Tiếp theo Lâm Tú Nhi vẫn như trước xinh đẹp vô cùng, khoác lên mình một chiếc váy thuần trắng, cùng Diệp Thiếu Cảnh đứng chung một chỗ tựa như một đôi bích nhân trong phim, vì thế màn ảnh nhắm ngay chính diện bọn họ.
Ánh đèn sáng ngời lần thứ hai tập trung trên sân khấu, Hoa Tử Tuấn đã lâu chưa xuất hiện giờ vững bước đi lên sân khấu, mặt mày tươi cười chào hỏi với khán giả, hội trường vắng lặng một giây, sau vỗ tay nhiệt liệt vang lên, Hoa Tử Tuấn đến bên cạnh Lâm Tú Nhi, mỉm cười.
MC tới phỏng vấn bọn họ, đều là những vấn đề quy củ một cách máy móc, nội dung quay chung quanh bộ phim, mỗi một vấn đề đều hỏi, ba người trả lời thực phấn khích, hơn nữa ngữ khí MC rất thân thiện nên toàn bộ tiết mục đều nhẹ nhàng, tiếng cười vang lên không ngừng.
Đến lúc chơi trò chơi, dù là trò gì thì Diệp Thiếu Cảnh đều thua thực thảm, mỗi lần đều bị phạt, fan hâm mộ ồn ào nói đừng trừng phạt cậu nữa, rất đáng thương, MC nhìn một vòng, đột nhiên nhìn Lâm Tú Nhi: “Lâm Tú Nhi là người thắng cuộc, để công bằng, người thắng phải có thưởng.”
Lâm Tú nhi ngẩn người, lúc này có khán giả hô to “KISS”
Màn ảnh chuyển sang hướng MC, MC cười xấu xa, nhìn về phía Lâm Tú Nhi: “Đây là phần thưởng khán giả muốn xem, vậy người thẳng cuộc nghĩ gì?” Vừa cười vừa nhìn về phía Diệp Thiếu Cảnh: “Diệp Thiếu Cảnh, cậu muốn bị phạt thế nào?”
Dưới đài khán giả kích động hét thay Diệp Thiếu Cảnh: “KISS!”
Lâm Tú Nhi ngượng ngùng nhìn về phía Diệp Thiếu Cảnh, thanh âm không lớn không nhỏ, thực ôn nhu, lại khiến cả hội trường đều nghe rõ: “Vậy theo lời khán giả đi.”
Diệp Thiếu Cảnh chưa từng ứng phó trường hợp như vậy, nhìn sang MC lại nhìn xuống khán giả, biết cự tuyệt sẽ gây mất hứng, nên đến trước mặt Lâm Tú Nhi, cô khẩn trương nhìn cậu, tràn ngập chờ mong, cậu khẽ cúi xuống hôn lên má cô.
Hội trường vang lên một trận hét chói tai, trước nay chưa có phản ứng kịch liệt như vậy, MC trêu ghẹo nói đây là nụ hôn con nít, nhưng cũng không miễn cưỡng Diệp Thiếu Cảnh, lại tiếp tục chương trình, đem đề tài chuyển tới hậu trường quay phim Thanh Thành, vì thế mời toàn thể nhân viên đi lên, nhượng bọn Diệp Thiếu Cảnh ra sau nghỉ ngơi. Phân đoạn sau, mọi người vì muốn tăng rating người xem khiến khán giả chú ý mà nhiệt tình quảng bá.
Toàn một chương trình thu rất thuận lợi, sau khi kết thúc, tổ sản xuất an bài khách mời đi ăn cơm, Diệp Thiếu Cảnh khéo léo từ chối, muốn trở về, đúng dịp Lâm Tú Nhi cũng bận không đi cùng được, ngẩng đầu hỏi Diệp Thiếu Cảnh “Anh đi một mình sao?”
“Đúng vậy.”
“Em tiễn anh một đoạn nha.”
“Không cần.” Diệp Thiếu Cảnh cự tuyệt, thực sự không muốn cùng cô dây dưa không rõ.
“Sau lần này, không biết lúc nào có thể gặp mặt, chuyện lần trước thực sự xin lỗi, hôm nay cho em cơ hội bồi thường đi.” Lần trước, tại câu lạc bộ thấy Trác Thích Nghiễn giúp Diệp Thiếu Cảnh, quan hệ thực tốt, có khi ở bên cậu ta nhiều, Trác Thích Nghiễn nói không chừng sẽ ưu ái cô nhiều hơn, gần đây không hiểu công tác của cô có chut ít đi, cô muốn thay đổi cục diện.
“….” Diệp Thiếu Cảnh lặng yên không nói.
Lâm Tú Nhi ở cạnh cậu, hai người cùng một chỗ, nhìn qua quan hệ thực tốt đẹp, nhân viên thấy liền trêu ghẹo: “Hai người không muốn cùng chúng tôi ăn cơm, có phải muốn hẹn hò riêng không?”
Nhân viên công tác cười cười, Diệp Thiếu Cảnh theo bản năng đẩy Lâm Tú Nhi ra, cô nháy mắt giữ tay cậu lại, thấp giọng nói với cậu: “Mọi người nói đùa thôi, yên tâm, biểu tình tự nhiên một chút, phản ứng rõ ràng ngược lại càng có vấn đề.”
Diệp Thiếu Cảnh nghiêng đầu nhìn Lâm Tú Nhí, ánh mắt cô tràn ngập thân mật, Diệp Thiếu Cảnh càng không thoải mái, chuẩn bị chờ nhân viên đi rồi liền bỏ ra.
Đi tới bãi đỗ xe, một chiếc Lincoln màu đen chậm rãi dừng lại trước mặt Diệp Thiếu Cảnh, cửa sổ xe hạ xuống, nam nhân bên trong hơi ló đầu ra, trừ Diệp Thiếu Cảnh những người khác đều sững sờ tại chỗ, nhận ra người đó, đạo diễn và nhân viên sản xuất đều cùng hắn chào hỏi.
Trác Thích Nghiễn mỉm cười chào hỏi lại, liếc mắt sang Lâm Tú Nhi vẫn đang sững sờ một bên, ánh mắt thản nhiên đảo qua cái ôm tay Diệp Thiếu Cảnh, trên mặt bất động thanh sắc, đáy mắt vẻ măt lo lắng sâu thêm vài phần, hắn đối Diệp Thiếu Cảnh nói: “Lên xe, anh đưa em về.”
Diệp Thiếu Cảnh nhanh chóng gạt tay Lâm Tú Nhi ra, bước tới xe, lái xe xuống mở cửa cho cậu, Diệp Thiếu Cảnh đành phải chào tạm biệt các nhân viên lên xe rời đi. Chiếc xe sang trọng chậm rãi chạy trên đường, lưu lại mấy người còn lại bận tâm, hiểu được Diệp Thiếu Cảnh trong giới giải trí có hậu thuẫn, Lâm Tú Nhi rét run, trực giác nói cho cô biết Trác Thích Nghiễn cùng Diệp Thiếu Cảnh có quan hệ, quay đầu nhìn sang Hoa Tử Tuấn.
Hoa Tử Tuấn xoay người rời đi, thân ảnh tuấn mỹ rất nhanh biến mất trong bãi đỗ xe,