thành thiểu năng luôn, mày, có, nghĩ, vậy, không?"

Giang Tri Hỏa cố gắng bào chữa: "Tao nói với mày từ trước rồi chứ bộ, là do mày không tin!!"

Tông Bội: "Mày lấy hơn 10 điểm vật lý nói cho tao mày muốn vào Đại học B, mày nói tao tin hay không!"

Giang Tri Hỏa: "Hơn 10 điểm vật lý thì sao? Chỉ cần có ước mơ, thì không gì là không thể!"

Tông Bội dựng thẳng lên bàn tay: "Thế giờ tao muốn úp cái tay này trên mặt mày thì có thể làm được không?"

Mọi người trong lớp 1 vui tươi hớn hở nhìn Tông Bội đánh nhau với Giang Tri Hỏa.

Thường Lạc ngồi gần được nhờ, xem sảng nhất, còn móc ra bao hạt dưa trong balo vừa ăn vừa xem, hai nam sinh bàn xung quanh cũng vươn bàn tay xin một ít, cùng nhau xem trò vui.

"Nhan thần." Tông Bội vén tay áo lên, làm bộ muốn nhào lên phía trước, không nể nang nói, "Hôm nay cho dù cậu che ở trước, tôi cũng muốn đập bạn trai cậu một trận!"

"Thế thì không được." Nhan Mộ không nhúc nhích.

Giang Tri Hỏa cực kỳ trẻ con ngoắc ngoắc tay Tông Bội: "Mày giỏi thì nhào dô, có Nhan ca của tao ở đây, mày xử được tao coi như tao thua."

"Chờ coi." Tông Bội tức cười, nhấc chân muốn bò qua bàn, vượt qua Nhan Mộ đi bắt người.

Lúc sắp chạm trúng, Giang Tri Hỏa bỗng nhiên móc ra hai tấm vé từ trong hộc bàn, quơ quơ trước mặt Tông Bội.

"Nhìn coi đây là cái gì?"

Tông Bội: "!"

Giang Tri Hỏa cười hì hì nói: "Vé xem trận chung kết VIT."

Tông Bội dừng lại, ánh mắt bay theo tấm vé.

Giang Tri Hỏa lại nói: "Lần đầu tiên dùng hệ thống thực tế ảo để trình chiếu trong nước, ghế trước khu B."

Tông Bội: "!!!!"

WIT là giải đấu chuyên nghiệp nhất hiện nay, cho dù là vòng loại cũng cháy vé, điên cuồng đến mức dù trực đúng giờ mở ra đều không giật được vé, huống chi là vé xem trận chung kết!

Trận chung kết là vào ngày  12 tháng 6, sau khi thi đại học xong. Lúc trước bên phía hệ thống thông báo mở bán vé, Tông Bội chờ đến giờ, kết quả một giây bán sạch, không mua được! Lúc trước không cướp được vé Tông Bội oán giận với Giang Tri Hỏa cả buổi.

Giang Tri Hỏa vẫy trái vẫy phải hai tấm vé, cuối cùng đặt ở trên bàn học, dùng lòng bàn tay đè xuống, vuốt phẳng: "Ở đây có hai tấm vé, một tấm của mày, một tấm khác tìm người đi cùng, không được pass lại."

Tông Bội như dính chặt mắt vào tấm vé, một lát sau mới nhận ra mình không ổn, vẻ mặt như thường: "Hỏa, mày muốn gì?"

Giang Tri Hỏa cười cười, nhẹ giọng, không hề chêm chọc cười như lúc nãy, mà là chân thành nói: "Không nói cho mày là tao sai, đừng giận, tha thứ cho tao đi nhá."

Dù với ai, Giang Tri Hỏa cũng không bủn xỉn xin lỗi, làm sai liền nhận, mạnh miệng sẽ chỉ làm con thuyền tình bạn nói lật là lật.

Tông Bội cầm được vé, lửa giận bị giấu giếm nháy mắt biến mất, Hỏa ca vốn dĩ chính là có nguyên nhân đặc biệt, tuy rằng mình có chút tức giận, nhưng không có gì là không thể giải hòa.

Cậu không khách sao cất vé, trong miệng lại ra vẻ rụt rè: "Tao là vì nể hai vé này nhá, miễn cưỡng tha thứ mày, cực kì miễn cưỡng!"

Buổi tối về nhà, Giang Tri Hỏa còn đang nói với Nhan Mộ chuyện này.

Vé là nhờ Nhan Mộ mua giúp, lúc trước Giang Tri Hỏa đang phiền não nên nói như thế nào với Tông Bội, ngay cả bạn trai nhà mình mà cũng đang ám ảnh chuyện dạy kèm, một ly trà sữa hiển nhiên không thể giảm bớt oán niệm của cậu ta, vừa lúc ngày đó nhìn đến vòng bạn bè của Nhan Mộ, có người trăm cay ngàn đắng mua được vé, kết quả có việc không đi được, nói là đến lúc đó muốn tham gia trại hè của trường nổi tiếng nào đó, thật sự hết cách, đành phải đăng bài hỏi bạn bè xem có ai cảm thấy hứng thú.

Giang Tri Hỏa gối lên đùi Nhan Mộ.

Thời gian hằng ngày của học sinh lớp 12 không nhiều lắm, chỉ có một chút trước khi đi ngủ.

Nhan Mộ rất hưởng thụ giây phút chỉ có hai người ở cạnh nhau, tuy rằng nhiều lúc mỗi người làm một việc, không nói gì, nhưng xung quanh đều rất yên tĩnh, rất thoải mái.

Bầu không khí giữa hai người không ai có thể đánh vỡ.

Bây giờ Giang Tri Hỏa đang báo lại tình trạng thân thể của mình cho bác sĩ.

Động d.ục kỳ của anh cũng không ổn định, tùy thời có khả năng tới, mới khai giảng hơn một tháng đã tới ba lần, may mắn lần nào cũng đều ở trong nhà, Nhan Mộ ở bên cạnh, không xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Giang Tri Hỏa nhắn số liệu thân thể của mình như bình thường.

Trong lúc chờ bác sĩ trả lời, anh lại nghĩ tới Nhan Mộ hai tuần sau phải đi thành phố B để thi, mất ít nhất hai ngày.

Vì thế Giang Tri Hỏa lại hỏi câu: Nếu là trong độn.g dục kỳ không có Alpha thì dùng cách nào để ức chế?

Bác sĩ một lát sau mới trả lời.

Đầu tiên là thả like một cái, tỏ vẻ đã nhận được các số liệu thân thể anh, tất cả bình thường.

Sau đó trả lời câu hỏi của Giang Tri Hỏa hỏi ra vấn đề.

Bác sĩ: Theo tình huống hiện tại, ức chế tề và các loại thuốc ức chế vẫn không có hiệu quả, cho nên không thể ức chế, khuyên cậu khi có dấu hiệu độn.g dục đi nhanh vào phòng bệnh cách ly.

Giang Tri Hỏa: Được.

Thực sự Giang Tri Hỏa cũng không thích đi bệnh viện, nếu cần phải vào phòng bệnh cách ly, anh chỉ có thể cầu nguyện độn.g dục kỳ đừng đến hai ngày Nhan ca không ở đây.

Bác sĩ: Nhưng mà, có một cách có thể giảm bớt.

Trên khung thoại hiển thị "Đang nhập......", Giang Tri Hỏa kiên nhẫn chờ.

Bác sĩ lại gửi cho anh một tràng dài.

Bác sĩ: Độ.ng dục kỳ của Omega sinh ra do hoạt động của khoang sinh sản, các hoocmon phân bố tin tức tố kí.h thích có chu kỳ mới khiến cho một loạt phản ứng sinh lý. Khoang sinh sản của Omega nam khác một ít so vơi nữ, nó càng nằm phía dưới hơn, lúc trước cậu cũng nhìn thấy trong hình rồi, nó nằm ở khu vực ở dưới bụng dưới một chút.

Bác sĩ: Bởi vậy, có thể từ kíc.h thích phần ngoài nó ở một trình độ nhất định để giảm bớt triệu chứng độn.g dục.

Giang Tri Hỏa nheo mắt: Kíc.h thích phần ngoài ở một trình độ nhất định? Là chỉ cái gì?

Bác sĩ đã gửi mấy hình ảnh.

Giang Tri Hỏa:.........

Hình ảnh thật sự có chút kí.ch thích.

Thật đúng là công cụ có thể dùng để kíc.h thích phần ngoài, bác sĩ gửi vài loại kiểu dáng tiêu biểu.

Dài, lớn, và hơi cong ở đỉnh.

Mấy quả cầu từ nhỏ đến lớn xâu thành chuỗi dài.

Thon dài, màu bạc, trên cùng có quả cầu nhỏ trong suốt đường kính không đến năm mm, chỗ sử dụng khác hai loại trước, không phải ở sau mà ở phía trước.

1

Giang Tri Hỏa không dám nhìn thêm, nháy mắt ấn tắt màn hình, úp ở trước ngực.

"Làm sao vậy, tiểu Chu?" Nhan Mộ chạm chạm vành tai Giang Tri Hỏa, phát hiện có chút nóng, lại nhìn lại vẻ mặt Giang Tri Hỏa cũng không quá tự nhiên.

"Không, không sao!"

Di động lại rung lên, là bác sĩ trả lời.

Giang Tri Hỏa từ trên sô pha nhảy xuống vọt vào phòng, va vào cửa đập mạnh "Rầm" một tiếng, cả người ngã vào trong chăn, mới run rẩy bấm vào khung chat với bác sĩ.

Bác sĩ tận tình giới thiệu mấy thứ công cụ giảm bớt triệu chứng độ.ng dục.

Bác sĩ: Cái đầu khá bình thường, chỉ thích hợp sử dụng ở trong nhà. Cái thứ ba cũng thế, nhưng mà có hơi nguy hiểm, khuyên cậu không nên dùng ngay từ đầu. Cá nhân tôi nghĩ cậu nên dùng cái thứ hai.

Bác sĩ: Đương nhiên, giảm bớt, không phải ức chế, không thể làm dịu phản ứng, chỉ có thể làm cậu bớt khó chịu, nếu thật sự gặp được tình huống Alpha không ở bên cạnh hoặc không thể lập tức đến, nhất định phải đi phòng bệnh cách ly.

Giang Tri Hỏa: "......"

Bác sĩ nãy giờ chỉ là gợi ý cách trị liệu, giới thiệu công cụ trợ giúp.

Nhưng mà Giang Tri Hỏa nhìn mấy bức ảnh kia, liền không thể bình tĩnh được.

Quá kí.ch thích.

Mấy thứ này nhét vào trong......

Giang Tri Hỏa trằn trọc ở trên giường mãi không ngủ, đã biết có mấy thứ này liền không thể xóa khỏi đầu, hơn nửa đêm lén lút đi tìm hiểu cách sử dụng. Tất cả những gì tìm được đều là bức vẽ tay, nhưng cứ nghĩ đến hình ảnh kia liền......

Bụng dưới có chút nóng lên.

Giang Tri Hỏa hít sâu, làm chính mình bình tĩnh lại.

Hơn nửa đêm rồi.

Nhưng mà khi anh xoay người, lại phát hiện Nhan Mộ cũng còn mở to mắt.

"Nhan ca sao còn chưa ngủ?" Giang Tri Hỏa hỏi.

"Không ngủ được." Nhan Mộ nói.

"Làm sao vậy?" Giang Tri Hỏa theo thói quen ôm lấy eo Nhan Mộ, anh thích ôm chặt nhau, đặc biệt là mùa đông, hai người càng gần nhau trong ổ chăn càng ấm áp, không cần mở máy sưởi.

Nhưng mà anh vừa mới vươn tay, cánh tay bỗng nhiên đụng tới một thứ.

Nhan Mộ thở dài: "Tớ sai rồi, tiểu Chu, ngủ đi."

Giang Tri Hỏa không nói chuyện, chỉ là ghé người về phía trước.

Trên eo bị thứ đó đụng vào, ai đều biết đó là có ý gì.

Giang Tri Hỏa cắn nhẹ vành tai Nhan Mộ, hơi thở ẩm ướt ấm áp phụt lên ở sau tai: "Làm hay không?"

Không biết có phải vì hơn nửa đêm nhìn tài liệu hay không, tất cả cảm xúc toàn bộ dâng cao, Giang Tri Hỏa đêm nay phá lệ chủ động. Anh không cho Nhan Mộ động, chính mình bắt đầu nếm thử, ở lúc nào đó đụng tới điểm nào đó, thân thể không tự chủ được ưỡn người về phía sau. Không thể nói đó là cái cảm giác gì, quá sâu, đầu óc như là bị một loại cảm giác khó tả vây quanh —— như tìm được một thú vui mới càng thêm làm người mất đi lý trí.

Mua dây buộc mình, chơi mạnh quá. Ban đầu chỉ định một lần thôi, kết quả sau lại tin tức tố lại tràn ra tới, hai người cũng chưa khắc chế, tùy theo bản năng.

Sau khi kết thúc bọn họ lại lần nữa tắm rửa một lần, Nhan Mộ bôi thuốc cho Giang Tri Hỏa, bên trong và bên ngoài đều bôi, lạnh căm căm làm người ta có chút đau, trước khi ngủ, Giang Tri Hỏa lại như trả thù gặm một cái trên xương quai xanh Nhan Mộ.

Sáng ngày hôm sau, Giang Tri Hỏa căn bản không dậy được. Nhan Mộ ngược lại vẻ mặt sảng khoái, rõ ràng không ngủ bao nhiêu, thoạt nhìn còn tỉnh táo hơn so với ngủ tám chín tiếng đồng hồ.

Hắn giúp Giang Tri Hỏa thay đồng phục, nặn kem đánh răng, muốn nâng anh vào trong phòng học —— nhưng Giang Tri Hỏa không đồng ý.

Hỏa ca muốn mặt mũi, nhịn đau cũng muốn giả một vẻ không sao cả. Anh giả đến quá mức tự nhiên, cả một buổi sáng cũng chưa nhìn thấy anh khác thường, chỉ là xin nghỉ tiết chạy thể dục giờ nghỉ.

Ngày mai chính là thứ sáu, lại đến một bài kiểm tra tuần. Mà khi đi học, Đinh Kiện Huy lại thông báo hủy bỏ bài kiểm tra tuần này.

Mọi người:!!!

Còn chưa kịp vui, Đinh Kiện Huy lại nói: "Các bạn à, hai tuần sau chúng ta lại sắp có một bài thi quy mô thành phố. Top 1 lần trước đã bị Tam Trung cướp, hy vọng lúc này mọi người cố gắng ôn tập, cố gắng thể hiện, cướp về top 1 của chúng ta!"

- ---------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.