-Dragon…!!!
Luffy ngơ ngác lập lại cái tên này.
Còn lúc này, thuyền viên của hắn và cả hải quân ở nơi này đều há hốc mồm, trợn trừng mắt nhìn chằm chằm Garp sau đó…
-Hảaaaaaa…?
Mọi người hét lớn kinh ngạc đến sợ hãi, thậm chí có mấy người đã ngả ngồi trên đất.
-Cái gì thế? Nhà cách mạng Dragon có con trai!!? Luffy là con trai của Dragon..! Vậy Dragon là con trai của anh hùng hải quân Garp…Cái gia tộc kinh khủng gì thế này!!?
-Đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy cái tên đầy đủ của nhà cách mạng Dragon…thật đáng kinh ngạc.
Trong sự ngơ ngác của mọi người, Luffy vẫn rối tinh rối mù, không hiểu chuyện gì cả.
Hắn phát hiện khi cha hắn được gọi tên thì mọi người đều kính nể đến kinh hãi…Thật sự khó hiểu.
Luffy liếc nhìn mọi người, dừng ánh mặt tại Yaki, vì lúc này, Yaki là người bình tĩnh nhất trong.
Thế là hắn liền hướng Yaki hỏi.
-Hey..Yaki, đây là chuyện gì?
Yaki nghe thế thì cũng học theo Garp, pha một ly nước cam bên cạnh rồi uống một ngụm mới cười nói.
-Lần trước ở đảo Logue, tớ nhớ có một người đàn ông mặc áo trùm đầu màu xanh, trên mặt có hình xăm, đã cứu cậu trong tay tên người khói Smoke kia.
Cậu không nhớ sao?
Luffy lắc đầu không nhớ..Yaki thấy thế thì lắc đầu cười khổ nói tiếp.
-Từ lúc đó, tớ đã tìm hiểu tin tức về người đàn ông đó.
Thế là phát hiện người đó là nhà cách mạng Dragon.
Ha..ha..ha…!! Không nghĩ đó là cha cậu, hèn gì lại giúp chúng ta ra khơi một cách an toàn.
Yaki dừng lại, hớp thêm một miếng nước cam rồi nói tiếp.
-Cha cậu được mệnh danh là người đàn ông nguy hiểm nhất thế giới, cũng là người đối đầu trực tiếp với chính phủ thế giới…Tư tưởng của cha cậu cực kỳ nguy hiểm đối với chính phủ ở cái thế giới hỗn loạn này… Người theo ông ta cũng không ít, vì thế khiến cho người chính phủ thế giới rất tức giận nhưng vẫn không làm được gì…Ha..ha..ha..
Nói đến thì mọi người kinh ngạc như vậy vì cha cậu là người đàn ông bí ẩn nhất ở cái thế giới này.
Không ai biết ông ta họ gì, đã từng làm gì…Không nghĩ đến…Hôm nay ông cậu lại nói toạc ra như vậy…
Yaki ban đầu cũng có chút kinh ngạc nhưng hắn biết gia thế Luffy rất khủng vì thế sự kinh ngạc kia cũng không quá lớn.
-A..!! Có lẽ…Ta không nên nói ra điều này!!! Thế nên…mọi người…cứ xem ta chưa nói gì hết nhé!!
Nghe Yaki nhắc đến việc này thì Garp như sực tỉnh, vỗ đầu, nhìn mọi người cười hà..
hà..
nói.
-Hả…!!!!????
Mọi người ở đây nghe thế thì ngã ngửa lần nữa.
…
-Nè!! Nhóc con, ngươi là Yaki phải không? Cám ơn ngươi đã chăm sóc cháu ta…!
Mười lăm phút sau, ai đi làm việc đó, Luffy và Zoro thì mang Coby ra ngoài nói chuyện.
Sanji thì đi nấu ăn, Robin, Nami và Chopper cũng đi bơi.
Chỉ còn Yaki đang ngồi đối diện với Garp lúc này.
Yaki ban nãy cũng định rời đi nhưng bị Garp gọi lại.
Có vẻ như có chuyện lão muốn nói với Yaki.
-Ngài quá khách sáo!! Luffy là thuyền trưởng của cháu…Vì thế, quan tâm nhiều một chút là điều nên làm…
Yaki cười đáp.
-Ha..ha..ha..! Tên nhóc con ngươi mới khách sáo!? Từ lúc làm hải quân đến nay ta chưa thấy băng hải tặc nào có thuyền viên mạnh hơn thuyền trưởng của mình cả.
Nếu có…băng hải tặc đó cũng đã đổi quyền…thậm chí bị nội đấu mà tan rã.
Garp cười lớn nói…Sau đó lão nhìn Yaki với ánh mắt thăm thúy nói.
-Aokiji, hắn từng theo ta.
Nghe nói, lần này hắn gặp một tên hải tặc trẻ khó nhai…Đến nổi, cuối cùng…tên hải tặc kia đã rời đì an toàn từ trong tay hắn…
-Ngài quá lời, lần đó cháu chỉ may mắn mà thôi.
Nếu thật sự Aokiji muốn hạ sát thủ, sợ rằng, băng Mũ Rơm đã không tồn tại..
Garp nghe thế cũng gật đầu.
Hắn nhận rõ Aokiji mạnh bao nhiêu, từ lúc đi theo trên thuyền lão, hắn đã là một con quái vật nhỏ…giờ đã trưởng thành thì càng đáng sợ hơn.
Có điều, như vậy càng chứng minh người trẻ tuổi trước mặt này càng khủng bố đến mức nào… Ở cái tuổi này lại một mình chặn một trong bộ ba quái vật Hải Quân.
Thật sự không đơn giản.
-Không biết ngài từng có tìm hiểu tin tức về cháu?
Yaki bỗng nhiên nghiêm túc hướng Garp hỏi.
Nói đến, hắn tin tưởng Garp dù là hải quân nhưng vẫn luôn để mắt đến đứa cháu độc nhất của mình.
Hải tặc hay là hải quân, chắc chắn lão vẫn sẽ cố gắng bảo vệ Luffy hết mức có thể.
Nói đến, hắn là một thuyền viên trên thuyền của Luffy, chắc chắc lão cũng tìm hiểu về hắn.
Hắn muốn biết, chính phủ đã tìm được những tin tức gì về hắn, nơi xuất thân, họ tên đầy đủ, đến bố mẹ của thân thể này.
-Hừ…Nói đến việc này thì thật sự là một việc nực cười.
Hải quân và chính phủ thế giới đã dùng mọi cách để tìm hiểu tin tức của nhóc con ngươi.
Thế mà không tìm được một chút gì ngoài, ngươi đến từ một hòn đảo ở biển đông.
Đến cha mẹ của ngươi là ai cũng không tìm hiểu được…
Garp hừ lạnh nói.
Lão có chút hậm hực khi nói đến chuyện này.
Từ lúc Yaki ra biển, lão đã hướng lên trên tìm hiểu tin tức người hải tặc trẻ tuổi này.
Thậm chí lúc Yaki được treo thưởng, lão tiếp tục thúc dục bên trên tìm hiểu xuất thân người này.
Thế mà không tìm được gì… Đến nổi, một người lại có thể chặn một vị đô đốc hải quân thế mà chỉ được treo thưởng 45 triệu Berries.
Thật sự tin tức quá kém…
-Nhóc con..vì sao làm hải tặc…? Có muốn làm hải quân không?
Yaki nghe câu trả lời của Garp thì có chút thất vọng..
Nhưng ngay sau đó, hắn nhận ngay một câu hỏi quái dị từ Garp.
-Vì sao làm hải tặc?...!Đơn giản thôi vì cháu thích..
Hải quân sao? Không, tại vì nơi đó không khác gì tay sai của chính phủ thế giới.
Cái tổ chức áo trắng đó, khó lòng khiến người khác trở nên mạnh mẽ được…
Yaki lắc đầu cười nói.
-Ý nhóc con ngươi là gì?
Garp khó hiểu hỏi.
-Ngài quên sao? Một kẻ luôn luôn phải phục tùng mệnh lệnh, bị điều luật gò bó, thì sẽ không thể thức tĩnh được Haoshoku Haki trong người.
Dù người đó từ lúc sinh ra đã ẩn trong mình cốt khí cùng bá khí.
Yaki nhìn Garp cười nói.
Câu trả lời này khiến Garp đang ngồi đối diện có chút sững sờ.
Trước lúc đến hòn đảo này, Aokiji đã gọi ốc sên cho lão, kể về một tên hải tặc có cái nhìn đặc biệt về hải quân.
Thậm chí có nhắc đến một vài câu mà tên hải tặc kia đã nói…Lão nghe thế thì cực kỳ kinh ngạc và hiếu kỳ, muốn nói chuyện trực tiếp với tên hải tặc kia.
Thế mà lúc hỏi đến, câu trả lời của người này đã khiến lão thật sự bất ngờ.
-Cái áo trắng hải quân của ngài bị bẩn kìa!!
Yaki chỉ vào một vết bẩn nhỏ ở chiếc áo trắng trên người Garp nói.
Garp kinh ngạc nhìn xuống thì phát hiện nơi đó có một vết bẩn nhỏ có màu đen.
Lão ngẩng đầu khó hiểu nhìn Yaki, vì sao người trẻ tuổi này lại nói đến chuyện cái ảo bẩn lúc này.
Sau đó lão phát hiện ánh mắt Yaki thay đổi, có chút ý vị thâm trường nhìn lão nói tiếp…
-Một chiếc áo trắng rất dễ vấy bẩn, thậm chí bị màu sắc khác đè lên nếu không cẩn thận.
Vì thế, muốn giữ một chiếc áo có thể trắng lâu dài…Không phải ai cũng có thể làm được…và không phải ai cũng xứng đáng mặc nó…Cái thế giới này, thực lực vi tôn..
.Chỉ cần đủ mạnh, màu gì cũng có thể mặc, màu gì cũng có thể bị đè lên…Vì thế, cháu thích tự do phiêu lưu cùng trở nên mạnh mẽ.
Garp nghe thế thì hai hàng lông mày nhíu chặt…nhìn chằm chằm Yaki.
Sau một lúc thì dãn ra….cười lớn nói.
-Ha..Ha..Ha.! Thú vị!