Ông Bố Thiếu Soái

Chương 456: 456: Hẳn Là Đã Tỉnh Lại Rồi!”





Cửu Gia nhìn từng người một, đều là những tâm phúc theo ông ta nhiều năm, là những người có thể tin tưởng được nhất, ông ta hít sâu một hơi, nói: “Lão Bưu, dùng tốc độ nhanh nhất điều tra thân phận hai người đó cho tôi!”  
Lão Bưu gật đầu, sau đó có chút do dự nói: “Nhưng Cửu Gia, bản lĩnh của tên đó ông cũng nhìn thấy rồi, chúng ta…chúng ta căn bản không đối phó được với cậu ta!” 
Cửu Gia từ từ nhắm mắt, dường như đưa ra một quyết định khó khăn, cắn răng nói: “Hẹn giúp tôi người của Diêm Điện, nói với bọn họ, thứ họ muốn, tôi sẽ đưa!” 
“Có điều phải đem đầu của một nam một nữ đó đến đổi!”
Người giàu có thần bí dường như vẫn luôn quan tâm đến hành tung của bọn họ, hai người vừa đến thành phố Bất Dạ, liền điều xe đến đón, người đến đón, chính là ông lão ở trong buổi bán đấu giá ngọc thạch ngày đó.

“Tư Thành…” 
Vân Tịnh Nhã kéo ống tay áo Hạng Tư Thành, nhỏ giọng nói: “Anh nói xem, người giàu có thần bí đó muốn chúng ta đi lấy kiếm, kết quả chúng ta đem hai hình xăm trở về, có tính không?” 
Khuôn mặt Hạng Tư Thành cũng ngưng trọng: “Anh cũng không còn cách nào khác, sự việc đã như vậy, chỉ có thể nói thật thôi”.


Ở khách sạn lớn nhất của thành phố, hai người được đưa đến một căn phòng tổng thống, trong phòng, chính là người giàu có thần bí ngày đó.

Dường như ông ta có thói quen sạch sẽ, trên người mặc một bộ vest trắng, không dính chút hạt bụi, nhìn Hạng Tư Thành và Vân Tịnh Nhã, cười nói: “Còn trở về sớm hơn so với trong tưởng tượng của tôi, xem ra, đồ đã lấy được rồi?”  
Hạng Tư Thành khẽ chau mày, sắp xếp lời nói: “Lấy thì lấy được rồi, chỉ có điều, xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn…” 
Sau đó, kể lại toàn bộ sự việc đã xảy ra, đồng thời vén tay áo lên, để lộ ra hình xăm, vốn cho rằng người giàu có thần bí sẽ hỏi tội bọn họ, không ngờ ông ta coi đó là điều hiển nhiên, gật đầu nói: “Xem ra, hai thanh kiếm này có duyên với hai người!” 
Trong lòng Hạng Tư Thành khẽ động: “Ông biết chuyện gì đang xảy ra sao?” 
“Tại sao hai thanh kiếm lại biến thành hình dạng như này?” 
“Ha ha…việc này, hai người phải tự đi tìm hiểu thôi!” 

“Nhiệm vụ lần này, làm rất tốt, thiên sơn tuyết liên tôi đã cử người đưa đến nhà họ Nguyệt, lúc này, cô Nguyệt, hẳn là đã tỉnh lại rồi!” 
“Thật sao?” 
Trong mắt Vân Tịnh Nhã và Hạng Tư Thành đều hiện lên vẻ kinh ngạc vui mừng, đây có lẽ, là tin tốt nhất mà lâu lắm rồi mới được nghe! 
“Có điều trước mắt, hai người vẫn còn chút phiền phức…” 
“Cửu Gia này, không phải là người đơn giản, chứng cứ trên tay hai người bây giờ cũng đủ khiến ông ta chí mạng, sợ rằng những ngày sau, ông ta sẽ không dễ dàng bỏ qua cho hai người…” 
“Vậy hai thanh kiếm này…” 
Người giàu có thần bí cười lớn: “Nếu đã có duyên với hai người, đương nhiên thuộc về hai người!” 
Hạng Tư Thành cười khẽ: “Cảm tạ”.

“Đợi một chút!” 
Bỗng nhiên, Vân Tịnh Nhã lên tiếng, cắn môi, nhìn người giàu có thần bí, có chút không xác định hỏi: “Vậy hứa hẹn về bức ảnh mà trước đó ông đưa cho chúng tôi, còn hiệu lực không?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.