"Cảnh Hiên, Cảnh Hiên" Thịnh Lâm Hàm không ngừng gọi như lưỡi dao sắc bén muốn đan xen vào người đàn ông của mình, nghe anh nói thuốc rất mạnh, muốn mình thế nào cũng không đủ, nghe anh nói anh rất áy náy, nghe anh nói anh rất yêumình, còn có những lời nói dâm đãng kia, một lần lại một lần yêu, trong phòng trọ đều là mùi hoan ái của hai người.
Sau khi Thịnh Lâm Hàm rời giường, không biết có phải do ảnh hưởng của tình cảm không mà trong phòng nhỏ trong khôngkhí đều tràn đầy mùi hương tình ái thơm mát.
Lương Cảnh Hiên đã dọn dẹp chiến trường một lần, Thịnh Lâm Hàm tắm rửa xong trên người trần trụi, chỉ bọc quanh mình một chiếc khăn tắm, hồn nhiên không biết khăn đã tuột xuống lộ ra bầu ngực trắng nõn, ngơ ngác nhìn người đàn ông đi vào phòng ngủ hóa thành sói lần nữa.
Từ đó về sau, Lương Cảnh Hiên ra vào nhà trọ của cô giống như vào nhà mình, Thịnh Lâm Hàm không hiểu vì sao mọi chuyện lại biến thành như vậy, cô muốn tránh thì anh càng quấn lấy cô, có tránh cũng không tránh được.
Lương Cảnh Hiên giống như không có công việc, cả ngày rảnh rỗi đi theo cô, vây quanh cô. Hoặc có thể nói là lừa cô xoay quanh. Dung túng anh vào phòng trọ của mình thật là một sai lầm, bị anh lấy trộm chìa khóa cũng nói rõ cô không hề có bất kỳ cảnh giác nào với anh.
Ai, phiền lòng nhìn người đàn ông này, không khỏi lại nghĩ đến liệt nữ(*) sợ tình lang dây dưa, bản thân cũng không có cách nào từ chối anh.
(*) chỉ người con gái thà chết để bảo vệ trinh tiết hoặc chết theo chồng
"Tiểu Hàm, gả cho anh." Người đàn ông sắp đạt đến cao trào cứng rắn không vận động nữa, cưỡng bách người con gái nhất định phải đồng ý lời cầu hôn của anh.
"không muốn." cô không thể gả cho anh. Gả cho anh, vậy thì mẹ cô thế nào? Đứa trẻ sau này ra sao? Vai vế cũng loạn hết. Trải qua mấy lần hoan ái, khiến cho Thịnh Lâm Hàm có chút tức giận, không chiếm được thỏa mãn để cho bụng dưới trống không cực kỳ khó chịu.
Thịnh Lâm Hàm trực tiếp nắm lấy côn th*t bùng nổ chuẩn bị cắm vào tiểu huyệt của mình, Lương Cảnh Hiên không chiếm được đáp án hài lòng nên kéo cao hai tay cô lên.
"Em không chịu gả cho anh, anh cũng không cho em." Giống như đứa trẻ không ăn được kẹo bắt đầu ra sức uy hiếp, dụ dỗ, phát huy bản lĩnh ăn nói của người quản lý ra sức thuyết phục cô gái nhỏ gả cho anh.
"Gả cho anh, ngày ngày anh sẽ thỏa mãn em."
"A", tên khốn kiếp này, lại đối xử với cô như vậy.
"Cảnh Hiên, để em suy nghĩ một chút" Thịnh Lâm Hàm quyết định uốn cong người giải quyết, cứng rắn không được thì mềm, đầu v* nhạy cảm như tiểu hồng ma sát anh, kích thích, hấp dẫn anh, từ từ ngồi dậy, kiều mị đẩy bầu ngực mềm mại vào trong miệng anh, phát ra tiếng rên rỉ thoải mái câu dẫn anh.
"Tiểu Ma Nữ", với sự quyến rũ của cô mà còn có thể không nhúc nhích thì không phải là đàn ông. Lương Cảnh Hiên hung hăng rút ra rồi đâm vào tiểu huyệt sưng đỏ, hai mảnh thịt bị hung hăng giày xéo. Dưới sự dạy dỗ của Lương Cảnh Hiên, Thịnh Lâm Hàm cũng từ từ học được cách sử dụng phương pháp đối với anh.
Vỏ quýt dày có móng tay nhọn, Lương Cảnh Hiên cũng vì điều này mà khuất phục cháu gái nhỏ.
"Cảnh Hiên, em yêu anh", không thay đổi lời nói, vẫn không thay đổi thâm tình, lại làm cho Lương Cảnh Hiên hơi bất mãn.