Ông Bố Tỷ Phú Và Quý Tử Thiên Tài

Chương 171: Gọi điện suốt hai tiếng



Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Một số máy Iphone bị lỗi không đọc được nội dung chương, các bạn chuyển qua trình duyệt Chrome nhé!
**********

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!


Tô Mạnh có chút kinh ngạc: “Anh thật sự không biết sao? Anh không phải là chủ tịch của công ty khoa học kỹ thuật mạng sao? Sao ngay cả từ lóng hot thế mà cũng không biết vậy.”

Thẩm Dục An nói: “Anh là chủ tịch. Mỗi ngày đều phải xem hàng đống tài liệu báo cáo, không phải ngày nào cũng lang thang trên mạng.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!


Tô Manh chấp nhận lời giải thích này: “Đúng thật là một chủ tịch bận rộn. Thương nhân nói chuyện là chỉ việc khách sáo tán thưởng lẫn nhau. Chắc là ý này đó.

Thẩm Dục An cảm thấy từ này rất thú vị: “Từ này rất hay.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!


Lúc này Tô Ngạn Khải ở ngoài phòng đột nhiên gọi một tiếng: “Mẹ ơi, mẹ."

Tô Mạnh vẫy tay với Thẩm Dục An rồi lại đi ra khỏi nhà vệ sinh.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!


Thẩm Dục An ngẩng đầu nhìn bản thân có chút xa lạ trong gương.

Trong gương vẫn là khuôn mặt của anh, nhưng dường như đã có chút khác biệt.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!


Ánh mắt lạnh lẽo nghiêm khắc trong quá khứ đã nhu hòa hơn nhiều. Khỏe miệng dường như luôn cong lên.

Anh lại nhớ tới lời của Tô Manh ban nãy: ... Nụ cười vừa rồi của anh không giống " với ngày thường. Anh cười với bản thân trong gương, tự nói với chính mình: “Hình như thật sự khác trước.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!


Hình như... quyết định kết hôn cũng không tồi.

Tô Manh không bị thương gì nhiều trong vụ việc bất ngờ lần trước, ở bệnh viện mấy ngày thì xuất viện.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!


Nhưng cô kinh hoàng nhận ra hình như mình đã trở thành người nổi tiếng.

Trên đường thường có người lạ chào hỏi cô, còn có người muốn cô ký tên, muốn chụp ảnh chung. Mời bạn đọc truyện tại Truyện88.net

Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!


Thậm chí còn có người muốn học hỏi kinh nghiệm, muốn biết Tô Mạnh làm thể nào dụ dỗ được Thẩm Dục An.

Tô Manh không thể nói sự thật nên cứ nói là do con cái.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!


Cô chỉ có thể nói bậy bạ, để tránh giấu đầu lòi đuôi, mỗi lần nói xong còn ghi chú lại trong sổ tay.

Lúc đầu cảm thấy còn có thể chịu đựng nhưng được một thời gian cô hết chịu nổi cuộc sống như thế này.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!


Cô lập tức học theo Thẩm Dục An, đeo kính đen, lạnh lùng ra khỏi cửa.

Sau khi Thẩm Dục An phát hiện được sự buồn phiền của cô liền chủ động gọi điện: “Hay là anh sắp xếp một tài xế tới đưa đón em đi làm.”

Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!


Tô Mạnh cảm thấy để tài xế tới rước thì lố quá nên nghĩ một hồi vẫn từ chối: "Không sao. Bây giờ tôi cũng học anh bắt đầu mang kính đen ra ngoài. Mấy người tìm đến cũng ít đi rất nhiều.

Cô nghe thấy đầu dây bên kia dường như có người đang nói chuyện. Cô liếc mắt nhìn đồng hồ trên bàn, không khỏi cất lời quan tâm: “Anh còn bị thương chưa khỏi. Đừng làm việc quá trễ. Nghỉ ngơi sớm đi.”

Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!


Thẩm Dục An sở mũi, nhìn xấp tài liệu dày cộm cần phải xử lý trên bàn nên qua loa ừ một tiếng.

Tô Manh nghe ra được Thẩm Dục An không hề đặt lời nói của mình trong lòng. Cô muốn nói cái gì đó nhưng lại cảm thấy dường như nói gì cũng không thích hợp.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!


Dù sao thì bọn họ chỉ là vợ chồng trên hợp đồng, ngay cả bạn bè cũng không phải. Đọc truyện mới nhất tại Truyệ n88.net

Cô cảm thấy Thẩm Dục An làm việc bạt mạng quá nhưng cũng không dám nói gi.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!


Thẩm Dục An lại nói chuyện sơ với Tô Mạnh về tình hình của Tô Ngạn Khải.

Tô Mạnh đặc biệt nói: “Tiểu Khải nói với tôi đã tha thứ cho anh rồi. Đợi lúc nào anh rảnh lại nhà, con sẽ chủ động gọi anh là bố.”

Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!


Thẩm Dục ở đầu dây bên kia nghĩ tới tiếng cười của Tô Ngạn Khải thì bật cười: "Được."

Tiếng cười trầm thấp dịu dàng thông qua đường dây điện thoại càng thêm êm tal. Tô Mạnh chỉ cảm thấy tại đỏ lựng, mặt cũng đỏ theo.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!


Đột nhiên cô rất vui mừng. May là chỉ gọi điện. Nếu đỏ mặt trước mặt Thẩm Dục An thì xấu hổ biết chừng nào.

Tô Manh lại nói với Thẩm Dục An mấy câu mà cô đã trả lời người đi đường mấy ngày nay để tránh sau này lúc bị hỏi hai người lại trả lời không khớp.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!


Nói xong chủ đề này, phút chốc hai người đều im lặng.

Tô Manh muốn tắt máy nhưng lại cảm thấy hình như tắt máy như vậy còn thiếu cái gì đó.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!


Thẩm Dục An ở bên kia cũng không biết đang nghĩ gì, cũng không nói chuyện.

Tô Manh nghe thấy tiếng lật giấy tờ ở bên kia, cầm điện thoại mà không biết đã ngủ quên từ lúc nào.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!


Lúc cô tỉnh lại thì phát hiện trên điện thoại báo có cuộc gọi kéo dài hai tiếng, chính là cuộc gọi tối qua với Thẩm Dục An.

Cô tự hỏi, tại sao Thẩm Dục An cũng không tắt điện thoại vậy.

Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net!


Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.