Ôm Ấp Yêu Thương

Chương 5: Tình Địch Lý Khuynh Tâm



Máy bay trực thăng xoay quanh trên không trung, làm song biển dáy lên những đợt sóng mạnh, gió lớn thổi cuốn nước biển màu xanh dương tầng tầng khuếch tán. Tóc Tiểu Anh bị gió lớn thổi tung, để tay bên môi lớn tiếng hỏi BLACK: "Tới đón chúng ta sao?"

Trả lời cô là máy bay trực thăng ném xuống thang dây.

Tiểu Anh nhìn BLACK, hai tay BLACK giơ cao eo của cô, chợt bị nâng cao còn có cả trái tim của Tiểu Anh. Mắt to lóe lên, cánh tay nhào đến thang dây, Tiểu Anh nhìn người đàn ông anh tuấn phía dưới, đạp lên thang dây theo gió đong đưa, theo động tác leo lên, dưới bộ lễ phục dạ hội lộ ra quần lót màu trắng, cái mông nhỏ cùng bắp đùi bóng loáng lộ rõ trắng trợn, không hề che dấu mà lộ ra ở trên đỉnh đầu BLACK.

BLACK hạ tròng mắt đen, thân sĩ dời mắt đi.

Giúp đỡ kéo cô đi lên là một áo đen tóc ngắn, cô nương với ánh mắt mê người, cô nương rõ ràng không biết còn có nhân vật như cô muốn đi theo BLACK cùng nhau ngồi máy bay trực thăng, ánh mắt kinh ngạc mấy giây, mới kéo cô lên.

Tiểu Anh khéo léo ngồi vào bên trong, Lý Khuynh Tâm liếc cô một cái đối với BLACK mới vừa ngồi xuống, mở miệng: "Sư huynh, cô ta là ai thế?"

Quan hệ sư huynh cùng sư muội nha! JQ tốt đó! Tiểu Anh thầm nghĩ hình ảnh hai người giống loại JQ.

BLACK trả lời vấn đề của Lý Khuynh Tâm: "Người xa lạ."

Lý Khuynh Tâm cùng Tiểu Anh đồng thời nhìn về phía anh, Lý Khuynh Tâm cảm giác không thể tin được, Tiểu Anh không quá thích cái từ này, là người cùng trải qua sống còn, không nên lạnh lùng như vậy có được hay không!

Máy bay lên cao hướng mục đích bay tới, hai cô gái soi mói nhìn BLACK giữ vững trầm mặc.

Lý Khuynh Tâm thay đổi ánh mắt chống lại Lạc Tiểu Anh, Tiểu Anh lúc này mới thấy rõ cái cô nương này đẹp bao nhiêu. Gương mặt lớn chừng bàn tay, cằm xinh xắn, môi đỏ mọng mũi cao, lông mi dày đậm uốn vểnh lên giống như hai cây tiểu phiến tử, con ngươi đen nhánh giống như sâu kín phiếm màu tím mê hoặc lòng người, đôi mắt này so với ánh mắt Baby cô đã gặp còn xinh đẹp mê người hơn, nếu như mình là đàn ông nhất định sẽ bị nghiêng đổ trước đôi mắt này.

Chỉ là trong cặp mắt này rõ ràng lộ ra vẻ không thân thiện.

Tiểu Anh mỉm cười, Lý Khuynh Tâm khinh thường quay đầu, hướng BLACK ném ra một câu: "Người xa lạ thế sao anh không mặc kệ cô ta."

"Một người xa lạ không thể bỏ mặc." Lời nói của BLACK không hề có nhiệt độ vang lên bên tai, Tiểu Anh nghiêng đầu mặt mày hớn hở.

Phong cảnh xinh đẹp, thành phố Tây Hải nước M có công nghệ phát triển, vì tham nghị viên King Tesla - người được đề cử phiếu tuyên truyền diễu hành xe đường phố, thanh thế to lớn, xe cảnh sát mở đường hoa tươi túm tụm, đám người bên đường chật chội.

Máy bay trực thăng theo chiếc xe phong phú, con đường ngang dọc lần lượt thay đổi, trên không bay qua cao ốc Lâm Lập của thành phố, dừng ở trang viên trên sân cỏ nào đó cách xa náo nhiệt trong nội thành. Cửa khoang mở ra, Lý Khuynh Tâm dẫn đầu nhảy xuống, mặt trầm xuống hướng trong lầu đi đến, trên đường đi gặp Thạch Nam phía trước nghênh đón cũng làm như không thấy. Thạch Nam nhún vai, bĩu môi lẩm bẩm: "Đại tiểu thư của chúng ta lại mất hứng!"

Tiểu Anh cảm thấy Lý Khuynh Tâm rõ ràng không muốn gặp, chân nhỏ lo lắng đạp trên sân cỏ.

"Sư huynh!" Thạch Nam giơ tay cùng BLACK chào hỏi, đợi nhìn thấy Lạc Tiểu Anh ở phía sau thì trong con ngươi lộ ra kinh ngạc, "Vị tiểu mỹ nữ này là ai vậy? Ơ, người còn chân không đây?"

Một thanh niên hơn 20 tuổi, ánh mắt dài hẹp cười đáng yêu, cười lên rất có lực, nụ cười thân thiết giống như tâm địa thiện lương, hình tượng ánh mặt trời có thể tin cậy như ca ca nhà bên cạnh, vừa nhìn thấy liền biết có thể ở chung tốt.

"Xin chào, tôi là Lạc Tiểu Anh." Tiểu Anh đỏ mặt thẹn thùng cười, hai bàn chân trắng lại run run.

Thạch Nam cười nói:"Hoa rụng rực rỡ, Lạc Tiểu Anh?"

"Là hoa anh đào." Tiểu Anh mặt mày cong cong.

Mắt chớp chớp giống như trăng lưỡi liềm, giống như cô gái cười ngọt ngào giống như hoa anh đào.

Thạch Nam âm thầm cảm thán.

"Đi tới." Thẳng đến khi BLACK đi tới trước mặt ra lệnh cho hai người nói chuyện tào lao đi chậm quá.

"Ừ." Tiểu Anh chạy chậm đuổi theo, Thạch Nam như có điều suy nghĩ nhìn hai người chiều cao cách xa.

Chân nhỏ bước lên mặt đá trơn bóng bóng loáng, Lạc Tiểu Anh nâng cằm nhỏ nhìn quanh kiến trúc tòa nhà trung tây kết hợp. Ghế sa lon châu Âu cổ điển, bàn ghế kiểu Trung Quốc cổ điển, đèn thủy tinh trên tường, đồ cổ La Mã, Phương Đông kín kẽ cùng Phương Tây lãng mạn kết hợp với nhau có một cảm giác đặc biệt tôn quý.

Trên đỉnh lò sưởi trong tường là pho tượng Tiểu Ái Thần Cupid, trên vách tường là bức tranh Văn Hóa thời kỳ Phục Hưng nổi tiếng, bình hoa cổ. . . . . .

Mặc dù Tiểu Anh không thể phân biệt thực giả của bảo vật, lại có thể suy đoán ra những thứ này khẳng định tất cả đều là chính phẩm.

Chủ nhân trang viên Lý Niệm, mặc dù đã là người trung niên, khí thế vẫn như cũ không giảm. Vẻ mặt uy nghiêm, ông ta đang ngồi ở trên ghế sa lon cùng vợ Thu Phi Phi thưởng thức trà nói chuyện phiếm. Lông mày đen dày nhíu lại, bộ dạng nghiêm túc, nhìn một cái cũng biết là một nhân vật lớn tính khí nghiêm túc.

Thu Phi Phi có loại hình hoàn toàn tương phản so với Lý Niệm, tướng mạo xinh đẹp dịu dàng, tính khí được, thích nói thích cười. Khuôn mặt Lý Khuynh Tâm đẹp là di truyền ưu điểm của cha mẹ, tính cách lại giống cha nhiều hơn. Có chút bá đạo, có chút quật cường, có chút tính cách, những từ ngữ này tất cả đều xuất hiện trên người tiểu thư xinh đẹp sẽ trở thành đại tiểu thư nóng nảy.

Lý Khuynh Tâm nắm chặt lấy mặt vào cửa không có hình tượng ngã lệch ở bên cạnh mẹ, rước lấy ánh mắt bất mãn của cha đại nhân.

"Lại là người nào chọc cho đại tiểu thư của chúng ta mất hứng? Sư huynh con không lấy được tâm ngôi sao sao?" Thu Phi Phi hỏi.

Ôm gối trong ngực ngắt véo, Lý Khuynh Tâm lão đại mất hứng nói: "Chẳng những không lấy được còn dẫn theo một người trở lại." Khi nói chuyện BLACK mang theo Lạc Tiểu Anh đi vào phòng khách.

Lý Khuynh Tâm không thích, liếc mắt nhìn Tiểu Anh một cái, khinh thường quay đầu đi chỗ khác.

"Sư phụ, sư mẫu." BLACK đối với Lý Niệm cùng thu Phi Phi luôn tỏ thái độ cung kính.

Ánh mắt Lý Niệm lướt qua anh nhìn hướng tới tiểu cô nương bên cạnh, ánh mắt vô cùng cơ trí khiến Tiểu Anh sinh lòng khẩn trương, tay nhỏ bé bất an nắm chặt.

"Ơ, đây là cô nương nhà ai, sinh ra đáng yêu như vậy." Thu Phi Phi từ trên ghế salon đứng lên, đến bên cạnh Tiểu Anh nhiệt tình dắt tay nhỏ bé của người ta, con ngươi loang loáng nhìn tới nhìn lui ở trên khuôn mặt trắng nõn phấn nộn của Tiểu Anh. "Sao giày cũng không đi thế!"

Sắc mặt Tiểu Anh ngượng ngùng, trả lời: "Chạy gấp, bỏ rơi phía sau rồi ạ."

BLACK đối với sư phụ sư mẫu nói: "Cứu người ở Phi Thuyền Nguyệt Thần, tạm thời làm phiền, quấy nhiễu sư mẫu mấy ngày."

"Xin chào hai vị, con là Lạc Tiểu Anh, quấy rầy rồi." Tiểu Anh hướng Lý Niệm gật đầu, Thu Phi Phi vội nói: "Không quấy rầy không quấy rầy, nhiều người càng náo nhiệt! Ha ha!"

Lý Niệm gật đầu, "Nếu là như thế thì an tâm ở lại đây."

Như thế? Tiểu Anh nghi ngờ nhìn về phía BLACK.

"Cha à!" Lý Khuynh Tâm không hài lòng.

Lý Niệm trợn mắt, Lý Khuynh Tâm tức giận quay đầu đi chỗ khác.

Thu Phi Phi sai người giúp việc bưng lên trà bánh nói: "Mang Lạc tiểu thư lên lầu đổi bộ y phục."

"Vâng"

Tiểu Anh nói cám ơn đi theo người giúp việc lên lầu.

Trong mắt Thu Phi Phi sáng lên, mặt hưng phấn tiến tới bên cạnh BLACK, nói: "Nhiều năm như vậy lần đầu tiên thấy con mang một cô gái trở lại đấy nhé!"

BLACK bị nói có chút quẫn.

Lý Khuynh Tâm cướp lời, thay anh trả lời: "Ai u, mẹ à! Nha đầu kia chỉ là do sư huynh cứu trở về, cũng không phải là bạn gái, nhiệt tâm như vậy làm gì chứ!" Lời vừa ra khỏi miệng lại thấy mắt lạnh của cha, Lý Khuynh Tâm hất cằm lên bất mãn "Bịch bịch" chạy lên lâu.

Thu Phi Phi nhìn bóng lưng con gái lắc đầu, thở dài, nhớ tới chuyện mới vừa nói với BLACK, liền hỏi: "Là như thế này sao? Hả?."

"Dạ, sư mẫu." BLACK luôn nghiêm túc như vậy.

"Các con, các con từng đứa một đều không để cho ta an tâm!" Thu Phi Phi xệ mặt xuống quở trách mấy người, hừ tiếng, quay người đi lên lầu.

"Sư mẫu, con chính là nghe lời của ngài đi xem mắt nữa đó!" Thạch Nam giơ tay thanh minh. BLACK ngồi xuống ghế sa lon, đề tài tình cảm anh không muốn đụng vào.

Trong phòng khách chỉ còn dư mấy người đàn ông. Lý Niệm uống một hớp trà, nói: "Vật tới tay rồi."

Hồng Lam bảo thạch tâm ngôi sao cùng Hồng Bảo Thạch tâm không tinh khiết từ ống tay áo rơi xuống trên mặt bàn, bảo thạch lóng lánh lóa mắt. Thạch Nam cầm trái tim lên, tỉ mỉ quan sát, phát ra tiếng chậc chậc: "Cái lão già Nặc Đức Sâm kia thật đúng là cầm món bảo bối này đi theo Hải Tặc đổi bà xã của hắn, những hải tặc kia cũng thật là hung hăng ngang ngược, ngay cả chính phủ nước M cũng khôn khống chế được bọn họ. Nếu như tôi nhớ không lầm hình như Kim Gus chuẩn bị tranh cử Châu Trưởng thì bọn hải tặc ngông cuồng mới tệ hại hơn, bắt đầu ép buộc thương thuyền bắt cóc phú thương, lần này tuyệt hơn, còn đóng quân, du thuyền cũng cướp."

Thạch Nam đem trái tim đặt lên bàn, tiện tay cầm hộp điều khiển ti vi lên mở ti vi, trên TV đang phát hình video cắt đoạn bọn Hải Tặc bắt cóc phú hào yêu cầu tiền chuộc. Đầu bọn hải tặc đội khăn trùm màu đen, cầm vũ khí trong tay, uy vũ anh tuấn đứng ở sau lưng con tin. Báo cáo viên công bố đã giao phó tiền chuộc nên bọn phú hào lục tục được thả ra, các cơ quan ban ngành thuộc nhà nước M đã tỏ thái độ sẽ phụ trách đối với sự kiện lần này.

Thạch Nam giễu cợt nói: "Thật có lòng, một đạn đạo đối không bọn hải tặc đã sớm chết rồi, tôi xem là ngồi chờ ngư ông đắc lợi đi!"

BLACK nói: "Những hải tặc kia không đơn giản, giống như là người quân đội."

Lý Niệm nói: "Trộm cũng có đạo, mặc kệ là người phương nào, chúng ta cũng không thể trêu chọc, cô gái kia có lai lịch thế nào, con biết không?"

BLACK trầm mặc, Thạch Nam nhìn sư huynh một chút, hoà giải nói tiếp, "Sư phụ, chuyện này giao cho con đi!"

Đối với những thứ bạn mới quen kia hoặc mỗi người có liên quan đều phải cẩn thận xác minh mục đích và thân phận, đối với chuyện cẩn thận đề phòng, cuộc sống có bao nhiêu mệt mỏi.

Trên thực tế anh sống đã rất mệt mỏi.

"Con đi lên trước." BLACK nói xong, đứng dậy lên lầu.

Phòng khách lầu ba, Lạc Tiểu Anh thoải mái ngâm mình trong bồn tắm, cảm xúc căng thẳng hai ngày rốt cuộc cũng trầm tĩnh lại, tiểu cô nương chơi bọt, lại thổi lên giương.

Trong lúc vô tình tiến vào thế giới thần thâu, làm quen với BLACK lạnh lùng, kinh nghiệm ở Phi Thuyền Nguyệt Thần cùng ổ Hải Tặc quả thật chính là hai ngày kích động nhất trong suốt 22 năm qua của cuộc đời cô. Có lẽ là trong thân thể ẩn giấu liều lĩnh, mới có thể để cho cô cảm thấy đây là may mắn mà không phải là xui xẻo.

Nước ấm áp, hương thơm hoa cỏ, làm cho người ta buồn ngủ, vẫn không có nghỉ ngơi tốt nên thân thể Tiểu Anh từng chút từng chút xíu trượt xuống bồn tắm, mắt từ từ khép lại.

Tinh chất hoa hồng tràn đầy phòng tắm, khí nóng tràn ngập giữa cửa phòng tắm bị người nhẹ nhàng mở ra. . . . . .

Không biết ngủ bao lâu, Tiểu Anh sâu kín tỉnh lại, trong tầm mắt mơ hồ bóng người từ từ rõ ràng, cảm giác trên cổ lạnh lẽo để cho thần kinh buông lỏng của cô lần nữa căng thẳng. . . . . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.