Ông Bố Bỉm Sữa Siêu Cấp

Chương 424: Thử thuốc



"Lục tiên sinh."

Nghe nói Lục Trần đến, Thành Hổ – gia chủ của nhà họ Thành ngay lập tức ngưng việc đang bận để đi đón.

Một năm qua cùng với những hiểu biết sâu sắc của họ về Khoa học công nghệ Di Kỳ, cộng thêm mấy hôm trước còn tham gia họp năm của Khoa học công nghệ Di Kỳ, sự lớn mạnh của Khoa học công nghệ Di Kỳ khiến lòng Thành Hổ sửng sốt vô cùng.

"Ừm, dẫn tôi đến phòng R&D." Lục Trần gật đầu nói.

Bên này có phân xưởng điều chế thuốc hoàn chỉnh, còn có mọi dược liệu cần thiết, đương nhiên phải đến bên này làm.

Công ty dược của nhà họ Thành hiện tại đã là tập đoàn dược số một, số hai cả nước, nếu nhà họ Thành cũng không tìm được đủ dược liệu, vậy chắc cũng rất khó tìm.

"Được."

Thành Hổ vội vàng gật đầu, đi trước dẫn đường, dè dặt hỏi: "Lục tiên sinh đến kiểm tra sao?"

Lục Trần nhìn Trần Hạo một cái, cười nói: "Ông căng thẳng cái gì, ông động não tí là biết tôi không thể đến kiểm tra gì, tôi đến thí nghiệm một loại thuốc mới."

Vẻ mặt Thành Hổ xấu hổ, một năm qua, Lục Trần chưa bao giờ đến hỏi chuyện công ty, hôm nay đột nhiên đến, ông ta đúng là tưởng Lục Trần kiểm tra đột xuất hay gì.

Nhưng nghe thấy nửa câu sau của Lục Trần, mắt Thành Hổ sáng rực: "Lại sắp tung ra thuốc mới sao?"

Một năm qua dựa vào mấy phương thuốc lớn do Khoa học công nghệ Di Kỳ cung cấp, họ đã đưa ra ba loại thuốc mới, tác dụng cực tốt, cũng khiến họ kiếm bộn.

Ông ta có thể khẳng định, không đến hai năm, tập đoàn dược nhà họ Thành sẽ ngồi vững trêи ngai vàng của tập đoàn dược số một toàn quốc.

Lục Trần lắc đầu, dược liệu của loại thuốc này quá ít, quá đắt, trong thời gian ngắn chc chắn không thể quảng bá được, ít nhất là trong vài năm không thể quảng bá được.

Sau khi đến phòng R&D, Lục Trần đưa một danh sách dược liệu cho nhân viên nghiên cứu, để họ đi điều chế thuốc, nhân lúc này, anh viết ra phương pháp điều chết thuốc mới nhất.

"Lục tổng, loại hạt bồ đề này quá hiếm, trong kho chỉ tìm được một khúc, những loại thuốc khác, đều có nhiều, nên chúng tôi chỉ có thể thí nghiệm hai, ba lần, nếu đều thất bại thì hết cách."

Nửa tiếng sau, mấy nhân viên nghiên cứu lấy thuốc đã phối xong đến nói.

Lục Trần nhìn hạt bồ đề, anh cũng chưa từng thấy loại thuốc này.

"Gia chủ nhà họ Thành, ông nhìn thử hạt bồ đề, qua năm mới nhất định phải tích cực tìm loại dược liệu này cho tôi, và tất cả dược liệu trong đơn thuốc này của tôi, có bao nhiêu ông đều mua về hết, còn về hạt bồ đề, có là giá trêи trời cũng không được bỏ qua." Lục Trần nhìn Thành Hổ dặn dò.

"Rõ." Thành Hổ nhận hạt bồ đề rồi nhìn một lúc, sau đó gật mạnh đầu nói.

"Vậy thí nghiệm đi, chỉ cần các anh làm theo phương pháp này đủ cẩn thận chắc lần đầu là có thể thành công." Lục Trần nhìn nhân viên nghiên cứu, sau đó đưa phương pháp thuốc kϊƈɦ hoạt tiến hóa gen cho mấy nhân viên nghiên cứu.

Các nhân viên nghiên cứu lũ lượt túm tụm lại xem, trình tự rất phức tạp, nhưng không thể làm khó những chuyên gia y dược như họ, họ chỉ cần khoảng một tiếng là đã có thể nắm chắc phương pháp này.

Chủ yếu cũng là Lục Trần viết đã đủ rõ ràng rồi, nếu không họ có lẽ còn phải nghiên cứu, tìm tòi, thử nghiệm mấy hôm.

Dưới sự đôn đốc và tham gia trực tiếp của Lục Trần, ba ngày sau, nhân viên nghiên cứu cuối cùng cũng nghiên cứu ra thuốc kϊƈɦ hoạt tiến hóa gen.

Viên thuốc được làm ra nhỏ như hạt đậu.

Nhưng điều Lục Trần hơi xót ruột đó là lần thí nghiệm đầu tiên thất bại, làm tổn thất một phần ba nguyên liệu.

May mà hai lần cuối thành công, tổng cộng điều chế ra mười viên thuốc.

"Lục tổng, qua toàn bộ kiểm nghiệm, viên thuốc này không có hại với cơ thể người, nhưng có thể kϊƈɦ thích hệ thống thần kinh nào đó mà con người chúng ta vẫn chưa nắm rõ hoàn toàn, ví dụ khu vực còn chưa biết trong não có thể có phản ứng, nhưng cụ thể là phản ứng gì, hiện tại còn chưa biết." Nhân viên nghiên cứu cầm báo cáo kiểm nghiệm đến trước mặt Lục Trần nói.

"Viên thuốc này mặc dù không có thành phần có hại, nhưng tính không xác định của nó quá lớn, chúng tôi không khuyến khích dùng, ít nhất phải qua mấy lần thử nghiệm lâm sàng mới được." Nhân viên nghiên cứu nói.

"Ừ." 

Lục Trần gật đầu, nói: "Tôi biết, thuốc này kϊƈɦ thích hệ thống gen, thuốc kϊƈɦ thích khiến gen hoàn thiện hơn, bản thân viên thuốc không có vấn đề gì, quan trọng là sau tiến hóa gen có khiến người ta trở thành quái vật không, việc này tôi cũng không rõ lắm."

"Là thuốc tiến hóa gen thật à? Lúc trước bọn tôi cũng đoán được rồi, nhưng cảm thấy hơi khó tin, nên không nghiên cứu sâu về mặt đó." Nhân viên nghiên cứu kinh ngạc nói, đến giờ, họ vẫn không biết thuốc gì có thể thay đổi kết cấu gen, nên đều không đoán theo hướng đó.

"Ừm, đúng thế, nhưng tôi cảm thấy thay đổi hẳn là không lớn." Lục Trần gật đầu, anh nhớ lúc đó khi anh giải mã được đoạn tin tức này trong viên trân châu, bên trêи nhắc tới loại thuốc tiến hóa gen này chỉ mang lại sức mạnh vô biên cho cơ thể người, không ảnh hưởng nhiều đến phương diện khác, ảnh hưởng hơi mạnh chút chính là kể cả là thuốc tiến hóa gen kiểu sức mạnh cũng có thể tăng nhiều tuổi thọ cho con người.

Còn về việc có thể mang lại thay đổi sức mạnh lớn thế nào, có thể tăng bao nhiêu năm tuổi thọ, những cái này đều không biết.

Nghĩ một lúc cũng chỉ có thể là thế này, tiến hóa gen, mặc dù chỉ tiến hóa mảng sức mạnh trong đó, nhưng tổng thể vẫn có thể khiến tố chất cơ thể người nâng cao, vậy tăng tuổi thọ cũng là bình thường.

"Vậy cách tốt nhất là phải tìm người đến thử nghiệm lâm sàng mới được." Nhân viên nghiên cứu nói.

"Để tôi tự thử." Lục Trần lắc đầu, thuốc tiến hóa gen quá ít, anh không muốn lãng phí.

Chủ yếu là anh tin sẽ không bị sao, đây là một trong những phương thức tiến hóa của nhân loại trong tương lai, anh cũng tin trong viên trân châu chắc chắn còn rất nhiều thuốc liên quan đến sự tiến hóa nhân loại, chỉ có điều hiện giờ anh vẫn chưa giải mã ra.

"Để tôi."

"Để tôi."

Lâm Thông và Từ Kinh vội vàng nói, họ biết thuốc này cực kì đắt, cũng tràn ngập những điều không xác định, nên họ không thể để Lục Trần đích thân thử thuốc.

Giờ Lục Trần là trụ cột của vô số người, rất nhiều người đều kiếm cơm theo anh, không ai muốn thấy Lục Trần có gì bất trắc.

Kể cả mấy nhân viên nghiên cứu cũng ngay lập tức ngăn Lục Trần.

Lục Trần nhún vai trong sự kiên trì của mấy người, chỉ đành để Lâm Thông thử thuốc trước.

"Kiểm tra tố chất cơ thể cho cậu ấy trước đi để xem hiệu quả cuối cùng của thuốc này thế nào." Lục Trần nói với nhân viên nghiên cứu.

Nhân viên nghiên cứu gật đầu, dẫn Lâm Thông đi kiểm tra.

Nửa tiếng sau, đã kiểm tra xong hết các tố chất cơ thể của Lâm Thông, sau đó Lục Trần bèn đưa Lâm Thông một viên tiến hóa gen.

Sau khi Lâm Thông nuốt xuống, mọi người đều nhìn chằm chằm phản ứng của cậu ta. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.