“Tất nhiên rồi, nhưng với những hành vi của anh Chu đây, tôi nghĩ là cô Uyển Như rất sẵn lòng hủy bỏ hôn ước với anh ta”, Vân Tịnh Nhã nói.
Triệu Kỳ Phong nhìn Chu Bá Quang, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Một lúc sau, hắn ta mới mở miệng nói: “Cậu Chu, nếu thế thì tôi nghĩ cậu nên mau chóng hủy bỏ hôn ước với cô gái ấy đi.
Thân là một thằng đàn ông, cho dù thích cô gái nào thì cũng nên theo đuổi một cách quang minh chính đại.
Ngày mai tôi sẽ đích thân tới hỏi, nếu không có tin tức gì thì đừng trách tôi không nể mặt”.
Chỉ trong một thời gian ngắn, hắn ta đã cân nhắc thấu đáo lợi và hại.
Lần này hắn ta tới đây không phải để du lịch chơi bời, Chu Bá Quang chỉ là đối tượng mà hắn ta coi trọng lúc đầu.
Nếu một người có thế lực ở vùng này mà giúp đỡ thì hắn ta sẽ tiết kiệm được rất nhiều phiền phức, vậy nên hắn ta mới có thái độ tốt với Chu Bá Quang.
Nhưng chuyện xảy ra sau đó đã nằm ngoài dự đoán của hắn ta rồi.
Thực lực của Hạng Tư Thành thật sự quá mạnh, cho dù ở thủ đô, nếu muốn làm vệ sĩ thì cũng có cả đống người mời chào, trong đó có rất nhiều người còn có thân phận địa vị cao hơn cả hắn ta.
Mặc dù trông bề ngoài thì có vẻ như Triệu Kỳ Phong rất bình tĩnh, nhưng trong lòng đã dậy sóng dữ dội, hạ quyết tâm nếu không lôi kéo được Hạng Tư Thành về phía mình thì cũng phải cố gắng tạo mối quan hệ tốt.
Sau khi nghĩ thông những điều ấy, hắn ta nhanh chóng đưa ra quyết định.
Sắc mặt của Chu Bá Quang càng thêm khó coi.
Lúc này, Triệu Kỳ Phong chẳng có tâm trạng đâu mà để ý tới hắn, mọi sự chú ý đều dồn hết vào Hạng Tư Thành.
“Có gì hay ho thì các vị cũng xem hết rồi, chúng ta giải tán đi, lát nữa tôi còn có chuyện phải làm”, Triệu Kỳ Phong cười nói với mọi người xung quanh.
Những người đó không muốn gây rắc rối, lập tức dùng đủ mọi lý do ra về.
Vốn Chu Bá Quang còn muốn ở lại, nhưng dưới ánh nhìn của Triệu Kỳ Phong, hắn chỉ đành rời khỏi nơi này.
Vân Tịnh Nhã và Hạng Tư Thành thì ngược lại, định đi nhưng lại bị Triệu Kỳ Phong giữ lại.
“Ở đây có một gian phòng, chúng ta vào trong đó trò chuyện một lát đi”, trên mặt Triệu Kỳ Phong lại hiện lên nét hiền hòa.
Hạng Tư Thành cũng lo lắng, đi theo hắn ta tới một căn phòng trang trí đơn giản, đằng sau còn có ba cô gái đi theo, mấy người đi theo Vân Y Y lúc trước đã về từ lúc còn chưa vào trung tâm quyền anh dưới lòng đất này.
Trong lòng Vân Tịnh Nhã đoán ra được điều gì đó, nhưng cô không nói, mà đang suy nghĩ cách xử lý thích hợp.
“Hai người đã đến đây rồi thì tôi cũng vào thẳng vấn đề luôn.
Vân Y Y là em họ của tôi, trước đó chúng tôi gặp đôi chút rắc rối, có người đánh cược với chúng tôi, đó là trong vòng mười ngày bọn họ sẽ bắt cóc Vân Y Y ở Thiên Hải”.
“Đây cũng là một trong những mục đích của tôi trong chuyến đi này, tất cả những gì tôi làm lúc trước đều là vì tìm kiếm một người phù hợp.
Vốn tôi còn định ngày mai sẽ đi gặp mấy cao thủ nữa, nhưng bây giờ gặp được anh Hạng, vậy thì khỏi cần phiền phức như vậy”..