Lần đầu tiên cô tiếp xúc với người đàn ông này,anh ta mát xa lưng cho cô cảm thấy rất là thoải mái nhưng mà người này lại là sếp của mẹ cô nữa.
Khiến cô rất ngại ngùng,bỗng nhiên có bàn tay đặt ở ngay ngực cô,Điền Điền hoảng hốt.
“Chú làm cái gì vậy,bỏ ra”“Đương nhiên là cọ người cho em rồi đằng trước cũng vậy”Gì chứ,cô không muốn tình cảnh lúc này cô muốn từ chối nhưng mà tay của Trạch Kỳ vẫn xoa nắn bầu ngực sữa của cô không ngừng,cô cố nhịn không dám lên tiếng nếu không hắn ta sẽ suốt chửng cô.
Bàn tay Trạch Kỳ vẫn không ngừng trêu chọc bầu ngực sữa của cô tiếp đó là nhũ hoa,chịu không nổi nên là cô phải phát ra tiếng rên ấy.
“Ưm…Chú cố ý”Trạch Kỳ cũng không quan tâm vẫn trêu chọc cô,tiếp đó là nơi dưới thân cô rồi nói nhỏ trong tai cô “Nơi này cũng cần làm cho sạch sẽ”.
Điền Điền vần lấy tay anh định ngăn lại mà không được,ngón tay ấy lại vào sâu bên trong cô khiến cô đau,anh thấy vậy liền hôn vào môi cô một cách cuồng nhiệt rồi bàn tay ấy lại không ngừng trêu chọc thân dưới của cô.
Khiến cô rơi vào u mê.
Anh bế cô đặt vào bồn tắm để xả hết xà phòng trên người cô,Trạch Kỳ mê mẫn cơ thể cô đầy quyến rũ đặc biệt là biểu cả của cô,mặc dù chỉ mới trưởng thành thôi nó khiến anh gây mê hoặc.
Anh kéo cô về phía người mình,Điền Điền không không phản kháng nên là ngoan ngãn chiều theo ý anh,anh lại ghé sát tai cô mà thì thầm “Bảo bối nay tôi phải phạt em vì tội uống thuốc tránh thai”.
Điền Điền giật mình hoảng hốt tại sao anh ta lại biết cô uống thuốc tránh thai chứ,thì ra anh cho người vệ sĩ bảo vệ cô,Điền Điền tránh xa anh ra“Tại tôi đi học nên không thể mang thai được.
Chú đồng ý cho tôi đi học mà”Cô tức giận,rời khỏi bồn tắm mặc quần áo vào và ra khỏi phòng tắm để lại Trạch Kỳ một mình.
Ba tháng sau,Điền Điền đã vào đại học ở môi trường mới này cũng khiến cô vô cùng thích nghi nhưng đều mà cô thích nhất đó là người bạn thân của cô là A Đào.
Mặc dù biết Điền Điền đã kết hôn một người chồng lớn tuổi hơn cỡ tuổi chú của A Đào,nhưng mà A Đào không quan tâm nhưng Điền Điền vẫn là bạn thân của A Đào.
“Điền Điền học xong tụi mình đi ăn hột vịt lộn không?”“OK luôn”Kết thúc buổi học ấy,cả hai đứa đều đến cái quán vỉa hè để mà ăn hột vịt lộn mặc dù A Đào vẫn luôn trả tiền cho Điền Điền bây giờ vẫn thế,đôi lúc Điền Điền cũng trả lại.
“Điền Điền,khi nào chồng bà về”“Chi vậy,tôi còn muốn hắn ta cho luôn đó”“Bạn bè gì kỳ vậy,tôi muốn gặp anh Tuấn bà biết tôi thích ảnh mà”Cũng đúng thôi,cái ngày đầu tiên Điền Điền dẫn A Đào qua căn biệt thự nhưng đó của Trạch Kỳ A Đào cũng ngạc nhiên khi thấy nhà chồng của Điền Điền lại giàu có như thế.
Nhưng mà không hiểu tại sao A Đào lại biết Tuấn thư ký của Trạch Kỳ thì A Đào không nói thôi,cho nên là Điền Điền không xen vào chuyện riêng tư của bạn thân mình được.
Mà cũng ba tháng rồi,mỗi buổi tối Trạch Kỳ luôn gửi tin nhắn cho cô thường xuyên là do đi công tác,cũng có đôi lúc mẹ cô cũng điện thoại cho cô.
Cũng ba tháng đó,ngay cái lúc cô tức giận chuyện hôm trước cũng ngày hôm đó anh ta đi công tác luôn,chỉ để cho cô cái thẻ đen muốn xài thì xài và bắt buộc cô tiêu hết số tiền trong ba tháng.
Làm sao tiêu xài hết 3 tháng chứ với số tiền làm 100 triệu,có mơ cũng không dám động đến số tiền lớn như thế và sau đó cô chia cho A Đào phân nửa để đóng tiền viện phí cho ba cậu ấy.
Còn phân nửa thì thì đem đi làm từ thiện còn không hết nữa,nhưng mà hiện tại Điền Điền vẫn đập trứng vịt lộn trong suy nghĩ vừa tới ba tháng rồi nhưng mà không thể nào tiêu số tiền ấy,A Đào thấy Điền Điền trong mang sự lo âu“Này hồi đó cậu thích ăn mà nay sau lại trầm tư thế hả nhớ chồng à”Điền Điền tức mình mới mắng A Đào trận “Hắn ta già muốn chết tôi mà nhớ hắn ta á”,A Đào cười “Già thì già nhìn anh ta trẻ mà”.
Điền Điền còn kêu thêm hai lon bia A Đào hoảng hốt ngăn cản “Này cậu đừng có mà như thế chứ tôi chỉ nói đùa thôi”,Điền Điền không nói nhiều chỉ uống một ngụm và cười sảng“Ha ha cũng do mẹ mình mà ra,nếu như bà ấy không cá cược với hắn ta thì đâu có tới nổi”Cô vừa uống mà cười sảng đến nổi A Đào phải bó tay “Thôi nào bà cô,cậu say mèm rồi trước giờ hiếm thấy cậu uống bia luôn”,Điền Điền say khướt mà chửi rủa cái trên Lục Trạch Kỳ mà các thô tục rồi ngồi cười ha hả A Đào mắc cở với người xung quanh mình.
Lát sau,cô phải đỡ Điền Điền đi về “Thiệt tình cậu luôn,uống say quá rồi”,lúc này có đám thanh niên cá biệt đã nhắm tới hai cô gái bọn chúng nhắm tới Điền Điền và A Đào.
.