Chương 2122
“Lan Hoa, cậu nhìn xem. Cái người huấn luyện viên kia, sao nhìn mặt quen quá?”
Lý Lan Hoa nghe vậy liền ngẩng đầu lên, hình như quen thật. Cô hơi kinh ngạc, vừa vặn muốn quay xuống nói chuyện thì tiếng hô “Nghiêm” đã cắt đứt mọi thứ. Hai người thẳng lưng nghiêm chân, không dám ngọ nguậy, châu đầu ghé tai nói chuyện Bởi vì đây chỉ mới là buổi tập huấn thứ nhất nên không quá mức khó khăn, tuy nhiên bởi vì phải đứng cả ngày dài nên thời điểm được thả mọi người đều uể oải, ủ rũ đi về phía nhà ăn, phần còn lại thì nhanh chóng quay về kí túc xá.
Thẩm Quân Sơn tuy rằng luôn thể hiện dáng vẻ thiếu gia yếu ớt nhưng thật ra sức khỏe cậu ta lại vô cùng tốt. So với những nam sinh viên khác thì tinh thần Thẩm Quân Sơn vẫn còn căng tràn lắm.
Hai người ra ngoài ăn, sau đó cô lại bị Thẩm Quân Sơn kéo tay đi chơi game. Đánh hơn hai tiếng đồng hồ mới chịu quay về trường học. Đại học khác hơn cấp ba ở chỗ thời gian rộng rãi hơn không ít, đến mười một giờ mới đóng cửa.
Vậy cho nên bọn họ đều chậm rãi đi về, không hề sốt ruột. Từ sau khi rời khỏi quán, Lý Lan Hoa dường như có tâm sự, không ngừng nhìn điện thoại di động.
“Kim Mao, mấy giờ rồi?”
“Mười giờ năm rồi! Điện thoại cậu vì gì à?”
Thẩm Quân Sơn lấy điện thoại ra xem, tùy tiện hỏi vài câu. Lý Lan Hoa không trả lời, im lặng rũ mắt. Cậu thấy vậy bèn nhíu mày, lo lắng hỏi han.
“Lan Hoa, cậu có sao không vậy?”
“Không sao hết.”
“Có phải ngày huấn luyện đầu tiên cho nên cậu chưa quen, mệt trong người đúng không? Mình thấy sắc mặt cậu không được tốt cho lắm, có cần mình dẫn cậu đến phòng y tế không hả?”
Thẩm Quân Sơn bất an, nắm lấy tay cô nhưng Lý Lan Hoa đã nhanh chóng lắc đầu.
“Không cần, huấn luyện quân sự không mệt.”
“Vậy thì cậu bị cái gì?”
“Anh ấy đêm nay không gọi điện cho mình”
Thấm Quân Sơn cũng không cần hỏi nhiều, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết người cô ám chỉ là cậu nhỏ. Cậu không nói gì, sợ mình lo chuyện không đâu.
“Chỉ bởi vì cái này?” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Lý Lan Hoa gật đầu. Chuyện này đối Với cô vô cùng quan trọng. Thẩm Quân Sơn thấy cô. thừa nhận, tức giận đến suýt chút nữa ngã ngửa.
“Lý Lan Hoa, cậu xem cậu còn tiền đồ không hả! Mình còn tưởng rằng xảy ra chuyện lớn gì hoặc cơ thể cậu có chỗ nàp không thoải mái. Làm mình căng thẳng từ nấy đến giời”
“Mỗi đêm đều gọi điện thoại cho mình, vậy mà đêm nay mình cứ gọi là thuê bao!”
“Đâu phải cậu không biết nghề nghiệp cậu nhỏ đặc thùiI”
Thẩm Quân Sơn thở dài, Lý Lan Hoa cầm điện thoại trong tay siết chặt.
“Nếu như anh ấy phải tham gia diễn tập hay thực hiện nhiệm vụ thì ít nhất nên báo cho mình biết trước một tiếng GHU Thẩm Quân Sơn thấy gương mặt nhỏ nhăn xoắn tít cả lại thì thở dài, chỉ tiếc mài sắt không nên kim nổi.
“Lý Lan Hoa, cậu không thể như thế được! Không phải chỉ không liên lạc một ngày thôi sao, cứ ủ rũ than thở như vậy thì làm sao trở thành chị dâu trong quân đội được chứ?”
Chị dâu trong quân đội…