Lúc trước anh tưởng là Tiêu Tử Hinh, nhưng sau khi thấy sát thủ, anh cảm thấy cũng có thể là người của Yukidai Kawa.
Dù sao hôm qua anh cũng đã khiến Yukidai Kawa chịu khổ khá nhiều, còn lừa hắn mười triệu, đây lại là địa bàn của Yukidai Kawa, có vẻ Yukidai Kawa càng đáng nghi hơn.
Thanh niên không nói gì, chỉ có điều ánh mắt nhìn Lục Trần lại như nhìn thằng ngốc.
"Nói rồi, cho mày ra đi dứt khoát, không nói, mày sẽ bị hành hạ từ từ đến chết." Lục Trần hiểu ánh mắt của sát thủ, mặc dù biết sát thủ bình thường rất giữ đạo đức nghề nghiệp, nhưng anh không thể chẳng hỏi gì đã giải quyết đối phương luôn được.
Trong mắt người đàn ông lộ nụ cười chế nhạo, chẳng buồn nói, không do dự cắn vỡ viên thuốc độc ngậm ở kẽ răng.
Đây là quy định của tổ chức bọn hắn, lúc làm nhiệm vụ, luôn phải sẵn sàng đón nhận cái chết, thà chết cũng không được tiết lộ bí mật của tổ chức và khách hàng.
Thấy sắc mặt người đàn ông trở nên tím tái, tiếp đó cơ thể run rẩy theo bản năng, lòng Lục Trần nặng nề, đây cũng là một kẻ tàn nhẫn.
Chưa đến một phút, sát thủ đã tắt thở.
Anh đương nhiên không quan tâm sự sống chết của người đàn ông, điều anh quan tâm là ai muốn giết anh.
Rốt cuộc là Yukidai Kawa hay là Tiêu Tử Hinh?
Lục Trần cau mày, không biết là ai, tiếp theo anh chỉ có thể tạm án binh bất động, đợi đối phương chủ động bại lộ rồi nói sau.
"Tối đợi cô gái kia về, đi thám thính cô ta chút." Lục Trần nghĩ một lúc, vẫn cảm thấy không thể ngồi im đợi chết được.
Rồi anh lại lục soát người sát thủ, chẳng có gì cả, đến cả di động cũng không có.
Cuối cùng anh chỉ đành thủ tiêu súng bắn tỉa trong chiếc hộp sát thủ đeo và khẩu súng lục ngoài hai mét, thứ này rơi vào tay người khác sẽ hại người.
Lúc anh định rời đi, thì quay đầu nhìn thi thể sát thủ một lát, vô tình thấy con dao găm cạnh tay sát thủ, bên trêи hình như có họa tiết gì đó.
Anh tiến lên nhặt con dao găm lên ngắm nghía một lúc, phát hiện trêи con dao găm khắc một hình vẽ kì quái, đây là hình vẽ một con dao găm cắm trêи đầu lâu.
Lục Trần cau mày, hình vẽ này anh chưa thấy bao giờ, chẳng lẽ là logo của tổ chức sát thủ?
Mặc dù trong lòng không chắc chắn, nhưng anh vẫn quyết định cầm về sai người điều tra thử.
Lục Trần cất dao găm, sau đó ra ngoài từ cửa sau cao ốc, đi vòng một vòng, tránh camera trêи phố, sau đó lại về nhà hàng.
"Sao rồi?" Thấy Lục Trần quay lại, Trần Sơ Nhiên cuối cũng cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Hay là báo cảnh sát đi." Trần Sơ Nhiên lo lắng nói, đây dù gì cũng là Đông Doanh, hai người họ lạ nước lạ cái, giải quyết việc thế này đúng là phiền phức.
"Không cần, như vậy chỉ đánh rắn động cỏ thôi." Lục Trần nói rồi vứt áo gió cho cô, sau đó nhận áo khoác Trần Sơ Nhiên đưa qua mặc vào.
Trần Sơ Nhiên gật đầu rồi không nói thêm nữa.
Sau đó hai người không còn tâm trạng ăn cơm nữa, thanh toán rồi rời đi.
Phục vụ lúc trước thấy hai người lại đổi về áo mình thì sự khinh thường ngập tràn trong mắt.
Nói thầm loại phụ nữ thế nào mới chịu được bạn trai mình biến thái thế chứ?
…
Buổi tối, Trần Sơ Nhiên nhắn cho Lục Trần một tin, liên quan đến tình hình công ty sinh học bị tung tin bị nổ hôm nay.
Dựa vào tin Trần Sơ Nhiên gửi đến, công ty sinh học xảy ra vụ nổ là một cơ quan nghiên cứu khoa học do chính phủ đế quốc M và Đông Doanh thành lập, bề ngoài thì nói là nghiên cứu thuốc sinh học, nhưng rất nhiều người hoài nghi, chẳng qua mọi người cũng không có tin tức số liệu gì liên quan, lại là quốc hữu, lâu dần, không ai để ý nữa.
Thậm chí nếu không phải có vụ nổ đột ngột lần này, cũng không ai biết công ty sinh học này là do đế quốc M và Đông Doanh điều hành.
Đọc đến đây, Lục Trần không để ý nữa, anh cũng chỉ tò mò nên mới bảo Trần Sơ Nhiên đi điều tra giúp anh.
"Tiêu Tử Hinh về chưa?" Lục Trần đột nhiên nhắn tin cho Trần Sơ Nhiên.
Không biết Trần Sơ Nhiên đang bận hay gì, mà hơn một phút sau mới trả lời: Chưa, anh tìm cô ta có việc gì?
Lục Trần có thể cảm nhận được tâm trạng khác thường trong tin nhắn này của Trần Sơ Nhiên, nhưng anh chỉ mỉm cười cũng không để ý.
Lúc Lục Trần tắm xong vừa định đi ngủ thì đột nhiên nghe thấy tiếng chuông cửa, anh ra mở cửa thì thấy Trần Sơ Nhiên vội vàng đi vào.
"Có chuyện gì thế?" Lục Trần nhếch mày hỏi.
"Cái này là một người bạn của tôi vừa gửi cho tôi, là tin tức mới nhất của đế quốc M, có lẽ không lâu nữa sẽ truyền đến nước chúng ta." Trần Sơ Nhiên nói với vẻ mặt không tốt lắm.
"Tin gì?" Thấy sắc mặt Trần Sơ Nhiên nặng nề, Lục Trần không nhịn được cau mày.
"Tin tức phía đế quốc M nói công ty sinh học bị nổ hôm nay là căn cứ bí mật do đế quốc M và Đông Doanh hợp tác nghiên cứu vũ khí hóa – sinh học, vụ nổ bất ngờ lần này, rất có thể virus hóa – sinh học bên trong đã bị rò rỉ ra. Người có liên quan bên đế quốc M tiết lộ, họ vẫn chưa chắc chắn việc nghiên cứu vũ khí hóa – sinh học trong căn cứ đến mức độ nào, nếu những virus đó không được xử lý tốt, rất có thể sẽ mang đến tai họa hủy diệt cho cả Đông Doanh, thậm chí là cả thế giới. Mặc dù phía chính phủ đế quốc M ngay lập tức đứng ra bác bỏ tin đồn, nhưng việc này đã thu hút sự chú ý của các thế lực, nên tôi cảm thấy chúng ta phải bỏ thị trường Đông Doanh thôi, Đông Doanh đúng là miếng bánh lớn, nhưng miếng bánh này rất có thể có độc." Trần Sơ Nhiên nói.
"Vũ khí hóa – sinh học?"
Lục Trần hơi kinh ngạc, trong đầu xuất hiện dáng vẻ thê thảm của mấy thi thể nhìn thấy trêи màn hình tivi trước đó, đúng là không phải bị thương do nổ bình thường.
"Tôi cảm thấy rất có thể, anh xem Khoa học công nghệ Di Kỳ của anh không những đưa ra máy bay chiến đấu 6.0, còn đưa ra tên lửa điện tử siêu âm, khiến địa vị bá chủ thế giới của đế quốc M bị Hoa Hạ chúng ta thay thế, họ biết tỏng thời gian ngắn không thể nghiên cứu ra máy bay chiến đấu 6.0 và tên lửa điện từ siêu âm để chống lại Hoa Hạ, nên muốn đi đường tắt cũng có thể lắm chứ, vì vậy họ bí quá hóa liều nghiên cứu vũ khí hóa – sinh học cũng là suy đoán hợp tình hợp lí." Trần Sơ Nhiên gật đầu nói.