Omega Này Hơi Bị Thơm Đấy

Chương 1: Phân hóa



Giá Cá Omega Hữu Điểm Hảo Văn

(Omega này hơi bị thơm đấy)


1, Phân hóa

Hôm nay là ngày lớp 11 khai giảng, xui xẻo là, vừa vặn ở mấy hôm trước Tô Lạc đã chờ được lần phân hóa thứ hai của mình, 16 tuổi mới phân hoá đã chậm hơn người khác một khúc rồi, nhưng cũng không tính chậm nhiều lắm, chỉ có thể nói là giẫm vạch thôi. Mà không may là, lần phân hoá thứ hai của cậu không phải là Alpha cậu mong muốn mà là Omega khiến cậu có chút luống cuống tay chân.

Môn học giáo dục giới tính có nói, Omega là một giống loài rất khó chăm sóc, có đủ các thứ như kết hạch nhiệt, kỳ động dục, đều cần phải đặc biệt chú ý, quả thật là phiền chết đi được. Giống như kỳ kinh nguyệt của nữ Beta vậy, thật là đủ mọi rắc rối mà.

Tới trường rồi còn phải gia nhập vào Hiệp hội bảo hộ Omega, lại phải thông qua một mớ quy trình cực kỳ phức tạp, nghĩ thôi đã khiến người thấy đau cả đầu rồi.

Tô Lạc đang nằm ở Khu phân hóa Omega thuộc Bệnh viện thành phố, chờ bác sĩ tới kiểm tra, do được đưa đến kịp thời, phân hoá không có làm cậu thấy khó chịu gì nhiều. Mãi đến khi thấy cả đống bác sĩ ùa nhau vào phòng bệnh của mình, cậu mới nhận ra được mình thuộc về tình huống khác.

Mỗi người phân hoá thành Omega có nhiều bác sĩ như vậy tới thăm à? Cũng làm lố quá rồi đó. Tuy rằng Omega là giống loài rất hiếm có hơn nữa còn thiếu hụt của xã hội đương thời, được pháp luật pháp quy quốc gia bảo vệ, lập ra hẳn một bộ luật Omega phá lệ được mọi người chú ý trong mấy năm gần đây. Nhưng cũng đâu cần mời tới nhiều bác sĩ như vậy!

Tô Lạc có chút khó tin. Cả một đống người nhốn nháo, lấp đầy cả phòng bệnh, nếu không đoán sai, bên ngoài còn có rất rất nhiều người.

Ngay lập tức, bệnh nan y, ung thư không còn thuốc chữa gì đó rót vào trong đầu Tô Lạc, khiến viền mắt cậu đỏ cả lên.

Bà Lương thấy mắt con mình đột nhiên đỏ hoe, cho rằng thằng bé khó chịu, vội vàng đứng dậy nhờ bác sĩ qua khám.

Bác sĩ cũng quýnh lên, ai ai cũng luống cuống tay chân kiểm tra số liệu bệnh án, nhưng không tra ra được gì cả, một bác sĩ có tuổi tới bên giường Tô Lạc, cong người, ôn nhu hỏi thiếu niên nằm trên giường: "Cháu à, nói cho ông biết cháu thấy khó chịu ở đâu?"

"Cháu... cháu." Nước mắt Tô Lạc vỡ òa ngay tức khắc, lẽ nào cậu còn trẻ như vậy mà đã phải chết rồi sao? Cậu không cam lòng, cậu còn có rất nhiều việc chưa làm mà.

Thấy thiếu niên khóc òa lên, bác sĩ xung quanh càng hoảng, thân là bác sĩ nhiều tuổi nhất ở đây, ông nghiêm túc giữ trật tự xung quanh, rồi nói với cha mẹ Tô Lạc: "Mời hai vị theo tôi ra ngoài một lát, những người khác chờ ở đây, có tình huống đặc biệt gì thì lập tức báo cho tôi biết."

Các bác sĩ gật đầu, vội vã né ra một con đường để bọn họ ra ngoài.

Ông Tô và bà Lương đi theo, thấy bác sĩ nhíu mày nhìn bệnh án trong tay, trái tim lập tức kinh hoảng, hồi hộp hỏi: "Bác sĩ à, con tôi rốt cuộc bị sao vậy? Là mắc bệnh khó chữa gì à?"

Quả thật là ruột thịt mà, suy nghĩ y chang nhau.

Bác sĩ lắc đầu, nghiêm túc nhìn hai người họ nói: "Kết quả phân hoá của con hai vị là Omega, nhưng tin tức tố của cậu ấy có chút đặc biệt, có thể nói là độc nhất vô nhị trên đời này."

"Cái gì?" Bà Lương dù sao cũng là phụ nữ, hiểu nhiều về kiến thức giới tính hơn cánh mày râu, bà đưa ra nghi vấn, ông Tô bên cạnh cũng hỏi theo.

Bác sĩ đưa bệnh án trong tay cho hai người rồi giải thích: "Tin tức tố của cậu ấy không có mùi cụ thể, cậu ấy sẽ căn cứ vào nhu cầu của mỗi Alpha mà thay đổi mùi của mình, nói vậy cũng không chính xác lắm, phải nói là mùi mà mỗi một Alpha muốn ngửi thấy cậu ấy đều có, cũng chính là tin tức tố mê dược, có sức hấp dẫn rất lớn đối với tất cả Alpha thậm chí là Beta, thế nên hai vị nhất định phải bảo vệ cẩn thận."

"Tin tức tố mê dược?" Bà Lương là Omega, ông Tô là Alpha, gien của hai người rất bình thường, nhưng kết hợp với nhau lại sinh ra một Omega có sức hấp dẫn như vậy. Xã hội đương thời rất nghiêm khắc trong việc bảo vệ Omega, con của bọn họ là đối tượng được bảo vệ trọng điểm. Chuyện này xem như là chuyện tốt hay chuyện xấu đây?. truyện kiếm hiệp hay

Khi ba người trở vào phòng, Tô Lạc đã nín khóc, im lặng nằm trên giường, nhìn trần nhà.

Gáy của cậu đã bị dán miếng ngăn cách, nhưng vẫn có một mùi hương thơm lừng lan tỏa trong phòng. Ngay cả Omega như bà Lương cũng có chút ngây ngất. Bởi vì nó thật là quá thơm quá ngọt.

Ông Tô đưa báo cáo kiểm tra cho cậu con trai đã đừ người ra, Tô Lạc cầm lấy, quyết định dù là chết cũng phải nghiêm túc xem báo cáo của mình, chết cũng phải chết cho rõ ràng.

Mà khi cậu đọc được dòng chữ tin tức tố đặc biệt thì cậu xem như đã rõ ngọn ngành.

Cũng rốt cuộc hiểu, vì sao trong phòng bệnh có nhiều người như vậy.

Nhưng phản ứng đầu tiên của cậu vẫn là, mình không cần chết nữa rồi.

Phản ứng thứ hai là, lẽ nào cậu chính là người được Ông Trời thiên vị ngàn dặm mới tìm được một sao?

Cậu chống người ngồi dậy, nhìn vị bác sĩ ở trước mặt mình hỏi: "Cho cháu hỏi, tin tức tố mê dược rốt cuộc là gì vậy ạ?"

Bác sĩ lặp lại điều mình vừa nói với cha mẹ cậu, Tô Lạc cái hiểu cái không gật đầu, sau đó nhìn mép giường, tự hỏi nhân sinh.

Về sau cậu nên làm gì bây giờ, không thể ra ngoài chơi thoải mái nữa rồi.

Cậu rốt cuộc đã hiểu được câu nói, con trai ra ngoài cũng cần biết cách bảo vệ bản thân.

Quả thực là nói cho cậu nghe mà.

Hơn nữa, nếu để mấy anh em của cậu biết thì làm sao đây, đã hứa là sẽ cùng nhau làm AB làm anh em của nhau rồi, sao tự dưng cậu lại bùm một cái biến thành O vậy. Mất mặt chết đi được. Không phải nói là xác suất biến thành O chỉ có 30% thôi ư, sao cậu lại cố tình thuộc vào cấp cao nhất thế này.

Sống ở đời thật không dễ. Nửa đời sau đã tuyệt vọng Tô Lạc ỉu xìu tựa vào giường, mùi tin tức tố thơm lừng vẫn tỏa khắp phòng. Một thứ mùi nhàn nhạt, mê ly.

Bác sĩ cũng biết miếng ngăn cách không thể giúp cậu che lại mùi của mình nữa, nên vội vàng lấy thuốc che giấu tin tức tố kiểu mới ra đưa cho cậu.

Ông đứng trước mặt Tô Lạc nói cho cậu biết nên sử dụng thế nào, vừa nói vừa bỏ thuốc che giấu vào một cái hộp trong suốt hình chữ nhật.

"Nhớ kỹ, mỗi một liều phải sử dụng ở khi cần thiết nhất, thuốc che giấu không phải miếng ngăn cách, nó có tác dụng phụ, dùng nhiều không tốt cho cơ thể, thế nên tốt nhất vẫn là dùng miếng dán, hiểu chưa?"

Tô Lạc gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, cầm lấy hộp thuốc và hộp miếng dán ngăn cách bác sĩ đưa cho.

Nói xong những điều cần chú ý rồi, các bác sĩ dần rời khỏi phòng, lúc đi ai ai cũng lộ ra vẻ không tha cực kỳ trắng trợn.

Hết cách rồi, mùi trong phòng này thật là thơm quá.

Ngay cả Omega ở gần đó cũng không nhịn được chạy tới hóng chuyện, kết quả thực hiển nhiên đều bị hộ sĩ trực ca đuổi đi.

Nghỉ ngơi một lát xong, không còn cảm giác khó chịu sau khi phân hoá nữa, cũng không bị sốt, Tô Lạc tính toán về trường đi học. Được cha mẹ đồng ý rồi, cậu nhờ cha mẹ về nhà lấy đồng phục giúp mình.

Trong thời gian chờ, Tô Lạc cũng không ngồi không, cậu tự ngửi lấy mùi hương trên cơ thể. Cậu thấy được vẻ mặt lưu luyến trước khi đi của các bác sĩ, tự hỏi mùi của cậu bộ thơm lắm à? Nhưng, kết quả cuối cùng là, Tô Lạc chẳng ngửi được gì cả, một chút cũng không.

Cậu thất vọng lắm. Còn có việc gì thống khổ hơn việc không thể ngửi thuộc mùi tin tức tố của mình sao? Tô Lạc nói cho bạn biết, không có. Cậu sờ miếng ngăn cách sau cổ mình, có lẽ đây là an ủi cuối cùng của cậu đi.

Không làm mấy động tác khó hiểu này nữa. Lại chờ thêm một hồi, cha mẹ đã trở lại, cậu vào phòng thay đồ thay bộ đồng phục, lại dán thêm một miếng ngăn cách, chuẩn bị xong tất cả rồi, lên đường về trường.

Lúc tới trường đã là buổi chiều. Không gặp được Tô Lạc, Tạ Trung Vãn có chút nhàm chán, cậu ta là một Beta, cũng là anh em tốt trong miệng Tô Lạc, một thành viên của nhóm quẩy AB.

Bốn người Tạ Trung Vãn, Giang Thu Tuế, Hạc Thiên Thiên, Ngô Húc nhàm chán đi dạo trong sân thể dục. Hai Alpha, hai Beta, cực kỳ hài hòa. Bọn họ đều là bạn nối khố của nhau, chơi với nhau từ nhỏ đến lớn. Cộng thêm Tô Lạc nữa vừa lúc năm người.

Mỗi người đều có một nhóm fan nhỏ của riêng mình, nguyên nhân là do bề ngoài quá xuất sắc. Đặc biệt là Tô Lạc, khuôn mặt của cậu ấy quả thực đẹp như thiên tiên. Không thể chỉ dùng đẹp để hình dung, mọi người đều rất chờ mong dáng vẻ của cậu ấy sau lần phân hoá thứ hai.

Nhắc Tào Tháo Tào Tháo đã tới, biết tiết này là tiết thể dục nên đương sự đi thẳng vào sân. Từ xa đã thấy tổ bốn người ngồi chung với nhau trong sân. Tô Lạc chạy chậm qua đó. Mặt của nhóm nữ sinh xung quanh đã đỏ cả lên.

Lần phân hoá thứ hai không chỉ có thể xác nhận bạn thuộc giới tính nào trong ABO, còn có một điểm nữa là bề ngoài sẽ thay đổi. A sẽ càng thêm công khí, cũng càng thêm anh tuấn, B không có thay đổi gì nhiều, về phần O, quả thực là lột xác như thay da vậy, trở nên vô cùng tinh xảo, làn da cũng nõn nà hơn rất nhiều.

Bản thân vốn dĩ đã đẹp, Tô Lạc hiện tại phân hoá xong, không thể dùng từ đẹp như thiên tiên để hình dung nữa.

Phải là đẹp đến vô biên. Nhưng bản thân cậu vẫn chưa phát hiện.

Khi cậu chạy chậm qua đó, bốn người đều có chút kinh ngạc với dáng vẻ ấy. Kế đó là bị một mùi hương thơm lừng hấp dẫn. Mùi hương ấy rất nhẹ, nhưng đã đủ mê người.

Thấy các anh em giống như si hán, Tô Lạc có chút không quen, vội vàng quơ tay trước mặt bọn họ: "Sao vậy? Mấy ngày không gặp không quen tớ nữa à?"

"Đậu mợ nó, cậu được đó Tô Lạc, sao lại trở nên đẹp như thế vậy, trước đây hình như đâu có tới mức này." Ngô Húc làm Alpha woah nhỏ một tiếng.

"Nói cho các cậu biết chuyện này, tớ..." Tô Lạc cúi đầu, có chút ngượng ngùng.

"Sao vậy, nói đi, đều là anh em cả mà."

Tô Lạc lấy hết can đảm, ngẩng lên kiên định nói: "Tớ... tớ phân hoá thành Omega rồi."

Bốn người đơ một cái, Giang Thu Tuế làm Beta mở miệng nói: "Chuyện gì vậy, sao đùng một cái lại biến thành em gái thế."

"Cậu mới là em gái, cả nhà cậu đều là em gái." Tô Lạc không kiềm được cơn tức, dùng chân đá Giang Thu Tuế một cái, vốn tưởng rằng cậu ta sẽ giận. Nào ngờ đối phương lại nở nụ cười. Ánh mắt có chút ái muội.

WTF? Là do tin tức tố à? Mình mạnh vậy hả? Nhưng mình có ngửi được gì đâu! Tô Lạc thầm nghĩ.

"Tô Lạc cậu thơm quá à, qua đây, cho anh ôm một cái." Nói xong, Hạc Thiên Thiên đã duỗi tay qua.

Tô Lạc vừa định ngăn cản, đột nhiên Ngô Húc bên cạnh động thủ, lập tức đẩy Hạc Thiên Thiên ra: "Đệt nó! M* mày đứng có động tay động chân chứ."

Vừa dứt lời, hai Beta cũng bắt đầu cãi cọ, giống như chuyện vừa rồi là tuyệt đối không thể vậy.

Tô Lạc không hiểu sao bị bảo vệ có chút ngu ngơ.

Cái đếch gì vậy, thật sự coi anh em thành em gái hở???

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.