Ông Chú Chính Là Chồng Tôi

Chương 45: Chương 45





Cuối cùng thì cũng đến công ty của Trạch Kỳ,lần này cô ở trong xe thấy anh đích thân ra đón cô trời ơi có cần phô trương như vậy không.

Bác tài xế trong xe nói với cô.

“Phu nhân quả là người may mắn,được ông chủ cưng chiều như vậy”“Bác nói vậy hơi quá,cháu cũng không phải phu nhân gì đâu cháu vẫn cháu thôi”Bác tài xế cũng nhìn cô rồi cười,rồi đưa cô đến cổng công ty mọi người đều chào đón cô,Trạch Kỳ thì đích thân mở cửa xe và đón cô ra ngoài anh chìa tay và nắm lấy tay cô bước vào trong tòa nhà cao ốc ấy là công ty của anh.

Lớn thật sự,do cô đội mũ có vành rộng nên nhân viên khó có thể nhìn ra được cô,họ bàn tán.

“Hóa ra đây là phu nhân của chủ tịch,chắc hẳn là người rất xinh đẹp”“Nghe đồn chủ tịch có vợ,tôi đâu có tin cứ tưởng là gay không à.

”“Nhìn chủ tịch rất yêu chiều phu nhân,xem ra phu nhân không phải dạng vừa đâu”Họ vừa nói mà vừa cười.

“Mấy anh chị xem vậy là được rồi,tôi xem nữa”“A,dì Doãn Ngọc.

Tụi cháu xin lỗi,nhường dì đấy à mà con gái dì sẽ đến đâu sao cháu không thấy”Doãn Ngọc vẫn vui vẻ nhìn Điền Điền từ xa mà nói “Con bé sẽ đến thôi”,Điền Điền liếc mắt nhìn Doãn Ngọc cô mỉm cười Trạch Kỳ nói với cô “Có muốn gặp mẹ em không?”,cô gật đầu.

Tại phòng tiếp khách,Doãn Ngọc bước vào sau cùng.


“Con gái,con vẫn khỏe chứ đứa bé trong bụng có gây rắc rối gì không?”“Dạ không mẹ,con vẫn khỏe con của con không gây rắc rối cho con cả”Cùng lúc này,vị đối tác cũng bước vào trong công ty và được nhân viên dẫn đến phòng tiếp khách.

“Chủ tịch đối tác của chúng ta đã đến rồi”“Được,cho họ vào đi”Là một cô gái trẻ cũng trạc tuổi Điền Điền mà chêch nhau 2 tuổi bên cạnh là người đàn ông ưu tú bên cạnh nói chung là người phiên dịch cho cô ấy,cô gái ấy nhìn Doãn Ngọc liền sáng mắt lên.

“Ôi trời ơi,dì có phải là dì không?Con chính là Tika Hisuiri.

Dì nhận ra con không?”Tika sợ Doãn Ngọc không hiểu tiếng của cô ấy nên ra hiệu cho người phiên dịch,nào ngờ đâu Doãn Ngọc cũng đáp lại“Con lớn thế này rồi sao?Cũng lâu lắm rồi nhỉ năm đó vợ chồng dì có sang Nhật chơi và gặp con khi đó còn bé xíu”.

Tika ngạc nhiên không ngờ rằng Doãn Ngọc hiểu tiếng của cô nên cũng mừng lây,Trạch Kỳ là người bất ngờ đâu tiên khi biết mẹ Điền Điền lại thành thạo tiếng Nhật như thế này.

Điền Điền cũng cúi đầu chào Tika “Rất hân hạnh chào chị Tika,đây là mẹ của tôi.

Tôi là Điền Điền là con gái của bà ấy.

Tôi nghe mẹ tôi nói khá nhiều khi ở bên Nhật và cũng kể về chị”.

Lúc này người phiên dịch lại nói nhỏ cho Tika nên là nắm tay Điền Điền cũng rất từ tốn.

“Rất vui khi gặp em Điền Điền,lần này chúng ta bàn bạc về chuyện làm ăn chút nữa nói sau nhé”Điền Điền cũng cười,rồi Doãn Ngọc cũng bước ra khỏi phòng,trong phòng chỉ có bốn người mà thôi.

Tika cúi đầu chào Trạch Kỳ.

“Xin chào Lục tổng,tôi là Tika Hisuiri là con gái út của tập đoàn Hisui.

Nay tôi đến Việt Nam bàn một số công chuyện của cha tôi giao cho tôi”Điền Điền nói nhỏ cho Trạch Kỳ nghe đó cũng là phiên dịch cho anh biết và đồng thời Điền Điền cũng trả lời thay cho anh.

“Chào chị Tika,đây là Lục tổng cũng là chồng tôi.

Lúc nãy cũng đã giới thiệu về bản thân tôi rồi nên không giới thiệu lại.


Rất hân hạnh khi đón tiếp chị ở đây”.

Tika tươi cười “Đúng là phu nhân có khác,thôi nào bàn chuyện chính”,cuộc bàn bàn với hai người phụ nữ khiến là cho cả hai người đàn ông như bị bỏ rơi.

Lúc này người phiên dịch nói với Trạch Kỳ,anh ấy giới thiệu mình tên là Kare Nguyễn là con lai hai dòng máu Việt và Nhật Bản đồng thời cũng là vệ sĩ của Tika.

Anh ấy Trạch Kỳ “Xem ra anh hiểu tiểu thư của tôi nói gì nhưng đẩy sang vợ mình đúng không?”,anh nhìn Kare Nguyễn thì phì cười anh đắc ý với thái độ anh ấy.

“Đúng vậy,cô ấy rất thích tiếng Nhật,cô ấy muốn nói chuyện thử một lần.

Nên tôi đã vờ như không biết?”Kare Nguyễn thì mới khen Trạch Kỳ là một tổng tài giỏi,một ông chồng tốt Kare Nguyễn còn nói là xuất thân của Tika không bình thường.

Mẹ của Tika là cựu công chúa hoàng gia Nhật Bản và bỏ tước vị công chúa ấy và cưới một doanh nhân,tuy là vậy Tika vẫn được sự bảo vệ của hoàng gia.

Lần này Trạch Kỳ mới thắc mắc một điều,tại sao ba mẹ Điền Điền trước đây lại quen biết nhau.

Tika nói chuyện cùng một lúc,cô ấy rất hài lòng với Điền Điền.

“Được chúng ta sẽ là bằng hữu tốt với hai nước.

Mong rằng hợp tác vui vẻ”Hai cô gái trẻ ấy nói chuyện rồi bắt tay về chuyện làm ăn,xem ra là hợp tác rất chi là hợp lệ Tika liền nói với Điền Điền“Chị rất mang ơn ba mẹ em cứu chị,và chị không quên điều đó.


Lần này chị mang món quà tặng cho ba của em,là chai rượu hoa anh đào mà ba em rất thích”,Điền Điền cảm kích và có hơi buồn rầu“Tika-san cảm ơn ý tốt của chị,em biết chị rất muốn gặp ba em tiếc là ông ấy không còn nữa,ông ấy mất khi mẹ em mang thai em”Tika không khỏi ngạc nhiên và cúi đầu xin lỗi“Chị xin lỗi,chị không biết điều đó.

Dù sao cũng gặp em là may mắn với chị rồi”,Tika nói rằng muốn qua Việt Nam chơi là chỉ để gặp ba mẹ Điền Điền mà còn muốn ăn món đặc sản mà cô ấy thích ăn nữa.

Đó là Phở,món ăn Tika thích nhất có điều ở Nhật là có vài đầu bếp người Nhật nấu cho cô ấy ăn nhưng không hài lòng lắm.

Lần này đã qua đây rồi thì muốn ăn thử cho biết.

Trước hết là bọn họ đến bữa tiệc ra mắt một chút,Tika muốn Điền Điền làm hướng dẫn viên du lịch ở Việt Nam rồi mới về nước Nhật Bản của mình.

Tại bữa tiệc lớn ở khách sạn Tika diện cho mình một chiếc áo dài tuyền thống theo phong cách cô gái của người Việt.

“Chị muốn thử mặc bộ này một lần,không ngờ lại mặc vào rất chi là thoải mái so với bộ Yukata chị mặc ở lễ hội”Điền Điền,hơi bó tay với Tika rốt cuộc qua đây chỉ để du lịch hay hợp tác với Trạch Kỳ đây.

Tại sảnh tiệc Tika chán nản nhìn bàn ăn thấy không ưng món nào cả toàn là sơn hào hải vị“Ước gì có mì ly ở đây tốt biết mấy”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.