Oan Gia Ngõ Hẹp, Tôi Muốn Yêu Chắc

Chương 10: Em gái ngọt ngào



Cô rời đi, Lý Hoành Quân quay đầu lại nhìn cậu bạn của mình “ Cậu quen em ấy à?”

Hắn bình thản đáp “ Quen là đằng khác”

Lý Hoành Quân nhìn theo bóng lưng của cô rồi lại nói “ Em gái này giọng nói có chút ngọt ngào đấy chứ”

Hắn nhếch môi “ Thích rồi à”

“ Người như em gái mềm mại nhẹ nhàng làm sao mà không thích được, nói đi em ấy tên gì” Lý Hoành Quân đùa giỡn khoác vai hắn

Hắn không quan tâm đẩy vai cậu ta ra khỏi người mình rồi bước đi “ Cậu thích thì tự mình tìm hiểu đi”

[..]

Cô bước vào lớp, Tạ Phi lại chạy đến tìm cô “ Đồ ngốc nhà cậu sao hôm nay lại tới trễ vậy”

“ Gặp một xíu xui xẻo thôi, cậu đã ôn bài chưa?”

Cậu ta lắc đầu “ Vài phần tôi không hiểu cho lắm cậu giảng giúp tôi đi”

“ Được, lấy tập ra đây tôi giảng giúp cậu”

Tạ Phi nghe cô giảng lại càng thấy buồn ngủ cậu ta ngáp ngắn ngáp dài chống cầm nhìn cô cố gắng nghe cô giảng bài. Quả nhiên lúc cô nghiêm túc thật sự rất xinh đẹp

“ Cậu hiểu chưa?”

“ Hiểu rồi hiểu rồi, cảm ơn cậu”

“ Vậy cậu làm thử này đi, không hiểu thì hỏi tôi”

Cậu ta cầm lấy làm được một chút liền tỏ ra chán nản buông bút xuống nhìn cô nói vài câu “ Cậu ở bên nhà họ Lưu ổn chứ”

Nghe tới đây cô chỉ thở dài “ Mọi thứ đều ổn nhưng có một tên cực kì đáng ghét”

Tạ Phi khó hiểu, ngồi ngay ngắn nghe cô nói “ Ai vậy? Không phải cái tên mà cậu hiến thận chứ?”

Cô vội lắc đầu “ Không phải, là một tên khác”

“ Nhà họ Lưu còn người con trai khác à? Sao tôi chưa bao giờ nghe”

“ Tốt nhất cậu đừng nên thấy nếu không sẽ bị dọa cho tức chết đấy”

Cô không nói nữa chỉ cầm cúi ôn bài tiếp, bây giờ mục tiêu của cô là đậu đại học vào Thanh Hoa mọi chuyện khác cô đều không quan tâm!

[..]

Trường cô là trường nội trú nên là sẽ có ăn cơm giữa trưa, cô cùng với Tạ Phi cầm lấy khay cơm của mình kiếm đại chỗ ngồi nào đó để ngồi đỡ

Vừa hay tên mặt lạnh kìa cũng vừa xuất hiện, Doãn Đình thầm nghĩ đã không thích còn gặp nhau

Hắn mặc áo sơ mi trắng được xắn lên một nửa, áo thì bỏ ngoài quần tay còn lại cầm khay cơm ngồi xéo cô. Thường ngày hắn không có thói quen ăn cơm ở đây, hôm nay hắn đột nhiên xuất hiện như vậy lại khiến tất cả nữ sinh ở đó một phen nháo nhào

Lý Hoành Quân cũng bất ngờ sao hôm nay tên này lại đòi vào đây ăn kia chứ, ở đây quá ồn ào cậu không thích chút nào “ Sao nay mày lại có hứng vào đây ăn vậy”

Hắn bình thản đến mức chỉ cúi đầu ăn không quan tâm đến những nữ sinh đang nhìn mình “ Không biết, có hứng thì vào thôi”

Lý Hoành Quân bất lực, vô tình nhìn thấy cô đang ngồi cười nói vui vẻ với cậu bạn bên cạnh liền huýt vai hắn vài cái

Ánh mắt hắn rời khỏi khay cơm, ngẩng đầu, giây phút nhìn thấy Doãn Đình thì khẽ nhíu mày

“ Em gái ngọt ngào cũng ở đây kìa”

Nghe cậu ta nói Khiết Đường cũng nhìn về hướng đó “ Ai vậy?”

“ Em gái ngọt ngào lớp 11A2, hôm qua em ấy vô tình đụng trúng tôi”

“ Có gì thú vị sao?” Khiết Đường chề môi không quên quan sát sắc mặt hắn

“ Cậu không thấy em ấy đẹp à?” Lý Hoành Quân thì thầm vào tai hắn

Lưu Văn buông đũa, liếc cậu ta “ Cậu không ăn thì cút ra chỗ khác, đừng ở đây làm phiền tôi”

Lý Hoành Quân im bặt không hỏi cũng không nói nữa.

Doãn Đình ăn xong lại muốn trở về làm bài tập cô không thể bỏ lở một giây phút nào để luyện thi cả

“ Cậu đi gấp như vậy làm gì, mới ăn xong đi nhanh không tốt lắm đâu” Tạ Phi kéo cô lại nói

“ Tớ không muốn phí thời gian một chút nào, chỉ muốn về lớp ôn bài”

“ Vậy thì cũng đừng đi nhanh như thế sẽ sóc hông lắm đó” cậu lẽo đẽo chạy theo sau cô

[…]

Hắn vào tiết chỉ có ngủ bọn họ làm gì xung quanh hắn, hắn cũng đều không quan tâm. Đúng lúc hắn nhận được điện thoại đến, ánh mắt khẽ nhíu lại tay lần mò vào trong học bàn để kiếm điện thoại

Tìm được rồi! Hắn mở lên xem

“ Anh Lưu Văn, Kiều Tử xảy ra chuyện rồi anh đến đây đi”

Hắn đọc xong liền đứng phắt dậy cầm lấy áo khoác chạy ra ngoài giáo viên nhìn hắn như vậy cũng đã quen rồi, Lý Hoành Quân ngồi đấy đoán chắc đã xảy ra chuyện rồi

Lưu Văn vừa đến đã thấy Kiều Tử nằm ôm bụng trên áo cậu ta lại còn có vết máu lớn. Một tên khác đang hoảng sợ khi thấy hắn đến liền run rẩy nói:

“ Là đám Lục Sâm làm, bây giờ làm sao đây anh Văn”

“ Mày đưa cậu ta đến bệnh viện trước, còn Lục Sâm đề tao xử lý”

Cậu ta gật đầu bế Kiều Tử trên tay lướt qua người hắn không quên dặn dò “ Anh Văn cẩn thận một chút”




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.