Ông Bố Bỉm Sữa Siêu Cấp
Buổi chiều, Lục Trần đón Kỳ Kỳ về, ở nhà đợi Lâm Di Quân, bởi vì anh
biết Lâm Di Quân sẽ đại biểu Điện tử Đông Giai đi dự tiệc.
Bữa tiệc lần này đối với tất cả công ty quyên góp lớn mà nói, chính là một
cơ hội quảng cáo danh tiếng tốt nhất, hơn nữa còn là phía chính phủ tổ chức,
cho nên anh bảo Hạ Quân quyên góp hai mươi triệu.
Nhưng Hạ Quân lại nhường cơ hội cho Lâm Di Quân, anh biết Lục Trần
muốn giao Điện tử Đông Giai cho Lâm Di Quân quản lý, anh cũng được điều
đến nhậm chức ở Kỹ thuật Di Kỳ, cho nên cũng không cần phải đi thể hiện.
"Đưa Kỳ Kỳ tới nhà ông bà ngoại trước nhé." Sau khi Lâm Di Quân trở về,
Lục Trần lập tức nói.
"Anh đi đi, em không đi đâu." Lâm Di Quân nói.
"Anh không thay mặt Điện tử Đông Giai tham dự bữa tiệc được." Lục Trần
nói.
"Không phải Kỹ thuật Di Kỳ không quyên tiền sao, vậy thay mặt đi làm gì,
để người khác chê cười hả?" Lâm Di Quân tức giận nói.
Mấy ngày nay cô cũng nhìn thấy tin tức trêи các phương tiện truyền thông
lớn nói về Kỹ thuật Di Kỳ, Kỹ thuật Di Kỳ trước sau không một lời giải thích, cô
cũng tin có lẽ Kỹ thuật Di Kỳ không quyên tiền.
"Anh đại biểu siêu thị Thịnh Thế, đúng rồi, siêu thị Thịnh Thế là anh mở,
vốn là muốn…" Lục Trần cười, cảm thấy không cần nói câu kế tiếp.
Lúc trước anh thu mua siêu thị nhà họ Hồ, quả thực là muốn cho Lâm Di
Quân một câu trả lời thỏa đáng, không ngờ Lâm Di Quân lại biết thân phận
của anh nhanh như thế, vậy nói nhiều hơn nữa cũng không có ý nghĩa gì.
"Ừ." Lâm Di Quân không nóng không lạnh gật đầu, thời gian này cô và
Lục Trần chiến tranh lạnh, Lục Trần không chủ động thừa nhận chuyện anh
tới bãi tắm Ánh Trăng lêu lổng, cô sẽ không có ý định tha thứ cho Lục Trần.
Kỳ thật nếu không cân nhắc đến Kỳ Kỳ, nói không chừng cô thật sự muốn
ly hôn với Lục Trần.
Cô là cô gái theo đuổi sự hoàn hảo, nhất là trong hôn nhân gia đình, trong
mắt căn bản không chứa nổi một hạt cát, lúc Lục Trần nghèo rớt mồng tơi, cô
không từ bỏ Lục Trần, cũng không làm bất kỳ chuyện gì có lỗi với Lục Trần.
Hiện tại Lục Trần phát đạt, cô cũng không cho phép Lục Trần làm ra
chuyện có lỗi với cô.
Nhưng mấy ngày nay cô suy tính thật lâu, suy nghĩ rất nhiều chuyện, cuối
cùng vì Kỳ Kỳ, cô cũng sẵn sàng nhượng bộ.
Chỉ cần Lục Trần chủ động thừa nhận chuyện đó với cô, cô sẽ lựa chọn
tha thứ cho Lục Trần.
Chỉ là qua nhiều ngày như vậy, Lục Trần vẫn không đề cập tới chuyện này
khiến tâm trạng cô càng sa sút.
"Anh đi một mình đi, em đưa Kỳ Kỳ tới chỗ mẹ." Lâm Di Quân nói xong lập
tức dẫn Kỳ Kỳ ra cửa.
Lục Trần vốn còn muốn ngồi xe Lâm Di Quân cùng tới khách sạn Du
Châu, nhưng Lâm Di Quân lại lạnh nhạt như thế, anh đành tự bắt xe đi.
Hai ngày nay sở dĩ anh không đi mua xe, chính là chờ Ngũ Khải đền xe
cho anh, nhưng hai ngày trôi qua vẫn chưa động tĩnh gì, nếu như đêm nay ở
hội trường anh gặp được Trần Sơ Nhiên, anh nhất định sẽ bảo cô ấy đi chèn
ép Ngũ Khải, nói không chừng, anh còn phải tự tới nhà họ Ngũ đòi một lời giải
thích.
Anh là người có nguyên tắc, nói muốn Ngũ Khải đền xe cho anh thì Ngũ
Khải nhất định phải đền.
Lục Trần thuê xe tới khách sạn Du Châu, chỉ thấy bên ngoài khách sạn đã
đậu không ít xe sang trọng.
Bữa tiệc cảm ơn hôm nay, phía chính phủ chỉ mời thương nhân quyên
góp mười triệu trở lên, thấy rất rất nhiều xe sang trọng, Lục Trần biết hoạt
động quyên tiền lần này do Tạ Vĩ Hào đứng ra chỉ đạo khá thành công.
E rằng tổng số tiền Du Châu quyên góp được lần này mà kể ra, chắc chắn
áp đảo danh tiếng các tỉnh thành phố khác, lên top tìm kiếm.
Đối với tất cả thương nhân quyên góp nhiều mà nói đây quả thực là
chuyện tốt, là quảng cáo vô hình hữu hiệu nhất, mà còn có được thanh danh
tốt.
Một công ty, một doanh nghiệp, quan trọng nhất chính là danh tiếng.
Thanh danh chính là danh tiếng, hoạt động lần này chắc chắn sẽ một lần
nữa kéo kinh tế Du Châu lên một tầm cao mới.
Nghĩ tới đây, Lục Trần cũng không khỏi bội phục năng lực của Tạ Vĩ Hào.
Mới tới Du Châu không lâu đã có thể kéo kinh tế Du Châu lên một tầm
cao mới, có thể nói tương lai mấy năm nữa, chiến tích của ông ta chắc cũng
sẽ tăng lên vùn vụt.
"Người anh em, anh bắt taxi tới à?"
Ngay vào lúc này, bốn thanh niên nam nữ trêи một chiếc Porsche 718 đi
xuống, bọn họ nhìn Lục Trần từ trêи xe taxi đi xuống, đều hơi kinh ngạc.
"Phải, làm sao vậy?" Lục Trần dò xét bốn người, hỏi.
"Anh biết bữa tiệc cảm ơn hôm nay nhằm vào nhóm người nào không?"
Một thanh niên nhìn Lục Trần trêu tức.
"Không phải là sắp xếp dành cho người quyên tiền sao? Tôi cũng quyên
tiền, không thể tới sao?" Lục Trần giả bộ kinh ngạc hỏi.
Trong mắt bốn người đều hiện vẻ xem thường, một người đẹp tóc uốn
sóng lọn to trong đó chế giễu nói: "Đi thôi, nói chuyện với anh ta làm gì, rõ là
một con giun con dế tới ăn uống miễn phí."
"Đúng đúng, anh đoán anh ta quyên góp tối đa mấy chục tệ, sau đó nhân
tiện trà trộn vào kết giao quyền quý." Một gã khác kề vai người đẹp tóc ngắn
cũng giễu cợt nói.
"Anh quyên góp mấy chục tệ thật à?" Người thanh niên lúc trước nhướng
mày, nhìn Lục Trần hỏi.
Lục Trần cười không nói, đi thẳng về phía cửa chính khách sạn.
"Tên nghèo kìa, anh đứng lại đó cho tôi, anh Đào hỏi anh kìa." Người đẹp
sóng lọn to thấy Lục Trần bỏ qua bọn họ, trong lòng nhất thời không vui.
Lục Trần quay đầu lại nhìn về phía sóng lọn to, mắt nheo lại, thái độ hơn
người của bốn người kia làm anh rất khó chịu.
"Cô là ai, tôi quen cô hả?" Lục Trần trêu tức nói.
"Lớn lối quá ha, bản cô nương khiến anh không vào được khách sạn đấy
anh tin không?" Sóng lọn to không nghĩ tới Lục Trần lại dám mạnh miệng như
vậy, nhất thời uy hϊế͙p͙.
Cô ta cũng là người đẹp có tiếng ở Du Châu, nhà họ Giang bọn họ ở Du
Châu cũng là nhân vật có mặt mũi, đã bao giờ bị một tên nghèo coi khinh.
Ba người khác cũng vẻ mặt trêu tức nhìn Lục Trần, bọn họ vốn là thấy Lục
Trần đi taxi tới tham gia bữa tiệc đều muốn trêu đùa Lục Trần một trận, không
nghĩ tới Lục Trần lại không nể mặt bọn họ.
"Không tin." Lục Trần cười lạnh nói.
"Hừ, anh chờ đó cho tôi." Người đẹp sóng lọn to hừ lạnh một tiếng, vẫy
vẫy tay với hai bảo vệ ở gần đó.
Hai bảo vệ trông cửa thấy đối phương đi xuống từ Porsche, cũng không
dám lạnh nhạt, vội vàng đi tới.
"Mấy người có biết bữa tiệc cảm ơn tối nay là tổ chức nhằm vào những
người giàu quyên góp mười triệu trở lên không?" Sóng lọn to hỏi bảo vệ.
"Vâng, đúng thế." Hai người gật đầu, không biết cô gái nhà giàu này muốn
làm gì.
"Vậy được, tên nghèo kia quyên góp mấy chục tệ, có khi còn chả được
mấy chục tệ đã muốn trà trộn vào, hai người trông chừng anh ta cẩn thận,
không được để anh ta trà trộn vào, đến lúc đó nếu như anh ta gây chuyện, Tạ
Vĩ Hào điều tra xuống, hai người cũng không khỏi liên lụy." Sóng lọn to chỉ về
phía Lục Trần nói.
Hai người khẽ giật mình, bọn họ cũng không nhận được thông báo nói
không cho người quyên góp ít đi vào.
Nhưng vừa rồi bọn họ quả thật cũng nhìn thấy Lục Trần đi xuống từ xe
taxi, nhìn cách ăn mặc của Lục Trần, cũng không giống là người giàu có, rất
giống loại người trà trộn vào hết ăn lại uống.
Bữa tiệc cảm ơn tối nay, Tạ Vĩ Hào cùng các ông lớn trong thành phố đích
thân chủ trì, đương nhiên không thể có bất kỳ sơ suất, nếu không đến lúc đó
bọn họ cũng không gánh nổi.
"Vị tiên sinh này, xin lỗi, anh không thể đi vào."
Thấy Lục Trần cứ thế đi vào bên trong, hai bảo vệ không chút do dự, ngăn
Lục Trần lại.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.