Ông Chủ Nhẫn Tâm Và Người Tình Công Chúa (Ruthless Boss, Royal Mistress)

Chương 4



Liss tới ngồi vào máy vi tính của mình ngay lập tức. James sẽ không phải hối tiếc vì đã phó thác việc này cho nàng. Chàng thậm chí sẽ thấy hạnh phúc bởi việc đó được thực hiện trong những ngày còn lại của nàng. Nàng đã hình dung bữa tiệc này tới tận những tiểu tiết nhỏ nhặt nhất. Đó sẽ là một thắng lợi vĩ đại. Một sự kiện xa hoa, thanh lịch, không gì so sánh được. Các vé mời sẽ được tìm kiếm, săn đón hơn cả những viên kim cương hồng cực quý hiếm của Calista.

Và nàng sẽ đến Aristos. Một cảm xúc ngọt ngào – cay đắng quét qua nàng. Nàng cuối cùng sẽ có thể gặp Cassie. Khi nàng trở về cung điện để dự đám tang vua cha, Alex đã đuổi nàng đi ngay lập tức sau khi kết thúc buổi lễ. Nàng cũng đã không thể gặp lại cô bạn mình. Nhưng giờ Sebastian, anh cả của nàng, đã tìm lại được cô ấy cũng như đứa con trai của họ, nàng sẽ dễ dàng gặp được cô ấy. Liss vẫn còn khó lòng tin rằng mình có một đứa cháu trai, và bạn mình đã vượt qua quá nhiều thử thách cam go như thế…

Nàng bị tống cổ khỏi Aristos nhanh tới nỗi nàng đã không có thời gian để phản kháng lại, nhưng nếu nàng tổ chức thành công buổi tiệc khai trương này, có lẽ cuối cùng nàng sẽ có thể cho các anh trai thấy năng lực của mình?

Nàng xua những tình cảm đang xô đẩy trong tâm trí đi khỏi. Tốt hơn là phải đặt mình ngay vào công việc. Để bắt đầu, những vé mời sẽ phải độc đáo, bởi chúng sẽ thể hiện phong cách của sự kiện. Còn về phần những vị khách mời, họ sẽ là những nhân vật nổi tiếng nhất hiện giờ.

Nàng chỉ phải mất vài giây để dựng được danh sách các quan chức cấp cao và những người nổi tiếng mà nàng sẽ mời. Họ sẽ lập nên chóp bu thu hút đám đông đơn giản chỉ bởi sự có mặt của mình.

Sau đó, Liss nghiên cứu hồ sơ mà James đề cập đến. Nhanh chóng, nàng quyết định thay đổi gần như tất cả những sắp xếp chuẩn bị trước đó đã được lên kế hoạch. Nàng có hai tuần để tổ chức tất cả mọi thứ. Như thế là ít nhưng nàng biết là mình sẽ làm được.

Ngay khi đang lướt net để tìm kiếm ý tưởng, nàng thích lờ đi chuyện cô tân thư ký tạm quyền vừa chỉ mất một phút để điều khiển hệ thống điện thoại hơn. Và rằng nàng đang thâu tóm các báo cáo trên máy tính của mình với một sự tự tin và một tốc độ gần như khiến chóng mặt.

Bởi vì James muốn ấn tượng mạnh mẽ, nàng sẽ cho chàng điều ấn tượng mạnh mẽ. Các món ăn ngon tuyệt nhất, rượu tinh chế nhất, đồ trang trí tuyệt đẹp nhất. Trong một thành phố dư thừa và cực kỳ giàu có, bữa tiệc này sẽ phải thu hút vô vàn những sự chú ý và gây ảnh hưởng không nhỏ tới giới quyền lực trong những cung điện ở Aristos.

Hẳn là, James có vẻ đã quyết định đúng đắn khi để nàng hoàn toàn tự do. Chàng không đặt câu hỏi gì cho nàng suốt cả buổi sáng. Liss đang rất vui. Nàng muốn giữ bí mật những kế hoạch chuẩn bị cho đến buổi tối tới hôm lễ hội, hiệu quả của sự ngạc nhiên sẽ có sức tác động lớn nhất.

Bởi chính James là người nàng muốn gây ấn tượng nhiều nhất. Nàng muốn làm biến mất dáng điệu mỉa mai của chàng, cái mà nàng luôn cảm thấy khi chàng tiếp xúc với nàng. Nàng muốn chàng trở lại là chàng James nồng nhiệt mà chàng đã thể hiện trong ngày đầu tiên, khi chàng nghĩ rằng mình đang tiếp chuyện với thư ký của mình theo thói quen.

Thật vớ vẩn… Nàng đang cố đánh lừa ai đây? Chính chàng là người nàng ham muốn. Và điều đó không lý trí chút nào, nàng biết thế.

Bu ổi trưa, nàng thấy chàng ra ngoài ăn trưa. Ngay khi chàng biến mất, đến lượt nàng đi ra. Thực ra, nàng đã để ý thấy một tiệm giày tuyệt đẹp và muốn đi đến đó nhìn lướt qua gần hơn.

Nàng không còn cái gì để đi tiệc? Và đôi giày cao gót mà nàng đã thấy trong góc bên trái tủ kính… Cám dỗ thật quá mạnh, chắc chắn nàng cần phải đi thử chúng.

Và, t ất nhiên, sau khi đã thử chúng, nàng không thể cưỡng lại ham muốn mua chúng. Đó chính xác là kiểu giày cao gót mà nàng yêu thích

- với gót rất nhỏ và rất cao. Nàng đưa thẻ thanh toán cho cô gái bán hàng trong khi thầm cầu nguyện vẫn còn đủ tiền trong tài khoản của mình. Hạnh phúc với món đồ mới mua, nàng ra khỏi cửa tiệm với chiến lợi phẩm mới của mình đi ở dưới chân.

Khi nàng đến trước toà nhà trụ sở công ty của James, chính là chàng mở cửa cho nàng chứ không ai khác.

Sau khi nhìn cái túi lớn mà nàng đang cầm ở tay, chàng hạ mắt nhìn xuống chân nàng.

- Đôi giày của cô sao vậy? Cái đó cao đến lố bịch.

- Không hề.

Nàng thật tuyệt vời. Và gợi cảm.

- Đứng trên đó chỉ 5 phút thì còn được, không hơn.

- Tôi có thể làm tất cả mọi việc với đôi giày này, nàng đáp lại với giọng dứt khoát.

Chàng nhướng mày và ánh hoàng kim trong mắt chàng trở nên như quỷ ám.

- Tất cả á? Vậy, hãy chạy trên cầu thang bộ đi.

Nàng hất cằm với vẻ thách thức.

- Tôi rất nhanh đấy, anh cứ tưởng tượng đi.

Nụ cười của James mở rộng hơn nhưng chàng trả lời nàng chậm rãi với giọng nhạo báng.

- Tôi rất muốn tin như thế.

Ngay lập tức, nàng quay người về phía các bậc thang.

- Vào vạch đi, sẵn sàng, xuất phát !

Rồi nàng phóng đi trong khi nhận thấy James vẫn đứng bất động.

Đến trên cùng nhịp cầu thang đầu tiên của các bậc thang, nàng dừng lại và nhìn chàng.

- Tại sao anh không chạy đi?

- Tôi để cho cô đi trước một chút. Đôi giày đó thực sự là một thiệt thòi đó.

- Chờ xem! Liss nhanh nhẹn trèo lên cầu thang. Nhưng chàng đi 3 hoặc 4 bậc cùng một lúc, trong khi nàng không thể làm tương tự vì có nguy cơ bị vỡ mắt cá chân.

Tất nhiên, chàng vượt qua nàng chỉ trong vài giây. Khi tới bậc thềm nghỉ ngay sát cuối cùng, chàng dừng lại.

- Bị đánh bại ở dãy bậc thứ ba, chàng lên giọng với nàng, vẻ chế nhạo. Hãy thừa nhận đi, cô tốt hơn là nên đi chân đất.

- Đôi giày của tôi là một phần trong tính cách con người tôi.

- Xinh đẹp, thanh lịch và hoàn toàn không phù hợp với mọi hoạt động hữu ích.

Rất bực mình, nàng cảm thấy mình mỗi lúc càng đỏ bừng mặt hơn. - À vâng, tôi thích nhìn chúng theo cách khác h ơn – chúng khác biệt, táo bạo và cực kỳ đáng ham muốn.

- Cực kỳ, quả vậy, chàng lặp lại với giọng dịu dàng. Nhưng tôi nhật định tin rằng cô sẽ tốt hơn nếu không có chúng.

Khi chàng lại quay xuống dưới, nàng cố giữ bình tĩnh, nhưng khi chàng tới trước mặt nàng, nàng không thể ngăn mình lùi lại. Bởi vì chàng tiếp tục tiến tới, nàng lại lùi nữa, cho đến khi nàng thấy mình bị kẹt dựa vào tường.

- Anh làm gì thế? Nàng hỏi với giọng khản lại.

- Tôi đã thắng. Tôi có quyền nhận một phần thưởng.

- Chúng ta đã không nói về phần thưởng. - Không, thực vậy, chàng đáp lại với vẻ tư lự. Nhưng bởi vì tôi là người chiến thắng, nên tôi chính là người được chọn lựa. Những vị anh hùng luôn yêu cầu gì với công chúa?

- Tôi không chắc là anh có thể được đối xử như vị anh hùng.

- Một nụ hôn, chàng nói tiếp như thể nàng chưa hề nói gì hết. Đó luôn là một nụ hôn.

- Tôi không nghĩ đó là một ý tưởng hay, James. Đó là một phản ứng hợp lý, nảy sinh từ sự hỗn loạn đang trị v ì trong tâm trí và cơ thể nàng. Bởi nàng từ chối để dục vọng lớn dần lên trong mình.

- Lần này, không có đám đông nào để cô trốn vào đâu, chàng nói với giọng khàn khàn. Cô sẽ phải chấp thuận phần thưởng này. Vậy là, chàng đã không quên nụ hôn mà nàng đã sắp sửa ban cho chàng tối thứ sáu. Nàng cũng không ngừng nghĩ ngợi về việc đó cả đợt cuối tuần. Nàng đã tiến gần quá sát môi chàng, trước khi tách ra với nhiều tiếc nuối hơn nàng có thể tưởng tượng.

Chàng chống tay lên tường, cạnh hai bên đầu nàng. Cơ thể chàng khẽ oằn xuống về phía cơ thể nàng. Nhiệt độ đột nhiên cao lên thêm nhiều độ nữa. Cho dù cố gắng, Liss vẫn cảm thấy một làn sóng ham muốn ồ ạt trong mình.

- Đây không phải là một ý tưởng hay đâu, nàng lặp lại.

Tuy vậy, nàng không thể bắt mình đẩy chàng ra được.

- Tôi biết, chàng thì thầm trong khi nhìn nàng với một cường độ khiến nàng run rẩy ngoài mong muốn. Nhưng, hoàn toàn trái ngược với lời nói của chính m ình, chàng nghiêng đầu về phía nàng. Nàng nhìn hàng mi dày viền quanh đôi mắt nâu có ánh hoàng kim phản lại của chàng, môi chàng đầy đặn và nhục cảm.

Chàng cũng đang nhìn nàng. Hiện giờ, Liss chỉ còn có một ham muốn duy nhất – là khuôn miệng này lấy đi miệng nàng. Chàng vẫn đang chờ đợi và dừng lại một phân trước môi nàng, chờ cho đến khi chính nàng phải là người vượt qua khoảng cách nhỏ xíu chia cách họ.

Lưỡi James tới mơn trớn góc miệng n àng. Rồi miệng chàng khép lại trên miệng nàng. Ban đầu với sự dịu dàng, sau đó là cùng tất cả sự mãnh liệt của dục vọng đang làm cả hai người sôi sục. Sức ép trở nên mãnh liệt hơn và những cảm xúc sâu sắc hơn. Đột nhiên, chỉ còn có sự nóng bỏng hoang dại hợp nhất họ lại, đốt cháy họ, làm họ đói khát và có vẻ hẳn như không bao giờ ngưng lại.

Giờ nàng đã khép mắt lại. Say sưa sung sướng, nàng bỏ mặc mình với những cái vuốt ve mơn trớn lão luyện của lưỡi James trên lưỡi nàng.

Vị của miệng chàng thật tuyệt. Thần thánh ơi. Khi nàng nghĩ rằng chàng sẽ tách ra khỏi nàng, nàng đưa tay lên để chôn vùi các ngón tay vào trong mái tóc dày của chàng. Rồi nàng giữ chàng tựa vào nàng để có thể tiếp tục ôm hôn chàng, tiếp nữa và nữa.

Cơ thể nàng cong lên, tìm kiếm cơ thể chàng. Chàng đã giữ tay tì lên bức tường sau lưng nàng. Nàng cảm thấy gọng kìm chàng đang giam giữ nàng. Nhưng nàng không còn chút lý trí nào để thoát khỏi. Ngược lại, nàng muốn chàng siết nàng chặt vào chàng và hai cơ thể bọn họ gắn chặt vào nhau.

Như thể đoán ra những suy nghĩ của nàng, chàng đột nhiên ép sát cơ thể lực lưỡng của mình lên nàng. Liss lại cảm thấy một cơn sốc thật sự

– của sự sung sướng thuần tuý. Một tiếng kêu vọt ra khỏi miệng nàng. Một tiếng kêu ngạc nhiên vui thích, theo sau một tiếng thở dài đòi hỏi thêm nữa.

Ngực tựa lên ngực, hông tựa lên hông, dục vọng hoàn toàn thiêu đốt nàng trọn vẹn. Nàng thốt ra một tiếng rên rỉ nghẹt lại, ép sát mình vào chàng, thêm sát hơn nữa. Nàng muốn chàng trần truồng, nàng muốn chàng ở trong nàng.

Cơ thể nam tính của chàng cũng rắn chắc và mạnh mẽ như nàng đã tưởng tượng. Cơ thể của nàng trở nên dịu dàng hơn, như thể nó muốn nồng nhiệt chào đón cơ bắp lực lưỡng của chàng hơn. Những nụ hôn mà họ trao nhau càng lúc càng trở nên hoang dại hơn. Cả hai người họ thả mình vào nỗi đam mê xác thịt, quá khích hơn là nàng đã từng biết đến.

Say sưa với vũ điệu ái t ình đang cuốn lấy lưỡi họ, nàng có cảm giác không thể chờ đợi thêm một giây nào nữa. Nàng muốn lưỡi chàng ở khắp nơi. Nàng muốn chàng làm thế. Và ngay lập tức.

Vào chính giây đó, chàng tách ra. Bỏ tay nàng đang vùi trong tóc chàng ra, chàng lùi lại một bước trước khi đứng thẳng lên trên chính đôi chân mình và tựa lưng vào tường cạnh nàng. Đứng cạnh nhau, họ giữ im lặng, không khí chỉ bị khuấy động bởi hơi thở ngắt quãng và vội vàng của họ.

James là người lên tiếng đầu tiên.

- Em nói đúng. Sững sờ, nàng quay đầu sang phía chàng, tìm cách thấu hiểu vẻ mặt của chàng. Nhưng nàng chỉ nhìn thấy cặp mí mắt trĩu xuống trong khi chàng lặng ngắm cầu thang đi xuống trước mặt họ.

- Đó không phải là một ý tưởng hay, chàng tiếp tục nói với giọng trầm tĩnh. Liss cảm thấy một cơn rùng mình dữ dội quét qua nàng. Một phút trước, nàng sẵn sàng van nài chàng để làm tình với nàng. Nàng đã bỏ mặc mình dựa vào người đàn ông này, quên đi mọi thứ còn lại. Trong khi chàng, chàng giữ khoảng cách của mình, cho dù chàng đã ôm hôn nàng với sự hung hăng, ham muốn đầy thô bạo. Chàng đã để tay mình lên tường, như thể chàng từ chối chạm vào cơ thể nàng.

Và bây giờ, chàng hối tiếc vì đã hôn nàng. Trong thái độ của chàng, tất cả đã nói lên điều đó. Kể cả cái chàng chàng tách khỏi nàng – thay vì tới với nàng, như nàng đã khát khao ham muốn điều đó nồng nhiệt.

Liss cảm thấy tràn ngập cảm xúc hổ thẹn ghê gớm. Trong khi chàng đơn giản chỉ đòi hỏi một nụ hôn, thì nàng đã dâng tặng mình cho chàng trọn vẹn, không chút kiềm chế.

Hoặc là chàng không thực sự thích nàng. Chàng thậm chí còn không nhìn vào nàng nữa.

- Hãy quên đi những gì vừa xảy ra, nàng nói.

Dù sao, nàng đã quyết định phải quên đi chuyện này. Nàng đi lên bậc thang cuối cùng dẫn đến văn phòng của họ. Ngay khi bước về phía phòng vệ sinh để chỉnh trang lại đầu tóc, nàng bắt mình phải tập trung vào công việc đang chờ đợi nàng. Nàng sẽ phải làm tất cả mọi thứ để buổi tiệc đó thành công rực rỡ. Không được thất bại. Bởi vì đây chính là những gì tất cả bọn họ đang trông chờ. Ngay cả James. Nhất là James.

Và rồi, hơn lúc nào hết, nàng cảm thấy mình quyết tâm muốn chứng tỏ với chàng rằng chàng đã sai lầm về năng lực của nàng…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.