Nàng Trần Bích Ngọc và hắn Nguyễn Gia Khanh là “oan gia ngõ hẹp” nếu không gặp không sao, nếu gặp mặt ắt có chuyện xảy ra. Trong một lần cãi nhau với hắn vô tình bị hắn hại xuyên không, xuyên thì xuyên chứ ai sợ ai! Nhưng thiếu gì chỗ để xuyên lại không xuyên lại xuyên trúng vào một cái đám cưới, ax ax mà nàng còn là cô dâu đang chờ phu quân gở khăn che mặt nữa chứ!
Chiếc khoăn voan mở ra, xuất hiện trước mắt nàng là một tên mỹ nam đang nhìn nàng chầm chầm miệng có chút giật giật cười kinh bỉ nàng, rồi quay lưng đi quẳng lại cho nàng một câu:
– Tiện nhân là ngươi hại chết Thanh nhi,ta sẽ trả thù ngươi, cuộc hôn nhân này sẽ chôn vùi hạnh phúc của ngươi mãi mãi !
Gì ? Hắn vừa nói cái gì? “ chôn vùi hạnh phúc của nàng” nằm mơ đi, nàng là ai là người hiện đại đó nha! Muốn nàng chịu thua không có khả năng đó, chờ đi nàng sẽ học tập các tỷ tỷ đi trước khiến hắn yêu thương nàng rồi bỏ hắn cho hắn đau khổ trả thù sỉ nhục ngày hôm nay.
Nàng cố gắng làm hết việc này đến việc khác để lấy lòng hắn nhưng cuối cùng vẫn thất bại. Hắn lại vì người nữ nhi đó đánh nàng, nàng hận nàng muốn giết hắn.
…
Đoản kiếm ngắn trong tay nàng đâm thẳng vào ngực y, từng giọt máu đua nhau tràn ra thấm ướt y phục Thiên Hàn, và lan theo cả lưỡi kiếm rơi xuống đất từng giọt tí tách. Hắn cứ như vậy ra đi…
– Tại sao ngươi còn chưa chết?_ nàng sợ hãi khi nhìn thấy hắn đã chết đột nhiên sống dậy.
– Oan gia, món nợ giữa ta và ngươi chưa dứt lý do gì ta phải chết?_ y
– Ngươi…oan gia, Nguyễn Gia Khanh này tại sao ngươi cũng xuyên không?
– Trần Bích Ngọc ngươi xuyên không được tại sao ta không được hả?
Nàng nhìn kẻ vừa bị nàng đâm chết lại đột nhiên sống dậy trong lòng vừa sợ vừa lo lắng
– Nào thê tử của ta sau này nàng phải hảo hảo nghe lời ta!_ y
– Gì? Oan gia đừng tưởng xuyên qua thành phu quân ta thì muốn gì cũng được, cẩn thận ta giết ngươi lần nữa!
– Vậy sao?
…..
Bình luận truyện