Ông Bố Thiếu Soái

Chương 515: 515: Giành Được





Hạng Tư Thành dẫn theo Vân Y Y đi vào bên trong, người thanh niên đó cũng không ở lại cửa hàng nữa, ở đây thực ra vẫn còn nhân viên khác, chỉ có điều thân phận của anh ta tương đối cao, chỉ khi gặp phải chuyện không thể giải quyết được anh ta mới ra mặt xử lý.

Phía sau là một cái sân nhỏ, một con đường lát đá xanh, trong sân có bảy tám căn phòng, còn nuôi gà vịt, ở giữa có một vườn rau.

Môi trường rất tốt, hơn nữa phong cách cũng rất tao nhã.

Rất nhanh, bốn người đi đến một căn phòng, rõ ràng đây là nơi để tiếp khách.

Người thanh niên bưng thái tuế trên tay, đặt nó lên bàn, Vân Y Y khó khăn lắm mới có cơ hội nhìn thái tuế ở khoảng cách gần như vậy, liền đứng ở phía trước, cô ta thực sự rất tò mò tại sao một vật xấu như vậy lại có thể bán ra với giá cao như thế.

“Cậu trai trẻ, trước tiên tôi phải cảm ơn cậu đã ra giá, nếu không vật này hôm nay đã rơi vào tay Dương Viễn Sơn rồi”.


Lâm Bạch Hạc nói.

“Ông đừng nói như vậy, lúc trước tôi đã nhìn ra ông sớm đã có sắp xếp, cho dù tôi không ra tay vật này tuyệt đối cũng sẽ không rơi vào tay người khác, chỉ là tôi thấy thứ mình thích liền muốn mua, vì vậy mới không nhịn được ra giá, xin đừng chê bai”.

Hạng Tư Thành đương nhiên không ngốc, dám đem thái tuế ra bán công khai, Lâm Bạch Hạc cũng không đơn giản như vẻ bề ngoài, nếu không sớm đã bị người khác cướp đoạt mất rồi, cái gì cũng không còn.

Dương Viễn Sơn đó từ đầu đến cuối cũng không dám ép buộc đưa ra quyết định gì, rõ ràng ông ta hiểu rất rõ việc đó.

Nếu người đó thật sự mạnh đến mức coi trời bằng vung, không cần phải đi giết người, chỉ cần ép buộc mua bán tại đây, sau đó người khác ra giá mua được, người đó chỉ cần đợi người kia ra khỏi cửa có thể đoạt lấy.

Tất cả mọi dấu vết đã nói lên rất rõ ràng.

Lâm Bạch Hạc nghe xong liền cười lớn, nói: “Cậu trai trẻ ăn mặc như vậy, hẳn là người ngoài nghề, tôi cũng quen biết một vài người bạn, không biết xuất thân của cậu, có chút liên quan gì đến tôi không?”
“Xuất thân là lính, cũng không tính là người ngoài nghề”.

Hạng Tư Thành thẳng thắn nói.

Lâm Bạch Hạc gật đầu, ra hiệu cho đồ đệ của mình bước lại, đến trước mặt Hạng Tư Thành.


“Đây là đồ đệ của tôi, tên là Triệu Thành Khê, có thể coi là có thiên phú, tương đối tinh thông y thuật, nhưng năng lực mạnh nhất của cậu ấy vẫn là tìm các loại dược liệu trong tự nhiên, không lâu nữa cậu ấy sẽ ra ngoài luyện tập, có lẽ các cậu có thể kết bạn”.

Lâm Bạch Hạc nói.

Ông ấy đã gặp qua rất nhiều người, đương nhiên có thể nhìn ra được sự tài giỏi của Hạng Tư Thành.

“Thêm bạn sẽ thêm trợ giúp, về sau chúng ta có thể giúp đỡ lẫn nhau, tôi tên là Hạng Tư Thành”.

Hạng Tư Thành tự giới thiệu, tính tình lãnh đạm trời sinh, đương nhiên anh cũng không nói nhiều.

Triệu Thành Khê vội vàng nói: “Xin chào anh Hạng”.

Ở cấp của anh ta, đương nhiên sẽ tiếp xúc với những thứ mà người bình thường khác không tiếp xúc được, xưng hô với Hạng Tư Thành như thế, không có gì là sai cả
Vân Y Y ở bên cạnh nhìn thấy có chút bối rối, cũng có chút không hiểu, vừa mới gặp mặt, nhưng những người này dường như đã kết thân với nhau rồi, thật sự khiến người ta có chút khó hiểu.


Có điều cô ta cũng không nghĩ ngợi quá lâu, thấy có cơ hội, liền lấy ra tấm thẻ của mình, không cần nói cũng biết là tiền cô đã chuẩn bị.

Để không thất lễ, Hạng Tư Thành liền giới thiệu Vân Y Y với mọi người, hiện tại cô ta không đeo khẩu trang cùng kính đen, mặc dù vô cùng xinh đẹp, lại còn là một ngôi sao nổi tiếng, nhưng cũng không gây ra bất kỳ sự ngạc nhiên nào.

“Cậu trai trẻ, nếu cậu đã muốn có thái tuế, cũng không cần đưa ra cái giá cao như thế, trước kia năm triệu là có thể bán được rồi, nếu thật sự lấy tám mươi triệu không hay lắm, tôi thấy tám triệu là được rồi”.

Lâm Bạch Hạc cuối cùng cũng chuyển chủ đề sang dược liệu.

Vân Y Y nghe thấy liền vô cùng vui mừng, món đồ giá tám mươi triệu giảm xuống còn tám triệu để bán ra, quả là một món hời lớn, sau khi mua xong nếu không dùng đến, sang tay bán đi cũng có thể kiếm được một khoản tiền..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.