Ôm Lấy Sự Dịu Dàng

Chương 13: Bảo vệ người xứng đáng



Tối hôm đó, Thành Nhất ngồi trên giường, vừa ôm tôi trong tay vừa viết bài đăng lên tài khoản cá nhân. Tôi ngồi gọn trong lòng anh ấy, có thể thấy hết những gì anh ấy đang bấm trên chiếc điện thoại trước mặt tôi. 

Nhưng tôi cũng không muốn nhìn, chỉ nhắm mắt ngả đầu dựa vào ngực anh. Nhịp tim của Thành Nhất hơi nhanh một chút, hẳn là có chút căng thẳng. Tôi ngước đầu, hôn lên hầu kết của anh một cái.

Thành Nhất dừng tay, cúi xuống chạm môi vào tóc tôi, mỉm cười nói.

“Cảm ơn Tiểu Mỹ.”

Lúc ăn tối, Thành Nhất nói, anh ấy sẽ lên tiếng. Anh ấy nói đã có quá nhiều người phải vì anh ấy mà khóc. Những cô gái đó vì anh ấy mà đầu tư thời gian, công sức, tình cảm, dù trải qua phong ba bão táp vẫn ngày ngày ủng hộ anh ấy. Thậm chí bây giờ họ còn vì anh ấy mà muốn khởi kiện, bị người khác thóa mạ. 

Thành Nhất nói, anh ấy muốn bảo vệ những người cần phải bảo vệ.

Bài đăng của Thành Nhất không thông qua ý kiến của công ty, cũng không có người viết hộ. Mười giờ đêm phát ra, tạo thành một cơn siêu bão trên mạng. Tới cuối năm đó, khi người ta thống kê các chỉ số truyền thông, bài post này của anh đứng đầu bảng, bỏ xa chủ đề thứ hai đến tám vạn dặm.

“Chào các bạn, tôi là Thành Nhất. Vốn dĩ muốn giữ yên lặng về những tin đồn liên quan đến chuyện tình cảm trước đây của tôi. Tôi nghĩ nếu từng cùng một cô gái nói chuyện yêu đương, về sau có thế nào cũng nên nhường nhịn. Cho nên, dù là danh dự bị bôi nhọ hay quá khứ bị bịa đặt, tôi đều có thể nhịn xuống. Chỉ có điều, bị ảnh hưởng không chỉ có tôi, mà còn có những người hâm mộ ủng hộ tôi. Họ vì tin đồn mà chịu tổn thương. Tôi không thể vì bảo vệ một người đã quay lưng với mình mà tiếp tục làm ngơ sự đau lòng của những người khác đang quan tâm tới mình.

Người hâm mộ của tôi – đội nắng đến trường quay thăm tôi, xếp hàng dài dưới trời mưa để mua vé vào fan meeting của tôi, mỗi ngày đều dành thời gian để ủng hộ tôi, vì tôi mà khóc, vì tôi mà cười – tôi có thể để cho họ chịu đựng sự đau lòng này thêm một ngày nào nữa sao? 

Về diễn viên Phù Dung, cô ta thực sự là bạn gái cũ của tôi, chúng tôi từng quen nhau khoảng sáu tháng lúc học năm hai đại học. Năm thứ ba chia tay, sau đó không qua lại, không liên lạc. Tôi không có hận thù gì, nhưng cũng không còn tình cảm gì với cô. Những tấm hình cô cung cấp là có thật, những thông tin đi kèm, có việc là thật, có việc hoàn toàn chưa hề xảy ra. Bên dưới đây sẽ giải thích rõ những việc không có thật đó.

Thứ nhất, chuyện tôi chủ động chia tay Phù Dung để theo đuổi tiểu thư bạch phú mỹ. Người chủ động chia tay đúng là tôi, lí do là bởi vì Phù Dung muốn dựa vào quy tắc ngầm với một đạo diễn để có vai diễn. Việc này vượt quá khả năng chấp nhận của tôi, vì vậy chia tay.

Thứ hai, chuyện tôi làm Phù Dung có thai rồi yêu cầu phá thai. Tôi và cô ta quen nhau lúc tuổi còn rất trẻ, vẫn chưa đến hai mươi. Vì vậy trong thời gian sáu tháng đó hoàn toàn không có phát sinh quan hệ thể xác. 

Thứ ba, chuyện tôi thường xuyên ngoại tình lúc còn quen Phù Dung. Kỳ thực khi đó tôi vừa đi học vừa đi làm thêm, mỗi ngày chỉ có khoảng bốn đến năm tiếng để ngủ, cho dù có muốn, quả thực thời gian hay thể lực đều không đủ để làm chuyện như ngoại tình.

Thứ tư, chuyện tôi mua fan kiện tụng Phù Dung. Việc khởi kiện tôi cũng không biết đến sớm hơn mọi người. Đây là hành động tự phát của fan, tuy tôi rất biết ơn tấm lòng và sự dũng cảm, kiên quyết của các bạn đứng ra khởi kiện, nhưng tôi không phải là người đứng sau chuyện này. Nếu muốn kiện, tôi sẽ tự mình làm, chứ không đi đẩy fan của tôi ra đầu sóng ngọn gió.

Cuối cùng, đối với những lời không đúng sự thật về bản thân tôi, tôi có thể bỏ qua. Nhưng việc sỉ nhục các fan của tôi, tôi yêu cầu Phù Dung phải có lời xin lỗi đến họ. Cô ta dùng chuyện không có thật để làm tổn thương cảm xúc của họ, lại không cho họ quyền phản kháng lại? Đặc quyền đó từ đâu mà có?

Cảm ơn các fan vì đã ủng hộ, tin tưởng và chờ đợi tôi, đặc biệt là hai bạn đã khởi kiện. Dù vậy, tôi không hy vọng các bạn lãng phí tiền bạc và thời gian vào việc này nữa. Tôi sẽ làm việc chăm chỉ để có vai diễn tốt gửi đến các bạn, nếu các bạn tiếp tục chờ đón, đó đã là sự ủng hộ lớn nhất mà tôi đáng được nhận rồi. Tuy có rất nhiều người đã quay lưng, nhưng chỉ cần còn có một người xem tôi diễn, tôi vẫn sẽ diễn với cả sinh mạng của mình.

Cảm ơn các bạn, kể cả những bạn mới đến ngày hôm nay, hay những người đã ủng hộ tôi từ lúc mới vào nghề. Những ngày khó khăn nhất, đều nhờ có các bạn mà trở nên tươi đẹp.

Thành Nhất.”

*

Dù Thành Nhất đã nói không muốn chúng tôi tiếp tục lãng phí thời gian và công sức vào vụ kiện, Lâm Thần Hy và tôi vẫn quyết định làm tiếp. Nhưng thay vì phải ra tòa kiện Phù Dung làm tổn thương tinh thần người khác, chúng tôi chuyển sang kiện việc cô ta tung tin đồn làm nhục danh dự người khác trên mạng. Quyết định như vậy vô cùng hợp ý Lâm Thanh Thần, vì cách làm trước đây buộc phải chứng minh sự tổn hại về tinh thần của nguyên cáo, còn lần này chỉ riêng video và những phát ngôn của Phù Dung là đã đủ rồi. Thông qua bàn tay của anh ta, vụ kiện này dù không cần đến tòa, nhưng vẫn thành công khiến cho tài khoản cá nhân của Phù Dung bị khóa vĩnh viễn. Công ty quản lý của cô ta phải đứng ra xin lỗi và giải thích, phủi sạch toàn bộ quan hệ của bọn họ với việc này, cho biết đây chỉ là hành động tự phát của Phù Dung.

Dù sao thì, vụ kiện đó thực sự gây được tiếng vang, tác động rất lớn đến văn hóa fandom. Hy Vọng Lúc Nửa Đêm trở thành đại thần, được tất cả các fandom hoặc sùng bái hoặc sợ hãi. Mà Vua Sữa Ca Cao thì lặng lẽ biến mất. 

Lúc tôi quyết định đóng tài khoản, Lâm Thần Hy đau lòng, gọi điện tới khóc lóc một buổi. Cô bé nói trong suốt ba năm làm fan Thành Nhất, gặp gỡ qua nhiều người như thế, gần đây fandom còn lớn mạnh bùng phát như thế, chỉ có chị khiến cho em thấy không đơn độc. Cô bé nói, chị Tiểu Mỹ, em cảm thấy chị thực sự rất yêu, rất yêu Nhất ca. So với những người hôm trước nói “Thành Nhất là thanh xuân và tín ngưỡng của tôi”, hôm sau viết hashtag “tra nam Thành Nhất”, thì một người thực sự yêu Thành Nhất khó tìm như mò kim đáy bể.

Tôi nói với cô bé, cảm ơn em.

Sau cùng, Lâm Thần Hy cũng không có ngăn tôi lại, cô bé nói.

“Anh trai em nói với em chị là người rất có đầu óc và chính kiến, em không thể ngăn chị được.”

Tôi cười qua điện thoại, trả lời cô bé.

“Chị cảm thấy... Lâm Thần Hy mới là người không ai ngăn cản được.”

“Ahhhhhhh! Cảm ơn chị!”, Giọng nói cao vút của cô bé vang lên bên kia đầu dây.

Chúng tôi chào tạm biệt nhau, không hẹn gặp lại.

Tôi cảm thấy có rất nhiều kỷ niệm trong đời, đẹp đẽ là vì có điểm dừng.

Thế nhưng, cũng có những việc...

Tôi nghe thấy tiếng bước chân Thành Nhất từ trong bếp đi ra, quay lại mỉm cười với anh ấy.

… cũng có những việc, tưởng như đã dừng lại, về sau lại có cơ hội tiếp tục, mới biết dài lâu cũng là một loại may mắn lớn lao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.