Việc này không có gì tốt giấu diếm, Tịch Hoan nói: "Tìm người."
Đầu bên kia truyền đến tiếng kinh hô của bộ trưởng, "Ngâm Sơ, có phải hay không cô coi trọng người nào trong trò chơi?"
Gặp được bộ trưởng bát quái, Tịch Hoan lựa chọn kết thúc trò chuyện: "Bộ trưởng gặp lại!"
Tịch Hoan hoả tốc cúp điện thoại, để lời của bộ trưởng tràn đầy bát quái mà săn sóc kia "Ngâm Sơ a, cô coi trọng người chơi nào? Tôi trói người lại đưa đến Trụ Vương cung cho cô đi......" cô đơn phiêu linh ở trong mạng lưới thông tin.
Tịch Hoan duỗi eo một cái, hướng ghế hình cung khẽ dựa, thoáng nhìn bạch y kiếm tiên đã bị hệ thống đổi mới rời đi, cô nhẹ khép mắt lại chợp mắt.
Tịch Hoan tinh thần lực cường đại, mặc dù là đang say giấc nồng, di động hơi hơi chấn động đều đủ để cô tỉnh táo lại.
Cô nhẹ nhàng vuốt vuốt hai mắt, ấn mở, là một tin nhắn, người phát là Thái Thượng Hoàng Mộ gia, gia gia của nguyên chủ.
"Cháu gái bảo bối, buổi sáng thứ bảy đại khái khoảng tám giờ, Vân Sâm sẽ đi đón con, đừng ngủ muộn nga! Gia gia con yêu nhất gửi."
Tịch Hoan có chút kinh ngạc, nguyên chủ ngày thường đều là tự mình ngồi xe về nhà, lần này Mộ lão gia tử vậy mà cho anh trai nguyên chủ tới đón...... Ân? Thứ bảy có hoạt động gì trọng đại a?
Hôm nay là thứ năm, cũng chính là hậu thiên.
"Thời gian làm việc kết thúc, thỉnh rời khỏi trò chơi, tắt máy tính." Thanh âm máy tính nhắc nhở đột nhiên vang lên, đánh gãy suy nghĩ Tịch Hoan.
『 Vô Song Thiên Hạ 』 trò chơi này cực kì chú trọng thân thể khỏe mạnh của người chơi, bởi vậy liền thiết lập thời gian vận hành trò chơi chỉ có thể từ buổi sáng 7:00~giữa buổi tối 22:30.
Trình độ nào đó, cũng giải phóng công tác những người thật NPC, không đến mức để bọn họ mọi thời tiết hai mươi bốn giờ đều làm việc.
Tịch Hoan khi về đến nhà gần mười một giờ, cô nhanh chóng rửa mặt, vọt vào tắm liền vào trong chăn đi ngủ, trước khi ngủ để điện thoại di động ở chế độ yên lặng không chấn động.
Thời điểm hơn 9 giờ ngày hôm sau, tiểu ca chuyển phát nhanh đưa khoang sinh dưỡng đến cửa nhà Tịch Hoan, lại giúp cô trang bị đơn giản một chút, mới cầm đơn ký nhận thản nhiên rời đi.
Ăn xong điểm tâm, Tịch Hoan nằm vào khoang sinh dưỡng, bước thứ nhất là chứng nhận thân phận, kiểm tra đo lường xong, mới xuất hiện giao diện đăng nhập trò chơi.
Tịch Hoan không cần động thủ, chỉ cần hơi chuyển động ý nghĩ một chút liền có thể trực tiếp đưa vào mật mã account, bởi vì cô là NPC cho nên trực tiếp lướt qua bước điều chỉnh bề ngoài, tất cả dáng vẻ NPC đều là trang trí thiết kế xong, cùng tính chất điều chỉnh tướng mạo của người chơi bình thường có chỗ khác biệt.
Tiến vào trò chơi, Tô Đát Kỷ như cũ ngồi trên cây đào, nàng chậm rãi mở hai mắt ra, so sánh với nàng dĩ vãng, tựa hồ nhiều hơn vài phần linh khí, càng lộ vẻ chân thực.
Tô Đát Kỷ thả người nhảy lên, vững vàng rơi trên mặt đất, bước đi uyển chuyển nhẹ nhàng, chậm rãi đi tới bên hồ, cúi đầu, trong nước phản chiếu ra một dung nhan yêu mị lãnh diễm, khóe miệng nhẹ cong, liền một cái cười điên đảo chúng sinh.
Mộ Ngâm Sơ là GM( Người quản lí trò chơi)『 Vô Song Thiên Hạ 』 cho nên quyền hạn có rất nhiều.
Thế giới trò chơi lớn như vậy, nếu như lang thang không có mục tiêu như vậy tìm người, không thể nghi ngờ là mò kim đáy biển.
Còn tốt là có đặc quyền GM, khi muốn tìm người, chỉ cần đưa vào tên của đối phương, liền có thể truyền tống đến bên người đối phương, bất quá cơ hội chỉ có một lần, sử dụng xong liền mất đi hiệu lực.
Đương nhiên, nếu như lần đầu tiên không thành công, lần thứ hai vẫn có thể sử dụng. Không thành công ý tứ chính là người chơi gạch bỏ tài khoản trò chơi linh tinh.
Tịch Hoan tay ở trên hư không nhoáng lên, trước mắt xuất hiện một màn hình, mở ra vị diện truyền tống, đưa vào hai chữ "Phù Tang".
Rất nhanh, dưới chân Tịch Hoan hiện lên một Truyền Tống Trận, chớp mắt liền biến mất khỏi Trụ Vương cung.