[OLN] The Lord

Chương 51-2: Ngoại Truyện: Ước Mơ Đơn Giản



Ước mơ là những điều tốt đẹp mà mỗi người chúng ta khát vọng, mong muốn đạt được. Ước mơ cũng có thể là những điều hình tượng hoặc trừu tượng. Nó xuất phát từ mọi khát vọng của mỗi con người chúng ta.

Thế ước mơ của bạn là gì? 

Có thể cậu sẽ không nói cho tôi biết, nhưng tôi có thể chia sẻ ước mơ của bản thân mình cho mọi người xem.

Tôi là Vylina. Chào mừng các bạn đã đến với hồi ký của tôi, hồi ký của một cô gái "Xuyên Không".

Tôi đã nhớ từ rất lâu rồi. Phải cách đây...hmmmm... chắc khoảng 12 năm trước nhỉ?

Chắc vậy rồi

Lúc đó tôi ở độ tuổi sơ sinh, một đứa con nít 3 tuổi miệng còn hôi sữa và giờ cũng vậy. Lúc đó tôi còn đang ở với ba mẹ của tôi.

Phải nói rằng ở độ tuổi ấy đó chính là khoảng khắc tuyệt vời nhất của tôi. Được ăn chơi vô lo vô nghĩ, được hưởng ứng sự bao bọc của gia đình. Hơn thế mình còn là một trong những thành viên của gia tộc quyền quý nhất nhì thế giới. Gia tộc Cemilly.

Tôi sinh ra ở Pháp và cũng mang dòng máu người Pháp từ mẹ tôi. Nên có thể tôi cũng có một số tính cách sang chảnh của người Pháp.

Mẹ tôi có mái tóc màu trắng xóa. Bà ấy rất đẹp, đẹp đến mức không thể tả nổi, cứ như là một thiên thần vậy. Bà ấy thích diện cho mình những bộ đồ bình thường để tỏa ra sự đơn giản của bản thân. 

Cha tôi cái mái tóc đen, ông là người Anh lai. Ông ấy tuy không đẹp mã mấy nhưng được cái cứ là ông ấy ở bên cạnh thì tôi sẽ không bao giờ sợ bất cứ ai vậy. Thân hình đô con đủ sức vật ngã cả nhà vô địch thế giới, ông ấy cứ như là siêu anh hùng từ trong truyện tranh ra vậy, tôi luôn được ông ấy gọi là công chúa dù bản thân tôi chỉ là một nhánh nhỏ không đáng kể trong gia tộc.

Họ yêu mến tôi. Bao bọc tôi. Nơi đâu có tôi, nơi đó có họ.

Cứ mỗi đêm đến cha tôi luôn kể về câu chuyện về một chàng kỵ sĩ luôn giải cứu người công chúa cho dù trải qua hàng trăm khó khăn, anh chàng kỵ sĩ ấy vẫn có thể vượt qua và đến bên công chúa.

Trong các câu chuyện ấy chúng có những con quái vật. Orge, Goblin, Undead hay thậm chí là cả Ma Vương. Nó như hút tôi sâu vào trong đó, tôi mong muốn được một lần vào thế giới ấy trở thành một người giải cứu cả thế giới như vị anh hùng hoặc bảo vệ đưa cả đội đến chiến thắng Ma Vương như vị Kỵ sĩ.

Câu chuyện ấy cuốn hút đến mức bản thân tôi như muốn nhập tâm vào nhân vật trong truyện, trở thành vị kỵ sĩ hùng dũng kia đánh bại quái vật. Khi cha tôi kể, mắt ông ấy cứ như đang hồi ức về thế giới trong câu truyện ấy vậy, đôi mắt ảm đạm, gương mặt bí ẩn cứ như bức tranh của Monalisa. Thật khó để phân tích câu chuyện ấy, và khi đến đoạn kết (đúng hơn là tôi sắp ngủ) thì cha tôi cứ như sắp òa khóc.

Nhưng có lần tôi nghe được đoạn ấy tôi hỏi cha mình:

"Nhưng tại sao người công chúa chọn không phải là anh kỵ sĩ mà là vị anh hùng vậy cha?"

Cha tôi im lặng.

Ông lắc đầu rồi mỉm cười nói với tôi:

"Vì còn có người chờ anh ấy. Anh ấy yêu một vị th..."

Nói xong câu ấy, cứ như một phép thuật nào đó yểm lên người tôi. 

Tôi thiếp đi lúc nào không hay.

Và thật sự, đến giờ tôi cũng chưa biết được đoạn kết của câu chuyện.

Thật...chán nhỉ?

Nghĩ lại nó thật vui nhỉ? Nhưng cuộc vui nào cũng tàn.

Năm tôi lên năm, cha mẹ tôi có một cuộc họp gia tộc ở bên Mỹ nên họ đã lên máy bay ngay hôm sau.

Tôi rất muốn đi nhưng không được, họ ngăn cản tôi bằng câu "Sẽ về ngay thôi".

Thế là tôi chờ.

Tôi chờ mãi.

Chờ mãi...

Hôm sau, khi tin tức đưa tin chiếc máy bay cha mẹ tôi ở đã rơi xuống Iceland. Tin ấy cứ như một cú sốc gián vào lòng tôi.

Tôi không đỡ được cú sốc ấy.

Tôi đã không ăn không uống suốt mấy ngày. 

Cho đến khi mình nghe được tin gia tộc đã sắp xếp tôi được ở chung với một người anh họ khác. Anh ấy là một người Việt thật sự. Nhưng có phải do thế giới đang thay đổi hay không nhưng anh ấy mới 15 tuổi thôi mà chiều cao đã đạt đến 1m83.

Tôi phải ngước lên hết cổ mới nhìn được anh ấy, mái tóc đen bí ẩn, đôi mắt xanh của biển. Sự lạnh lùng đến lạnh sóng lưng của anh ta khiến tôi rợn người.

Anh ấy tên Ken Cemilly...một gia đình mới của tôi.

Giấc mơ của tôi đã vụt tắt giờ thì nó đã được thắp sáng lên lần nữa, một gia đình ấp áp mới đã đón nhận tôi. 

Giấc mơ ấy tuy đơn giản nhưng nó đến lại lần nữa, nhất là ở một thế giới kỳ lạ này. Giấc mơ về một gia đình.

... 

______

:))))


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.