“Chuyện đó… chủ tịch Tần, chúng ta vào đàm phán được không ạ?”
Cố Tuyết Cầm thấy tình hình xung quanh như thế thì có chút mất tự nhiên, thế này cũng quá khoa trương rồi. Một người như mình được người giàu nhất thành phố Lâm Giang trịnh trọng tiếp đón như vậy, Cố Tuyết Cầm có cảm giác không chân thật lắm.
“Được được được, mời vào trong!”
Tần Viễn Lâm làm động tác mời vào, thái độ như vậy hoàn toàn khác với thái độ của một người giàu có nhất thành phố Lâm Giang nên có.
“Tôi không vào đâu, các cô bàn chuyện hợp tác là được, tôi ở ngoài đợi cô!”
Lúc này Long Thiên Tiếu lại nói.
“Vậy được rồi”.
Nghe vậy, Cố Tuyết Cầm do dự chốc lát, cuối cùng vẫn nghe theo lời Long Thiên Tiếu. Sở dĩ cô có thể gặp được Tần Viễn Lâm đều là nhờ Long Thiên Tiếu. Nếu Long Thiên Tiếu không ở cạnh, cô cứ có cảm giác không kiểm soát được, sẽ có cảm giác kỳ quái, không an toàn.
Long Thiên Tiếu quyết định như vậy, Tần Viễn Lâm cũng không cố ép anh. Nghĩ lại thì chính ông ta cũng cảm thấy nếu Long Thiên Tiếu xuất hiện ở phòng họp, đúng là có chút bất thường.
Dưới sự chào đón nhiệt tình của Tần Viễn Lâm, Cố Tuyết Cầm cất bước đi vào. Tần Tiểu Manh đi theo mấy người, cô bé cũng không hiểu là chỉ bàn chuyện hợp tác thôi mà sao bố mình lại làm hoành tráng như vậy.
“Chủ tịch Tần, vô cùng cảm ơn ông đã đồng ý gặp chúng tôi!”
Trong phòng họp, khi mọi người đều ngồi xuống, Cố Tuyết Cầm rất khách sáo nói.
“Cô Cố nói gì vậy, tối qua cậu Long đã thông báo cho tôi về chuyện này. Thời gian hơi gấp, không kịp chuẩn bị chu đáo, mong cô lượng thứ, ha ha…”
Tần Viễn Lâm bật cười, không hề ra dáng người giàu nhất thành phố Lâm Giang gì cả mà lại giống một ông lão hiền từ hơn.
“Nào cần chuẩn bị gì đâu! Chủ tịch Tần có thể đồng ý gặp tôi thì đã là vinh dự của tôi rồi”.
Cố Tuyết Cầm được đối xử nhiệt tình mà cảm thấy sợ hãi.
“Cô Cố đừng khách sáo với tôi như vậy. Tập đoàn Long Đằng chúng tôi rất vui khi được hợp tác với nhà họ Cố. Hôm qua, sau khi nhận được tin tức, tôi đã bảo người soạn thảo bản hợp đồng rồi”.
Tần Viễn Lâm cũng nói thẳng.
“Nhanh vậy sao?”
Cố Tuyết Cầm hơi bất ngờ, chẳng phải họ còn chưa bắt đầu bàn bạc sao? Sao hợp đồng đã làm xong rồi? Rốt cuộc chuyện gì đây?
“Chẳng phải vì tôi sợ làm trễ nải chuyện của cô Cố sao? Cô đợi một chút, tôi bảo người đem hợp đồng qua đây”.
Đúng lúc này, Tần Viễn Lâm gọi đến một số điện thoại: “Tiểu Quách, cậu đem hợp đồng đã chuẩn bị sẵn đến đây đi!”
Mấy phút sau, một người đàn ông khoảng hai bảy, hai tám tuổi mặc vest đi vào, trên tay anh ta còn cầm một bản hợp đồng, sau đó đặt xuống trước mặt Tần Viễn Lâm.
“Chủ tịch Tần, hợp đồng đây!”
“Đây là Quách Lâm, trợ lý của tôi. Sau này những việc liên quan đến hợp tác với nhà họ Cố, cô Cố có thể trực tiếp nói với cậu ấy, cậu ấy có thể đại diện cho tôi”.
Tần Viễn Lâm nhìn người thanh niên trước mặt nói.
“Đây là cô Cố của nhà họ Cố, là một đối tác quan trọng của tập đoàn Long Đằng chúng ta”.
Tần Viễn Lâm lại giới thiệu cho Quách Lâm.
“Chào cô Cố, rất hân hạnh được gặp cô!”
Quách Lâm nhiệt tình bước đến bắt tay với Cố Tuyết Cầm. Lúc nhìn rõ gương mặt của Cố Tuyết Cầm, ánh mắt anh ta lóe lên tia ngạc nhiên lẫn chấn động, không ngờ trên thế giới này lại có người phụ nữ xinh đẹp như vậy.
“Chào anh, sau này mong được quan tâm nhiều thêm!”
Cố Tuyết Cầm cũng đứng lên.
“Cô khách sáo quá rồi!”
Quách Lâm nói.
“Cô Cố, đây là hợp đồng bên chúng tôi đã soạn sẵn, cô xem còn vấn đề gì nữa không. Nếu không có thì chúng ta có thể ký hợp đồng luôn”.
Tần Viễn Lâm đẩy bản hợp đồng đến trước mặt Cố Tuyết Cầm, cô nhận lấy rồi đọc kỹ một lượt. Vài phút sau, Cố Tuyết Cầm lại cảm thấy không ổn, đọc xong hết thì cô lại nhíu chặt mày.
“Sao vậy, cô Cố có ý kiến gì với bản hợp đồng này à?”
Thấy Cố Tuyết Cầm đặt bản hợp đồng xuống, Tần Viễn Lâm hỏi.
“Không có vấn đề gì, chỉ là tôi có chút khó hiểu thôi!”
Cố Tuyết Cầm cười khổ nói.
“Có vấn đề gì thì cô cứ nói thẳng. Nếu hợp đồng có bất cứ vấn đề gì, chúng ta có thể tiến hành sửa lại trong vòng một tiếng đồng hồ”.
Tần Viễn Lâm lại khiêm tốn nói.
“Tập đoàn Long Đằng bỏ ra năm phần trăm lợi nhuận sẽ khiến bên các vị tổn thất một khoản tiền rất lớn, quý tập đoàn đang chịu thiệt đấy”.
Cố Tuyết Cầm khó hiểu. Các điều khoản trong bản hợp đồng này lại rất nhượng bộ bên hợp tác là mình. Rõ ràng là đang gài bẫy mình nhảy vào, hơn nữa, cô đọc các điều khoản khác, xét phương diện nào thì cũng đều là nhà họ Cố được hời.
“Cái này là điều đương nhiên, đây là thành ý của tập đoàn Long Đằng chúng tôi!”
Nghe vậy, Tần Viễn Lâm mỉm cười nói.
“Bỏ ra năm phần trăm lợi nhuận có thể nói là thành ý, là thành ý cực kỳ lớn! Nhưng các điều khoản khác đều là nhà họ Cố chúng tôi được lợi. Một khi hợp tác xảy ra vấn đề, nhà họ Cố chúng tôi còn có thể không cần phải chịu trách nhiệm gì, nhưng quý tập đoàn có thể phải gánh chịu mọi rủi ro”. Quay lại metruyenhot.com đọc tiếp bạn nhé!!!
Cố Tuyết Cầm hít sâu một hơi rồi lại nói.
“Quả thật là vậy, đây cũng là sự tin tưởng của tôi với cô Cố. Nếu cô Cố cảm thấy đây là một vấn đề thì chúng ta có thể sửa lại”.
Tần Viễn lâm lại cười nói.
“Là vấn đề, vấn đề rất lớn nữa là đằng khác! Thật ra chúng tôi chỉ cần một lần hợp tác bình thường, quý tập đoàn không cần phải cho chúng tôi bất kỳ lợi nhuận nào”.
Cố Tuyết Cầm lạnh lùng, nghiêm túc nói.
“Bốp bốp bốp…”
Lúc này, Tần Viễn Lâm đứng dậy, vỗ tay cho Cố Tuyết Cầm. Cố Tuyết Cầm lại hơi ngơ ngác.
“Quả nhiên cô Cố không phải là một doanh nhân bình thường, biết tính toán đến lâu dài, không ham lợi nhuận nhỏ!”
Tần Viễn Lâm rất tán thưởng nói. Nếu là người bình thường, khi thấy lợi nhuận như vậy hoặc thấy một hợp đồng mà mình chiếm lợi thế này thì sẽ ký ngay lập tức. Nhưng Cố Tuyết Cầm lại không như vậy, điều này chứng tỏ cô không giống các doanh nhân bình thường.
“Chủ tịch Tần quá khen rồi, tôi chỉ nghĩ không có công thì không nên được thưởng”.
Cố Tuyết Cầm cười khổ nói. Cô không phải không tham lợi nhuận này mà là tự cô có tính toán riêng của mình. Cô đến đây là để lấy được hợp đồng với nhà họ Tần, chỉ cần hợp tác là được.
“Tiểu Quách, cậu làm lại một bản hợp đồng khác, cứ dựa theo tiêu chuẩn khi chúng ta hợp tác với những người khác!”
Tần Viễn Lâm đưa hợp đồng cho Quách Lâm nói. Nghe ông ta nói vậy, Quách Lâm hơi cong người, cầm lấy bản hợp đồng rồi ra ngoài.
“Chủ tịch Tần, bản hợp đồng mới cần phải tốn chút thời gian, tôi muốn ra ngoài hít thở không khí, không biết có được không?”
Cố Tuyết Cầm hỏi.
“Tất nhiên là được! Đợi có bản hợp đồng mới, cô có thể đi thẳng đến văn phòng của tôi, chúng ta ký hợp đồng là được”.
Tần Viễn Lâm cười nói. Nghe vậy, Cố Tuyết Cầm có cảm giác không chân thực lắm, dù sao cũng là một vụ làm ăn mấy trăm triệu một năm, thế mà họ lại tùy tiện ký kết như vậy. Quả nhiên nhân vật tầm cỡ có khác, quyết định giữa lấy hay bỏ một cách bình tĩnh như vậy.
"Vậy được, tôi ra ngoài chút".
Cố Tuyết Cầm khẽ cười nói. Cô ra khỏi phòng họp, ra đến cửa thì chẳng thấy Long Thiên Tiếu đâu, cô rẽ vào một góc đi đến cầu thang lối thoát hiểm mới phát hiện Long Thiên Tiếu đang trốn trong cầu thang thoát hiểm