Ông Bố Thiếu Soái

Chương 256: Em Vợ Anh Rể Tin Cậu!



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Hạng Tư Thành cố gắng kiềm chế sự kích động muốn quay người bỏ đi trước mặt của Hồ Khởi Vinh, anh giật khóe miệng, cuối cùng vẫn không tránh được!  
      Hồ Mị Nhi cười rạng rỡ, xoay người, trực tiếp hơi ngả vào lòng Hạng Tư Thành, Hạng Tư Thành bất giác đón lấy, hương thơm quyến rũ tỏa vào lòng, cô ta cười mê hoặc, ngón tay thon dài lướt lên bên má của Hạng Tư Thành: “Ôi, đúng là trai tơ khiến người ta thương, chị đây càng lúc càng thích rồi đấy!”  
      “Hay là, chúng ta diễn giả thành thật, làm đôi vợ chồng thực sự đi, được không?”  
      Hồ Khởi Vinh thấy cháu gái của mình phóng túng như vậy, ông ta cũng không biết giấu mặt đi đâu, ho khan một tiếng, không vui nói: “Mị Nhi! Có khách ở đây, không được hỗn xược!”  
      Vẻ mặt của Hạng Tư Thành không biểu cảm, bỗng nhiên thả lỏng cánh tay ôm cô ta, Hồ Mị Nhi sắp rơi xuống đất, bỗng cô ta xoay người, phần hông mềm mại quấn cong một góc nho nhã đứng lên, vẻ mặt hờn trách nhìn Hạng Tư Thành: “Hừ! Người ta vừa mới khen anh đấy!”   
      “Không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả, phải biết rằng, cả Tô Hàng này, đàn ông muốn được gần gũi với tôi còn không đếm xuể đấy!”  
      “Thế sao cô không đi tìm số người đàn ông không đếm xuể đó đi?”  
      Tuy người phụ nữ này vô cùng xinh đẹp quyến rũ, nhưng trong lòng Hạng Tư Thành biết rõ, cô ta là bông hoa hồng có gai, mang theo một thân hình gây họa, ai muốn có được cô ta, thì phải chuẩn bị đối mặt với vô số kẻ địch!  
      Đối diện với ánh mắt lạnh lùng của Hạng Tư Thành, Hồ Mị Nhi lại cười phong tình: “Có nhiều đàn ông hơn nữa, thì sao có thể sánh được với vị trí của thiếu soái Hạng trong lòng mọi người chứ?”   
      Hạng Tư Thành liếc xéo cô ta một cái, cười như không cười nói: “Đừng, bản thiếu soái không nhận nổi!”  

      Hồ Mị Nhi nhướn nhẹ lông mày: “Vậy anh hối hận rồi?”  
      Hạng Tư Thành há miệng, đúng là anh hối hận rồi, nhưng quan trọng là, anh đã đồng ý với Hồ Khởi Vinh!  
      Bây giờ anh có hơi hối hận, sớm biết thế này, thì phải gặp người ta trước khi đồng ý!  
      Anh cắn răng, nhìn dáng vẻ Hồ Mị Nhi như ăn chắc anh rồi, cố ý! Chắc chắn người phụ nữ này cố ý!  
      Mấy giây sau, anh thở dài một hơi, nhìn cô ta: “Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy, bản thiếu soái đã đồng ý, thì sẽ không hối hận!”  
      “Tốt!”  
      Hồ Mị Nhi cười càng rạng rỡ: “Vậy thì bắt đầu từ bây giờ, anh chính là chồng chưa cưới của tôi rồi!”  
      “Bây giờ, tôi phải về công ty xử lý công việc, là chồng chưa cưới của người ta, tôi ở công ty đợi anh mang bữa trưa tình yêu cho tôi đấy!”  
      Nói xong, Hồ Mị Nhi cười nháy mắt với Hạng Tư Thành, mang theo làn hương thơm rời đi.

      Hồi lâu sau, Hạng Tư Thành nhìn sang Hồ Vân Long bên cạnh với ánh mắt u oán: “Chị gái của anh luôn như vậy sao?”  

      Khuôn mặt Hồ Vân Long lộ ra nụ cười ngài ngại: “Cái đó… có lẽ… có lẽ là sức hấp dẫn nhân cách của thiếu soái Hạng quá lớn rồi!”  
      Hồ Khởi Vinh hơi xấu hổ: “Lần này phiền thiếu soái Hạng rồi, cháu gái tôi từ nhỏ đã hơi bướng bỉnh, nếu có chỗ nào thất lễ, xin thiếu soái Hạng lượng thứ!”  
      “Sau khi việc thành, nhà họ Hồ tôi sẽ có hậu tạ!”  
      “Và bảo đảm, nếu sau này thiếu soái Hạng có việc gì cần, nhà họ Hồ tôi chính là đồng minh cường mạnh nhất của quân đội vùng biên giới phía Bắc!”  
      Hạng Tư Thành phấn khởi, điều anh cần không phải là câu nói này của Hồ Khởi Vinh sao?  
      Có tài lực giàu có hơn cả một nước như nhà họ Hồ ủng hộ, quân đội vùng biên giới phía Bắc anh không còn gì phải lo lắng rồi!  
      “Gia chủ Hồ yên tâm, nhận ủy thác của người, trung thành làm việc cho người, bản thiếu soái nhất định sẽ tận tâm tận lực!”  
      Sau đó lại trò chuyện vài câu, Hồ Khởi Vinh tìm lý do xin ra về, ông ta vừa bước chân đi khỏi, Hồ Vân Long đã vỗ cánh tay của Hạng Tư Thành, sau đó nhìn anh trêu chọc: “Anh rể, anh định đưa món ngon gì cho chị của tôi?”  
      Tiếng anh rể này khiến anh giật thót mình, Hạng Tư Thành liếc anh ta một cái, lần này hơi mất cảnh giác!  
      Hồ Vân Long nhìn ánh mắt bất thiện của anh, anh ta cười he he: “Đã đóng kịch, thì phải đóng cho thật chứ, phải không?”  

      Khóe miệng Hạng Tư Thành cong lên một góc, nhìn Hồ Vân Long gật đầu, bỗng tóm lấy bả vai của anh ta: “Nếu anh đã gọi tôi là anh rể, vậy thì anh là em vợ của tôi, đúng không?”  
      Nhìn ánh mắt lóe sáng của anh, Hồ Vân Long cảm thấy không ổn theo bản năng, nhưng lời do mình nói ra trước, chỉ đành gật đầu: “Đúng!”  
      “Nếu đã như vậy, anh rể chỉ huy em vợ làm chút việc trong khả năng, có phải cũng là việc nên làm không?”  
      Vẻ mặt Hồ Vân Long liền khổ sở: “Chắc không phải anh bảo tôi thay anh chuẩn bị bữa trưa cho chị tôi chứ?”  
      “Đại ca à, tôi sai rồi, khẩu vị của chị tôi quá thiên biến vạn hóa, có vừa lòng hay không, không xem hương vị, mà phải xem tâm trạng!”  
      “Tôi mặc kệ! Chuyện này, giao cho anh rồi!”  
      “Nếu chị của anh hài lòng, đó là công lao của tôi, nếu không hài lòng, cái họa này, do anh gánh vác! Còn hậu quả, he he, anh biết rồi đấy!”  
      “Thiếu niên à, trách nhiệm của anh còn cả một đoạn đường dài phía trước!”  
      “Cố lên, em vợ, anh rể thích cậu rồi đấy!”  
      Nói xong, Hạng Tư Thành vỗ vai của anh ta, ưỡn ngực bỏ đi, chỉ để lại một mình Hồ Vân Long rối loạn!  
      Đến buổi trưa, Hạng Tư Thành cầm đồ ăn ngon mà Hồ Vân Long hết lòng chuẩn bị, đến dưới tòa nhà tập đoàn Mân Côi, lòng anh cũng nhẹ nhõm hơn, đã đến đây, thì phải bình tĩnh, đã đồng ý với nhà họ Hồ, đương nhiên anh phải dốc hết sức diễn tròn vai diễn của mình!  
      Vào đến cổng lớn công ty, cả một tòa nhà tráng lệ, khắp chỗ đều là đồ trang trí quý giá, giá trị đắt đỏ, chỉ riêng góc núi băng cũng đủ thấy thực lực của tập đoàn Mân Côi hùng hậu thế nào!  

      Cùng đúng, dựa vào ngọn núi lớn nhà họ Hồ, lại thêm nguồn lực con người không ai sánh bằng ở Đệ Nhất Lâu của Hồ Mị Nhi, kết hợp mạnh mẽ, dù có kém, thì có thể kém đến đâu?  
      Nhưng, điều khiến anh không hiểu là, tập đoàn Đại Hoa rốt cục có lai lịch thế nào, mà khiến cho Hồ Mị Nhi có thực lực như này cũng phải kiêng sợ, điều này, khiến anh thực sự khó mà tưởng tượng!  
      “Ấy ấy ấy! Đây là đâu mà cũng dám xông vào! Chúng tôi không tuyển lao công, mau đi đi! Biết cái thảm này đắt thế nào không? Làm bẩn một chút, bán anh đi cũng không đền nổi đâu!”  
      Đúng lúc anh đang suy nghĩ, một giọng nói châm chọc the thé vang lên, quay đầu nhìn, một mỹ nữ mặc đồ công sở đang nhìn anh với vẻ mặt chê bai!  
      Hôm nay tâm trạng Kiều Lệ không vui, phát hiện bạn trai ngoại tình, lại vừa bị cấp trên phê bình, trong lòng bực bội không có chỗ giải tỏa, thì Hạng Tư Thành xông vào, đúng lúc cho cô ta tìm được thùng xả giận!  
      “Tên lao công thối nhà anh, nhìn cái gì mà nhìn, nhìn nữa tôi móc mắt anh ra!”  
      Hạng Tư Thành hơi cau mày, tuy Kiều Lệ khá đẹp, thân hình cũng khá gợi cảm, nhưng tính khí này… chắc ăn nhiều thịt chó điên?  
      Nhưng chung quy đây cũng là công ty của Hồ Mị Nhi, anh kiềm chế tính nóng, nhẫn nại nói: “Tôi không phải lao công, tôi đến tìm Hồ Mị Nhi!”  
      “Tôi khinh!”  
      Kiều Lệ vốn không nghe lọt tai lời anh nói: “Anh biết đây là đâu không? Tập đoàn Mân Côi! Tập đoàn lớn thứ hai ở thành phố Tô Hàng, anh cũng không nhìn lại bộ dạng nghèo rớt của mình đi, còn đến tìm chủ tịch của
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.