Ôm Đùi Boss Ác Ôn

Chương 208





Mâu Nghiên đứng dậy, cũng nhấc chân bước vào trong phòng, ném gối đầu trở về trên giường.

Hai người đều không nói gì thêm, Mâu Nghiên nhàn nhạt nhìn cô một cái, rời đi.

Theo cánh cửa đóng lại, Thương Mẫn lại cầm một cái gối đầu lên, nặng nề nện vào trên ván cửa.

“Bệnh tâm thần!” Có phải đầu óc của Mâu Nghiên có vấn đề không? Cái gì gọi là hi vọng cô không trở thành quân cờ mà Mâu Khải lấy ra để đối phó với anh? Trong mắt anh, cô chính là người sẽ bí mật cùng với người khác mưu đồ hại anh sao?
Thương Mẫn hít một hơi thật sâu, cuối cùng, vẫn ép tâm tình của mình xuống
Hai mươi nhà thiết kế của Đạt phan, vào vòng thứ nhất hôm nay bị đào thải ba người, kết quả không tính quá tốt nhưng cũng ở trong dự đoán, mọi người vẫn náo nhiệt chúc mừng một phen.

Cả tòa khách sạn đèn đuốc sáng trưng, kiến trúc ở trong đêm tối, giống như một viên trân châu phát ra ánh sáng, phần lớn mọi người đều đứng ở dưới ánh đèn sáng rõ, vui sướng bắt chuyện cùng người khác, mà ở nơi âm u, cũng có tốp năm tốp ba người, nhỏ giọng, nói chuyện bí mật.

Một góc nhà hàng Tây, ở gần cửa sổ, tia sáng không sáng quá, Mạc Hậu ngồi ở trên ghế trên bàn ăn, bưng ly đế cao, nhìn xem phong cảnh phía ngoài.


Người đàn ông mặc âu phục màu trắng trực tiếp đi về phía vị trí của cô ta, kéo ghế ra, ngồi ở phía đối diện cô ta.

“Xin lỗi, một ít chuyện chậm trễ, chờ lâu lắm rồi phải không.” Nhìn thấy tư thế lười biếng của người phụ nữ, ánh mắt của Jason trở nên nhu hòa.

“Không có việc gì.” Mạc Hậu đặt ly rượu xuống: “Là tôi đến sớm.”
Bởi vì uống rượu, sắc mặt của cô ta hơi ửng đỏ, Jason liếc qua bình rượu trên bàn, trong bình rượu đã mất phân nửa, chắc hẳn, cô ta đã tự uống một lúc lâu.

“Không vui?” Anh ta hỏi cô, trong đôi mắt xanh mang theo một chút thương tiếc.

Thời điểm mới gặp Mạc Hậu, là bốn năm trước, lúc đó, cô ta khoảng chừng hai mươi, phong thái yểu điệu.

Anh ta ở lễ hội do Đạt Phan tổ chức nhìn thấy cô, lúc đó, cô ta còn chưa phải là tổng giám, chỉ đứng ngoài quan sát, một bộ váy dài trắng, ngồi trong đám người, cao quý giống một công chúa.

Cử chỉ của cô ta ưu nhã, ăn nói ung dung, anh ta thường thấy vẻ đẹp của người phương Tây, đây là lần đầu tiên nhìn thấy một cô gái Nước R đẹp như vậy.

Trong khoảnh khắc đó, anh ta đột nhiên xác thực chuyện tiên nữ hạ phàm trong truyện thần thoại mà người khác nói.

Chỉ là, vật đổi sao dời, cô gái khiến mắt anh ta sáng lên lúc đó hiện tại gương mặt tràn đầy mệt mỏi, đến cả cười cũng mang theo sự mệt mỏi.

Mạc Hậu cầm bình rượu lên, rót rượu vào ly cho Jason: “Không có gì.”
“Tôi nghe nói, chuyện của Thương Mẫn, là anh làm?” Mạc Hậu bắt đầu chủ đề.

“Không phải cô đã nói với tôi sao? Cô ta khiến cô khổ sở, tôi sẽ giúp cô đối phó cô ta.” Jason rất trực tiếp nói với cô ta.


“Đừng xem thường cô ta, cô ta không đơn giản như anh nghĩ.” Mạc Hậu cười lạnh: “Loại người như cô ta, am hiểu nhất chính là giả heo ăn thịt hổ, thoạt nhìn không có lực công kích, nhưng lại thù rất dai.”
“Tôi còn sợ cô ta?” Jason lơ đễnh: “Một người phụ nữ không biết liêm sỉ, sớm muộn tôi cũng sẽ cho cô ta biết sự lợi hại.”
Mạc Hậu nhếch miệng: “Chắc chắn cô ta sẽ vào được vòng thi đấu tinh anh, một nhà thiết kế vô danh xảy ra điều gì ngoài ý muốn, có lẽ không nổi lên được sóng gió lớn gì, nhưng, càng về sau, càng nổi tiếng, một khi tiến vào vòng thi đấu tinh anh, trong lúc tranh tài sẽ có người nhìn chằm chằm toàn bộ hành trình sáng tác của cô ta, đến lúc đó muốn ra tay, liền phiền toái.”
Jason nhướng mày: “Ý của cô là, không thể để cho cô ta tiến vào vòng thi đấu tinh anh?
Mạc Hậu không trả lời.

“Không nói đến tất cả, thì đúng là cô ta là một nhà thiết kế rất có thiên phú, lấy năng lực của cô ta, có lẽ nói không chừng quả thực có cơ hội có thể tiến vào vòng thi đấu tinh anh… Nhưng, là người thì đều có điểm yếu, chúng ta rồi sẽ tìm được cơ hội.” Jason như có điều gì suy nghĩ.

“Điểm yếu?” Mạc Hậu sửng sốt một chút.

.

||||| Truyện đề cử: Boss Là Nữ Phụ |||||
Không phải cô ta không nghĩ tới biện pháp đó.

Lưu Tử Vi chính là một trong số đó, cô ta biết Lưu Tử Vi xưa nay đều không hợp với Thương Mẫn, cho nên, trước khi đến Milan, cô ta còn cố ý đi tìm Lưu Tử Vi nói chuyện, hi vọng cô ta có thể giúp cô một chút sức lực.


Nhưng, đẳng cấp của Lưu Tử Vi dù sao vẫn là quá thấp, những thủ đoạn kia của cô ta, căn bản không phải là đối thủ của Thương Mẫn.

Bây giờ, người của Mâu Nghiên đã đề phòng cô ta, nhất định không có cách nào xuống tay được nữa.

Thế nhưng, Jason đã nhắc nhở cô ta.

“Thương Mẫn này, mẹ ruột chết sớm, tình cảm với cha mình cũng cực kém, hiện tại đã đoạn tuyệt quan hệ.

Người duy nhất có thể ảnh hưởng đến cô ta, chính là mối tình đầu của cô ta, hiện tại đã chết.

Nhìn như vậy, quả thật giống như không có điểm yếu nào…”
Mạc Hậu tự hỏi, trong đầu đột nhiên hiện lên một hình ảnh..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.