Ôn Nhu Luân Hãm

Chương 49: Chương 49




Tay Ôn Quý Từ vẫn đặt hờ trên miệng Tang Tửu, cho dù anh dời tay đi thì Tang Tửu của lúc này vẫn không có lòng dạ đâu mà trả lời câu hỏi của anh.
Tiếng bước chân lên cầu thang ngày càng gần, Ôn Quý Từ vốn không định để lộ chuyện của anh với Tang Tửu ngay lúc này.
Ôn Quý Từ quét mắt nhìn phần lưng Tang Tửu trước, tấm lưng trần trắng nõn lộ ra ngoài, bên trên còn có vài dấu đỏ nhàn nhạt.
Ngay sau đó, Ôn Quý Từ bỗng vươn tay, gỡ mái tóc dài được búi cao của Tang Tửu ra, tóc đen như tơ lụa xõa sau đầu.
Lúc thần kinh Tang Tửu đang vô cùng căng thẳng, Ôn Quý Từ chợt rút tay về, không khí lại tràn vào.
Người phía sau lui lại, bỗng nhiên biến mất.

Đồng thời, cửa phòng trước mắt Tang Tửu vang lên tiếng gõ cửa, giọng nói thăm dò truyền đến.
“Tang Tửu, cậu có trong phòng không?”
Tang Tửu nhìn phía sau, cửa ban công hé mở, rèm cửa sổ lay động theo cơn gió nhẹ trong đêm, bóng cây mờ ảo hệt như ánh trăng lặng im.
Trong phòng đã không còn bóng dáng Ôn Quý Từ nữa.
Tang Tửu không đáp mà kéo mở cửa phòng.
Động tác không báo trước của Tang Tửu khiến Tưởng Thiếu Du và Lâu Nguyệt ở cửa giật mình cùng la lên, hai người đỡ nhau lùi lại mấy bước.
Đặc biệt là trong phòng không mở đèn, Tang Tửu đứng trong ánh trăng và bóng tối, dáng vẻ không rõ ràng, chỉ nhìn thấy cô mặc váy trắng, mái tóc dài hơi rối.
Thực sự khiến Lâu Nguyệt với Tưởng Thiếu Du giật cả mình.
Tiếng la của họ khiến người dưới lầu cũng ngẩn ra, họ chỉ để hai người xung phong đi đầu, sao lại dọa luôn cả bản thân thế không biết.
Có khoảng thời gian hòa hoãn này, nhịp tim Tang Tửu dần ổn định lại, cô liếc nhìn tấm vải mỏng vừa bị Ôn Quý Từ xé ở trên đất, tỉnh bơ nhích tới, giẫm chân lên mảnh vải.
Tưởng Thiếu Du với Lâu Nguyệt thân mình còn lo chưa xong, hoàn toàn không để ý đến động tác của Tang Tửu.
Để không khiến hai người bạn này của mình cứ thế bị dọa, Tang Tửu bất đắc dĩ lên tiếng: “Tớ là người hay là ma, hai người vẫn không nhìn rõ sao?”
Nghe thấy giọng nói quen thuộc của Tang Tửu, hai người mới đi tới vài bước, nhìn rõ mặt Tang Tửu rồi mới thở phào một hơi.
“Em không bật đèn đứng trong phòng làm gì? Anh bị em dọa cho chết sớm mất thôi.” Tưởng Thiếu Du đến để mở tiệc chúc mừng, không phải đến tham quan nhà ma.
Tang Tửu sẽ không nói với họ là mình bị Ôn Quý Từ hôn đến nỗi không kịp bật đèn.
Cô thò đầu nhìn xuống lầu, sau đó hiểu ra rồi gật đầu: “Tổ chức party bất ngờ cho em đúng không? Cho em nửa phút, thay đồ xong sẽ xuống.”
Tang Tửu đóng cửa, chỉ để lại Tưởng Thiếu Du mặt mày sa sầm.

Ý tưởng này là do anh ta nghĩ ra, nhưng anh ta không ngờ kết quả sẽ thế này.
Đây mà là bất ngờ sao?
Lâu Nguyệt thì không bận tâm đến điều này, chỉ cần trong phòng Tang Tửu thật sự không có ma là được rồi.

Cô ấy kéo Tưởng Thiếu Du đang kinh hồn bạc vía xuống lầu.
Đàn ông mà đi so đo tính toán chút chuyện cỏn con này sao?
Tang Tửu nhanh chóng thay đồ, cô còn mở hết đèn trong phòng, đứng trước gương soi thật kỹ, xác nhận vừa rồi trên cổ không để lại bất kỳ dấu vết gì.
Về phần miếng vải mỏng dưới đất, vốn dĩ Tang Tửu muốn vứt xuống đáy sọt rác nhưng nghĩ ngợi một lúc, cô vẫn nhét đó vào trong ngăn kéo.
Dù sao cũng là bộ quần áo đầu tiên Ôn Quý Từ xé, vẫn có ý nghĩa rất đặc biệt.
Mặt Tang Tửu hơi nóng, cô lập tức dùng tay quạt rồi đi ra khỏi phòng.
Tang Tửu đoán không sai, dưới lầu đúng là chuẩn bị party bất ngờ cho cô, lúc cô đi xuống lầu thì nhìn thấy rồi nở nụ cười, cũng chẳng dễ gì để họ có thể âm thầm chuẩn bị nhiều như vậy.
“Dù sao thì chủ nhân vui là được, party cũng không đến nỗi là thất bại.” Tưởng Thiếu Du cũng từ bỏ đấu tranh.
Tang Tửu bị đẩy đến trước bánh kem, chủ nhân phải đích thân cắt bánh kem.
Lúc Tang Tửu đang chuẩn bị cắt bánh thì Tưởng Thiếu Du tự dưng la lên khiến Tang Tửu giật mình, tay cầm dao lệch đi, một miếng bánh kem rơi lên bàn.
Tang Tửu đang muốn hỏi thì câu tiếp theo của Tưởng Thiếu Du khiến câu hỏi của cô nghẹn lại.

“Anh em hai người có thể đừng hù người ta như vậy được không?”
Tang Tửu lập tức ngẩng đầu nhìn lên tầng, Ôn Quý Từ đang đứng ở đầu cầu thang, vừa từ trong phòng cho khách đi ra.
Như nhận ra ánh mắt của Tang Tửu, Ôn Quý Từ cũng nhìn sang.
Ở giữa là khoảng cách xa như vậy, nhưng mặt Tang Tửu vẫn khó khỏi nóng lên.
Cảnh tượng vừa xảy ra trong phòng như bộ phim lặp đi lặp lại, trong bóng tối, các giác quan được phóng đại đến vô tận, chỉ một chút ít thôi cũng có thể in sâu vào linh hồn.
“Vừa rồi bọn tôi ầm ĩ như vậy sao cậu không xuất hiện? Tôi còn tưởng trên lầu chỉ có Tang Tửu chứ.” Tống Hữu bị Tưởng Thiếu Du làm giật mình, thực ra anh ta nói thật, nhưng bản thân anh ta cũng không phát hiện ra.
Tang Tửu lập tức dời mắt đi.
Ôn Quý Từ chậm rãi xuống lầu: “Còn tổ chức tiệc bất ngờ nữa không?”
Họ cũng không mong cầu Ôn Quý Từ sẽ giải thích mà lại mở nhạc, chuẩn bị khui rượu.
Ôn Quý Từ thì vô cùng tự nhiên đi tới bên cạnh Tang Tửu, nắm lấy tay đang cầm dao của cô trong lòng bàn tay anh dưới ánh mắt của mọi người.
“Không biết cắt bánh kem?”
Cùng cầm dao cắt bánh, giống như một kiểu chúc mừng thay thế, bầu không khí sôi động, không ai để ý đến chi tiết này, cũng không ai cảm thấy kỳ lạ.
Tang Tửu cũng không định lấy tay đi, chẳng qua là cắt bánh kem cùng anh trai thôi, nếu cô né tránh thì chẳng phải càng khả nghi hơn sao.
“Hi vọng tỷ suất người xem cao!”
Tưởng Thiếu Du cố ý lắc chai rượu sâm panh, khui ‘póc’ một tiếng.
Cùng lúc đó, những người đã chuẩn bị xong đạo cụ khác cũng đồng loạt phun dây màu ra.
Trong sự náo nhiệt, Ôn Quý Từ nắm tay Tang Tửu, cùng cắt bánh kem.
Tang Tửu cất giấu niềm vui thầm kín không ai biết, như thể lan ra toàn thân cô, thậm chí cô còn ngước mắt cười với Ôn Quý Từ.
Như đang chúc mừng phim mới, lại như đang chúc mừng một chuyện khác.
*
nhanh chóng được phát sóng, vì nam nữ chính đều có lượng fan hùng hậu, thế nên ngay tỷ suất người xem tập đầu tiên đã phá một.
Giống như lời chúc của nhóm Tưởng Thiếu Du dành cho Tang Tửu tối đó, tỉ xuất người xem ở các tập sau cũng dần tăng lên.
Tuyến tình cảm của Cổ Sa và Tông Ngộ trong phim cũng dấy lên bàn tàn xôn xao,vai nữ phụ của Tang Tửu cũng thu hút sự chú ý của dân mạng.
Phân cảnh của Tang Tửu không nhiều, nhưng mỗi lần xuất hiện đều có thể thu hút ánh nhìn.

Mặc dù là bộ phim đầu tay của cô, thế nhưng diễn xuất của cô đầy chân thật, trên mạng gần như đều là đánh giá tốt.
“Nhan sắc của chị gái đẹp quá đi mất, diễn xuất trong phim khiến trước mắt người ta sáng rỡ cả ra.”
“Tôi gần như tâm trí không kiên định mà đứng trên thuyền Tang Tửu với Tông Ngộ rồi, vì Tang Tửu thực sự xinh đẹp quá, ngay cả người khác tôi cũng chẳng nhìn thấy.”
Chiếu cùng khung thời gian với còn có cả phim truyền hình mới quay của Nghiêm Mô.
Anh ta với Cổ Sa từng là kim đồng ngọc nữ trong showbiz, bây giờ trong giới giải trí vẫn có fan couple của hai người.
Đây là lần đầu tác phẩm của hai người cùng công chiếu, trong buổi tuyên truyền phim mới của Nghiêm Mô, tất nhiên không tránh được những câu hỏi của phóng viên.
Tính tình Nghiêm Mô không tệ, phóng viên đều muốn phỏng vấn anh ta, đối mặt với các câu hỏi, thường thì Nghiêm Mô đều sẽ trả lời.
“Phim mới của anh với Cổ Sa phát sóng cùng lúc, anh có bình luận gì về diễn xuất của Cổ Sa không?”
Phóng viên hỏi câu rất táo bạo, Nghiêm Mô cũng chỉ cười nói: “Tôi cảm thấy mỗi diễn viên trong phim đều diễn rất tốt.”
Nghiêm Mô không hề nhắc đến tên Cổ Sa mà chủ động nhắc đến tên một nhân vật khác trong phim: “Tang Tửu là một người mới, diễn xuất cũng không hề thua kém, tôi thấy tương lai của cô ấy rất khả quan.”
Vẻ mặt Nghiêm Mô tự nhiên, không hề cảm thấy những lời anh ta đang nói có gì đột ngột.
Rõ ràng Cổ Sa mới là bạn gái cũ của Nghiêm Mô, thế nhưng anh ta lại như đang tránh, ngay cả tên Cổ Sa cũng né không nhắc đến, lời nói chỉ quay quanh người mới Tang Tửu.
Hiện trường yên tĩnh vài giây, chỉ còn lại tiếng ‘tách tách’ của máy ảnh, ánh đèn chiếu rọi, rất nhiều máy ảnh nhắm chuẩn vào Nghiêm Mô nhưng anh ta lại không hề che giấu vẻ tán thưởng dành cho Tang Tửu.
Phóng viên đưa ra câu hỏi trước đó lập tức dẫn đề tài đến Tang Tửu: “Trước đây anh với Tang Tửu xảy ra bất hòa, giờ hai người hoàn toàn làm lành rồi sao?”
Nụ cười bên khóe miệng Nghiêm Mô hơi thu lại: “Vấn đề này rôi đã từng thanh minh rồi, tất cả chuyện này đều là hiểu lầm giữa tôi và cô ấy, hi vọng sau này mọi người đừng nhắc đến nữa.”
“Nghiêm Mô, vậy hình mẫu lý tưởng của cậu là thế nào?” Phóng viên đổi cách hỏi.

Nghiêm Mô hiếm khi nghiêm túc nhìn vào ống kính: “Như Tang Tửu rất tốt.”
Ngay khi video phỏng vấn được phát, vì thái độ của Nghiêm Mô mà trên mạng lập tức dấy lên làn sóng, Tang Tửu lập tức bị đẩy ra đầu sóng ngọn gió.
Mấy hot search quay quanh Tang Tửu, Nghiêm Mô và Cổ Sa cũng lập tức bùng nổ.
#Nghiêm Mô thừa nhận Tang Tửu là hình mẫu lý tưởng của mình#
#Nghiêm Mô và Cổ Sa đã là quá khứ rồi, Nghiêm Mô công khai tỏ tình với Tang Tửu#
Sau khi nhấp vào, dân mạng mới phát hiện, vốn dĩ không phải Nghiêm Mô tỏ tình với Tang Tửu mà là công khai bày tỏ sự tán thưởng mình với Tang Tửu.
Trước đó, Nghiêm Mô cũng từng công khai bày tỏ tán thưởng Cổ Sa, sau đó Cổ Sa trở thành mối tình duy nhất được công bố của anh ta.
Lẽ nào Tang Tửu sẽ trở thành bạn gái công khai tiếp theo của Nghiêm Mô?
Dân mạng bàn tán sôi nổi.
“Hu hu hu, tôi còn trông mong sẽ có ngày họ chính thức thông báo làm lành, giấc mơ của tôi tan vỡ rồi.”
“Tang Tửu bất hòa với Cổ Sa, lại có thể bám vào Nghiêm Mô, đâu ra mà có bản lĩnh thế, chắc không phải chỉ là biến tướng sao tác phim mới đấy chứ?”
Nghiêm Mô đã debut nhiều năm, lượng fan khó mà tưởng tượng được, trong đó có không ít người phản đối, nhưng cũng có rất nhiều dân mạng nói giúp Tang Tửu.
“Có khả năng là sao tác, nhưng tôi xem phỏng vấn của Nghiêm Mô rồi, tôi là fan của anh ấy, tôi có thể nhận ra anh ấy thật sự có hứng thú với Tang Tửu đấy.”
“Là Nghiêm Mô tự tay phá bỏ couple năm đó, liên quan gì đến Tang Tửu đâu.

Cổ Sa với Nghiêm Mô là chuyện bao nhiêu năm trước rồi, tôi khuyên một số fan đừng cố chấp quá.”
“Công khai tỏ tình cái gì, dù sao tôi vẫn cảm thấy rất ngọt ngào.”
*
Thành tích phát sóng của rất tốt, tỷ suất người xem cũng đang tăng lên, có hi vọng trở thành bộ phim truyền hình số một của năm.
Đạo diễn tự bỏ tiền túi tổ chức tiệc mừng, chủ yếu là diễn viên và nhân viên công tác tham gia.

Người đến bữa tiệc đều là người quen, mọi người cùng nói cười vui vẻ.
Sau khi nhận được thông báo, Tang Tửu không cố ý sửa soạn gì, chỉ chọn đại một bộ quần áo bình thường rồi đi.
Trước khi tiệc bắt đầu, họ chụp một tấm ảnh tập thể, đăng lên weibo chính thức, mặt người nào người nấy cũng nở nụ cười, bầu không khí hòa hợp, vô cùng náo nhiệt.
Vì là tiệc riêng tư nên Tang Tửu cũng không dẫn theo trợ lý.
Đạo diễn hào hứng uống mấy ly rượu, thật lòng khen ngợi các diễn viên có mặt ở bữa tiệc.
Tông Ngộ và Cổ Sa rất khiêm tốn, liên tục xua tay, không nhận lời khen gì.
“Tang Tửu.” Đạo diễn chém gió một hồi cũng đến Tang Tửu rồi: “Mặc dù cô mới vào nghề nhưng thấy sự chăm chỉ của cô khi quay, tôi biết ngay cô là một hạt giống tốt.”
Tang Tửu nghiêm túc nhận lời khen: “Cảm ơn đạo diễn, tôi cũng thấy vậy.”
Giọng cô nghe không giống đang đùa, Tông Ngộ không nhịn được cong khóe môi.
Tang đại tiểu thư bình thường đã quen được săn đón, thái độ quả thực là như lẽ đương nhiên.
Bên này nhắc đến Tang Tửu thì người của một bàn khác cũng nhớ đến tin tức của Nghiêm Mô gần đây.
Chẳng có mấy người biết gia thế của Tang Tửu, họ cũng chỉ biết chuyện cô vừa debut đã hắt rượu vào Nghiêm Mô.
Bây giờ phim vừa phát sóng thì Nghiêm Mô đã chịu khó bày tỏ thiện cảm của mình.
Những lời Nghiêm Mô nói, nghe thì là tán thưởng Tang Tửu, nhưng hai người không có chút quan hệ lợi ích nào, sao anh ta lại năm lần bảy lượt chủ động nhắc đến cô?
Vì bạn gái cũ của Nghiêm Mô là Cổ Sa đang ở đây nên mọi người cũng không tiện lên tiếng hỏi, nhớ đến thái độ quay ngoắc của Cổ Sa dành cho Tang Tửu trước đó, khó tránh khỏi sẽ có người đoán được lai lịch của Tang Tửu.
Cho dù Tang Tửu có bối cảnh hay không, cô có tố chất như vậy, chắc chắn tương lai rất rộng mở.
Biết bao nhiêu lần Tang Tửu bị cộng đồng mạng công kích, nhưng cô vẫn thành công trở mình, tương lai của cô đã bắt đầu xuất hiện rồi.
Trên bàn ăn, cứ chốc chốc lại có người ở bàn bên cạnh chạy đến kính rượu tiểu hoa tương lai.

Tang Tửu cũng không thể từ chối mãi, cô vẫn uống vài ly tượng trưng, nhưng không ai ngờ tửu lượng của Tang Tửu lại kém đến mức này.
May mà Tang Tửu theo bản năng bắt đầu từ chối ly rượu tiếp theo, nếu không cô sẽ đến bất tỉnh nhân sự mất.
Tang Tửu uống say nên nói rất ít, lúc người khác nói chuyện với cô thì cô chỉ im lặng cười với họ, thời gian còn lại chỉ ngồi ngẩn ở đó.
Đạo diễn nhìn Tang Tửu vài lần, khó mà tin được nói: “Tửu lượng của Tang Tửu kém quá rồi, mới uống có mấy ly mà sao đã say?”
Huống hồ hôm nay trợ lý của Tang Tửu không đến vậy lát nữa ai đưa Tang Tửu về nhà cũng rất khó chọn.
“Có nên tìm ai đó đưa Tang Tửu về trước không nhỉ?”
Suy nghĩ đầu tiên của đạo diễn là tìm Ôn Quý Từ, nhưng người có mặt ở đây đều không biết thân phận của Tang Tửu, nếu ông ta tùy tiện nói ra…
Đạo diễn nhất thời do dự.
Vốn dĩ Tông Ngộ muốn nói anh ta biết địa chỉ nhà Tang Tửu, nhưng lại lo nói ra sẽ khiến người khác hiểu lầm.

Sau khi cân nhắc mọi mặt, anh ta cũng không nói ra mà nghĩ nên làm thế nào để liên lạc với Ôn Quý Từ.
Đạo diện định đợi mọi người đi rồi sẽ liên lạc riêng với Ôn Quý Từ, đưa Tang Tửu về nhà, không ngờ Cổ Sa đột nhiên lên tiếng: “Tôi biết Tang Tửu ở đâu, hay là tôi đưa Tang Tửu về nhé?” Câu này chỉ đúng một nửa, Cổ Sa muốn nhân cơ hội đưa Tang Tửu về nhà, nhưng cô ta hoàn toàn không biết Tang Tửu sống ở đâu.
Cổ Sa tìm người điều tra địa chỉ của Ôn Quý Từ nhưng không thể tìm được.
Tang Tửu là em gái Ôn Quý Từ, vậy chắc chắn hai người sống cùng nhau, chỉ cần cô ta gọi cho Ôn Quý Từ, sao anh có thể không đích thân đến đây được.
Đạo diễn cũng đơ ra, thậm chí ông ta còn hỏi: “Sao cô biết?”
Lẽ nào quan hệ giữa Cổ Sa và Tang Tửu thật sự tốt đến mức này, ngay cả chuyện cô là người nhà họ Ôn cũng nói với Cổ Sa?
Hơn nữa Nghiêm Mô còn nhiều lần công khai bảo vệ Tang Tửu mà vả mặt Cổ Sa, theo tính Cổ Sa thì sao có thể nhịn cục tức này được, ông ta cứ cảm thấy có chỗ nào đó sai sai.
Suy cho cùng thì Cổ Sa đã làm diễn viên nhiều năm như vậy, vẻ mặt cô ta không hề thay đổi, cô ta đứng lên, đi về phía Tang Tửu.
“Tôi với Tang Tửu xem như là bạn, tất nhiên cô ấy nói với tôi rồi.”
Tang Tửu yên lặng để mặc người khác kéo đứng lên, ngay cả Cổ Sa cố ý bước tới bên cạnh đỡ cô mà cô cũng không ý thức được.
Nếu là lúc Tang Tửu tỉnh táo, cô chắc chắn sẽ không cho phép người có ý đồ đào góc tường của cô dìu cô đi.
Trong phòng bao cách đó không xa, Ôn Quý Từ với Tống Hữu đang gặp nhà phát triển để ký hợp đồng, việc đàm phán diễn ra rất thuận lợi, khách chủ đều vui.
Sơ suất của Tống Hữu trước đó cũng hoàn toàn được bù đắp.
“Ôn tổng, hi vọng sau này chúng ta hợp tác cũng thuận lợi thế này.”
Người đó cười nói, Ôn Quý Từ cũng gật đầu lại.
Hợp tác đã đạt được thỏa thuận, Ôn Quý Từ cũng không định ở lại lâu.

Người đó biết tính Ôn Quý Từ, vô cùng biết điều đề nghị rời đi.
Ôn Quý Từ và mọi người ra khỏi phòng.
Dường như ở đầu kia hành lang hơi ồn, cũng giống như họ, một nhóm người ra khỏi phòng bào.
Vì quá ồm nên Ôn Quý Từ bất giác cau mày, đôi mày sắc bén nhướng lên, anh liếc nhìn về phía phát ra tiếng.
Trước phòng bao có vài người, đang chuẩn bị tàn tiệc.
Trong nhóm người, Ôn Quý Từ vừa nhìn đã nhận ran gay Tang Tửu hơi cúi dầu, cô được người khác dìu đi, trông như đã uống rượu.
Ôn Quý Từ không hề do dự, đổi hướng đi về phía Tang Tửu.
Người của đoàn phim vốn muốn ra cửa, Ôn Quý Từ đi tới vừa khéo chạm mặt.

Không có ngoại lệ, mọi người nhìn thấy Ôn Quý Từ đều hít vào một hơi.
Người có mặt đều là người trong giới, chắc chắn đều biết ngoại hình và thân phận của Ôn Quý Từ, nhưng không biết tại sao anh lại đi thẳng về phía này.
Dưới ánh đèn, làn da tông màu lạnh của Ôn Quý Từ hệt như được làm từ kim loại, lạnh lùng khó mà đến gần được, gần như chói mắt đến vô lý.
Ai nấy đều có suy nghĩ của riêng mình, Tông Ngộ phức tạp, Cổ Sa ước ao, có người kính phục, cũng có người tim đập loạn nhịp.
Tang Tửu như bị ngăn cách trong thế giới nhỏ bé của mình, lúc cô nhìn thấy Ôn Quý Từ, cô thoát khỏi sự im lặng của mình.
Ngay sau đó, trong thế giới nhỏ bé của Tang Tửu có thêm một Ôn Quý Từ, cô gần như đâm sầm vào.
“Anh!”
Trước mắt Tang Tửu sáng rỡ, không chút do dự chạy về phía Ôn Quý Từ, dừng ở trước mặt anh, ngẩng đầu nhìn ánh, thái độ thân thuộc.
Những người có mặt đều sửng sốt, Tang Tửu uống nhiều rượu quá đúng không? Người cũng nhìn không rõ, nhưng đừng có chọc giận Ôn Quý Từ chứ.
Có nhân viên công tác chuẩn bị kéo Tang Tửu lại thì thấy Tang Tửu cọ vào áo Ôn Quý Từ mấy cái: “Anh, em chóng mặt quá.”
Điều khiến mọi người bất ngờ đó là Ôn Quý Từ lại anh cúi người xuống để ngang với chiều cao của Tang Tửu, chạm nhẹ vào mặt Tang Tửu: “Ừm, về nhà trước đã.”

Tay Ôn Quý Từ chỉ dừng trên mặt Tang Tửu một giây, sau đó kiềm chế dời tay đi.
Còn Tang Tửu thì ôm cánh tay Ôn Quý Từ, mặt dán vào bên người anh, dựa cả người lên người anh.
“Ôn Quý Từ…”
Tang Tửu lẩm bẩm muốn nói gì đó, Ôn Quý Từ nghe thấy không ổn, tay đặt nhẹ lên bả vai cô, làm như vô tình bóp một cái, dịu dàng nói: “Có gì về nhà nói.”
Ôn Quý Từ không chút kiêng dè, nhưng anh không muốn để lộ quan hệ giữa anh với Tang Tửu ở đây, với Tang Tửu mà nói, đây không phải thời cơ tốt.
Nhìn sự tương tác qua lại giữa Tang Tửu và Ôn Quý Từ, mọi người đều có suy nghĩ riêng.
Cổ Sa nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Ôn Quý Từ, cô ta luôn cảm thấy có gì đó sai sai, vô thức cau mày, Ôn Quý Từ không hề đoái hoài gì đến cô ta.
Cũng giống vậy, phản ứng tâm lý của Tông Ngộ còn phóng đại hơn.

Cổ Sa không như Tông Ngộ, anh ta từng nhìn thấy dục v0ng chiếm hữu vô cùng bất thường của Ôn Quý Từ dành cho Tang Tửu.
Trong tiềm thức của Tông Ngộ, suy nghĩ kia lại manh nha xuất hiện.
Người qua lại với Tang Tửu có phải là Ôn Quý Từ hay không?
Suy nghĩ này vừa xuất hiện, từng việc từng chuyện như được liên kết với nhau, mắt Tông Ngộ lóe lên, anh ta nhanh chóng dằn lại cảm xúc của mình.
Tang Tửu say khướt, Ôn Quý Từ muốn đưa cô về nhà ngay lập tức.

Anh nhìn Tống Hữu, Tống Hữu hiểu ý của anh, gật đầu với anh.
Ôn Quý Từ nhẹ giọng nói với Tang Tửu vài câu, Tang Tửu ngoan ngoãn theo sau anh ra bên ngoài.
Vì mọi người đều sốc đến nỗi chưa hoàn hồn, cho dù Ôn Quý Từ đã đưa Tang Tửu đi rồi thì hiện trường vẫn lặng ngắt như tờ.
Cho đến khi một nhân viện trong đó lên tiếng: “Đạo diễn…”
Đạo diễn khẽ ho một tiếng: “Mọi người cũng thấy Tang Tửu là em gái Ôn Quý Từ rồi, nhà họ Ôn không định công khai, mọi người nhớ đừng đi nói lung tung đấy.”
Vừa rồi còn chưa phản ứng lại, những lời đạo diễn nói cũng giống như đang ngầm thừa nhận.
Thì ra Tang Tửu thật sự là người nhà họ Ôn, bọn họ vội suy nghĩ xem trước đó mình có đắc tội gì với Tang Tửu hay không.
Tống Hữu cũng lập tức đi tới, giúp Ôn Quý Từ và Tang Tửu xử lý chuyện tiếp theo.

Anh ta biết nhà họ Ôn vẫn không định công khai Tang Tửu là tiểu công chúa của nhà họ Ôn.
Trong đêm, Ôn Quý Từ đỡ Tang Tửu lên xe, xe đã lái đến cổng, hôm nay anh uống rượu nên bảo tài xế trong nhà đến đón.
Ôn Quý Từ và Tang Tửu ngồi ở ghế sau, vừa lên xe Tang Tửu đã bắt đầu nhìn chằm chằm vào Ôn Quý Từ, đáy mắt toát lên ánh sáng.
Với Ôn Quý Từ mà nói, từng sợi tóc, từng đường nét đều như liều thuốc kích tình, chạm vào là bùng cháy.
Thậm chí Ôn Quý Từ muốn che mắt Tang Tửu lại, thấp giọng cảnh cáo cô, không được nhìn anh bằng ánh mắt đó nữa.
Sự kiên trì này duy trì trong vài giây, lúc Ôn Quý Từ nghiêng đầu nhìn thẳng vào mắt Tang Tửu, duy trì của anh lập tức công cốc hết.
Ngay sau đó, tấm chắn giữa xe bị kéo lên, chia cắt thành hai thế giới.
Ôn Quý Từ nghiêng nửa người sang, nhìn Tang Tửu, giọng nói khàn đặc: “Cứ nhìn anh như vậy làm gì?”
Không hề báo trước, Tang Tửu đột nhiên vươn tay ra, đẩy Ôn Quý Từ ra sau rồi ngồi lên người anh.
Khuôn mặt trước nay luôn bình tĩnh của Ôn Quý Từ cũng nhất thời lộ vẻ sững sờ.
Sau đó, ngọn lửa cháy lan đến người anh.
Tang Tửu trong men say bạo gan hơn bình thường rất nhiều.
Tang Tửu nhìn Ôn Quý Từ, trong lòng đều là Ôn Quý Từ, thế nên cô cứ nhìn anh chằm chằm.
Đột nhiên, Tang Tửu lên tiếng: “Thích…” anh.
Chữ cuối cùng vẫn chưa kịp nói ra thì Ôn Quý Từ đã bịt miệng Tang Tửu lại.
Giọng nói khàn đặc của anh vang bên tau Tang Tửu: “Nhỏ tiếng thôi có biết không?”
Tang Tửu cho rằng Ôn Quý Từ đang chơi trò gì đó với cô, cô lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng, nặng nề gật đầu.
Cô học theo dáng vẻ Ôn Quý Từ, dán sát bên tai anh.

Vì xe hơi lắc lư, cứ chốc chốc môi Tang Tửu lại chạm vào bên tai và gò má Ôn Quý Từ, khiến anh bỗng chốc phát điên.
Vẻ mập mờ và yêu thích bị nhốt trong cơ thể cô đều lan ra từ đáy mắt cô, khuôn mặt cô mang theo tình ý mà bản thân cô không hề hay biết.
“Em biết.”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.