Ông Bố Thiếu Soái

Chương 265: Thách Đấu





“Nhóc con, đừng trách bọn tao không nhắc nhở mày, cậu Điền của bọn tao là thần xe của thành phố Tô Hàng, còn giành được vị trí thứ ba của giải vô địch đua xe toàn quốc trong ba năm liên tiếp, hai chiếc Ferrari bên cạnh, là do chuyên gia cải tạo thay đổi cấp thế giới cải tạo, chỉ giá trị thay đổi của một chiếc xe đã không dưới ba mươi triệu!”  
      Hồ Mị Nhi bên cạnh cũng hiếm hoi gật đầu, nói nhỏ: “Tuy Điền Thịnh là công tử bột, nhưng kỹ năng lái xe đúng là bất phàm, điều này không thể phủ nhận”.

      Điền Thịnh nghe thấy Hồ Mị Nhi công nhận mình, anh ta liền lộ ra ánh mắt kiêu ngạo, vẻ mặt chế diễu nhìn Hạng Tư Thành: “Nhóc con, mày định lấy cái gì đấu với tao, chẳng lẽ là chiếc xe volkswagen beetle này? Ha ha…”  
      “Nếu không, mày lại đây khom lưng cúi đầu như con chó Pug trước bản thiếu gia, không chừng bản thiếu gia nổi lòng từ bi, cho mày tùy ý lựa chọn một chiếc trong số siêu xe phía sau tao, thế nào?”  
      Hạng Tư Thành nhếch mép: “Không cần cậu Điền nhọc lòng, nhưng, tôi cần mấy phút!”  
      “Thế nào? Bảo người khác đưa xe đến cho mày? Không vấn đề! Chỉ cần mày đồng ý đấu với tao, đừng nói mấy phút, mấy tiếng tao cũng cho mày!”  
      Điền Thịnh ra vẻ như ăn chắc Hạng Tư Thành rồi, hôm nay, anh ta phải khiến Hạng Tư Thành mất mặt trước Hồ Mị Nhi!  
      Hạng Tư Thành điềm tĩnh đứng ở đó, mấy phút sau, mấy người đàn ông mặc đồ kỹ sư màu cam, cầm hòm dụng cụ vội vàng chạy đến!  

      “Anh Hạng!”  
      Người dẫn đầu đến trước mặt Hạng Tư Thành và cung kính nói.

      Hạng Tư Thành hếch miệng về phía chiếc volkswagen beetle bên cạnh: “Chiếc xe này có thể chắc chắn không?”  
      Người đàn ông nhìn một cái, do dự hai giây, sau đó gật đầu: “Không vấn đề!”  
      “Cần bao lâu!”  
      “Nửa tiếng là đủ!”  
      “Vậy thì giao cho các anh đấy!”  
      Người đàn ông liền vung tay, những người còn lại vội lái chiếc xe về chỗ đỗ xe, Điền Thịnh thấy hơi kỳ lạ, bèn lên tiếng hỏi: “Nhóc con, mày làm trò gì vậy?”  
      Hạng Tư Thành thản nhiên trả lời: “Cải tạo xe!”  
      “Cái gì?”  
      “Cải tạo xe?”  
      Tất cả mọi người kinh ngạc, sau đó cười lớn ha ha!  
      Điền Thịnh càng cười vui hết nấc: “Ha ha… Mày định làm tao cười chết à? Phàm là chuyên gia cải tạo xe có tư cách cải tạo xe, đâu có ai không phải là nhân vật nổi tiếng?”  
      “Mày nghĩ rằng tìm đến vài người học sửa xe trong khe núi thì có thể cải tạo được hả? Đừng có chốc nữa mân mê cả nửa ngày, ngay cả động cơ cũng không khởi động được!”  
      Hạng Tư Thành không thèm quan tâm đến lời châm biếm của họ, chưa đến nửa tiếng, chiếc volkswagen beetle được lái ra, nhìn bề ngoài không khác biệt gì so với lúc trước.


      “Thế nào?”  
      Hạng Tư Thành lên tiếng hỏi.

      Người đàn ông dẫn đầu lau mồ hôi trên trán, gật đầu khẳng định: “Không vấn đề!”  
      “Nhìn mà hại não, làm cứ y như thật!”  
      Điền Thịnh nhìn anh như nhìn kẻ thần kinh: “Xe cải tạo thực sự, không nói linh phụ kiện, nhưng công nghệ cải tạo xe, động vào là mấy tiếng, thậm chí mấy ngày là bình thường!”  
      “Chiếc xe này của tao, đích thân chuyên gia James Sidis nổi tiếng thế giới cải tạo, phải mất ba ngày ba đêm đấy!”  
      “Mấy thợ sửa xe mà mày tìm, chắc không phải bơm lốp xe, thì đã cải tạo xong rồi chứ?”  
      Mọi người cười điên cuồng không ngớt, ngay cả ánh mắt nhìn anh của Hồ Mị Nhi bên cạnh cũng lộ vẻ khó hiểu.

      Hạng Tư Thành không quan tâm đến lời châm chọc của anh ta, nhàn nhạt nói: “Đã là thi đấu, thì phải có đánh cược, nếu anh thua, thì thế nào?”  
      “Tao không thể thua!”  

      Điền Thịnh hống hách nói!  
      “Nếu thua thì sao?”  
      “Nếu tao thua, mày nói thế nào thì làm thế nấy!”  
      Điền Thịnh nói ra lời, vì với anh ta, mình sẽ không thể thua!  
      “Nếu mày thua, thì phải quỳ xuống xin lỗi tao! Hơn nữa, từ nay biến mất khỏi trước mặt tao và Mị Nhi!”  
      “Được!”  
      “Địa điểm!”  
      “Núi Bàn Long ở ngoại ô phía Tây!”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.