Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi

Chương 120: Đổi tư thế




Editor: Vũ

Chương 120: Đổi tư thế

"Cái gì?" Hiên Viên Long nhảy dựng lên, hắn không thể tin được, chỉ vì một người phụ nữ mà Hiên Viên Hoàng bảo hắn đi chết. Còn sợ lời đe dọa chưa đủ nặng, Phương Xuân Ý âm hiểm cười, lặp lại một lần nữa, vô cùng rõ ràng.

"Nó nói cậu đi chết đi!"

"Mẹ nó chứ, nếu nó muốn nhìn tôi chết như vậy thì cùng lắm là đồng quy vu tận!". Hiên Viên Long mặt mày đỏ bừng, móc ra ngay một khẩu súng thị uy.

Phương Xuân Ý đứng dậy, lấy tay từ từ gỡ khẩu súng trên tay Hiên Viên Long ra.

"Đừng tức giận, tôi có một ý kiến này, đến lúc đó, còn không sợ trừ khử được bọn họ hay sao?" Đôi mắt quyến rũ khẽ chớp, cặp môi mọng đỏ hé mở, một mùi hương phụ nữ ngay lập tức lượn lờ chung quanh mũi Hiên Viên Long. Nghe Phương Xuân Ý nói vẫn còn có cách, phẫn nộ trong lòng hắn dần xẹp xuống như quả bóng bị rút hơi. Nếu không vì mạng sống của mình, hắn không bao giờ muốn cảnh lưỡng bại câu thương.

"Chủ ý gì?" Hiên Viên Long cười tà mị, mắt dán chặt vào bộ ngực trắng nõn đang dần hé lộ của Phương Xuân Ý, ham muốn trong mắt càng lúc càng rõ rệt.

Phương Xuân Ý hài lòng nhìn Hiên Viên Long đã mắc câu, cố ý lấy tay giật nhẹ quần áo, tất cả bầu ngực căng đầy gần như lộ ra, thấp thoáng hai nụ hồng mai yêu kiều.

Từ khi bị Hiên Viên Hoàng truy sát đến giờ, đã lâu Hiên Viên Long chưa được phóng túng dục vọng của mình. Nhìn tư thế mà Phương Xuân Ý đang lộ ra, thật đúng là đang quyến rũ hắn mà. Người phụ nữ này cô đơn, đang cần hắn để thỏa mãn bản thân mình.

"Chỉ cần em có cách, tôi nhất định sẽ lấy lại mọi thứ thuộc về mình." Hiên Viên Long nói xonng liền trực tiếp đè Phương Xuân Ý xuống đất, bàn tay trút bỏ áo ngủ của bà ta, nhìn thấy bên trong không mặc gì cả thì nhanh chóng hiểu rõ.

Đắc ý cười: "Xem ra, người có thể thỏa mãn em chỉ có tôi, nếu Hiên Viên Hoàng biết tôi có quan hệ với mẹ hắn, không biết hắn sẽ có biểu cảm gì?" Nghĩ tới đây, Hiên Viên Long thoải mái trong lòng, so với Hiên Viên Hoàng, hắn luôn có cảm giác thất bại, chỉ khi ở trên người Phương Xuân Ý, hắn mới thấy có chút thành tựu.

Phương Xuân Ý cười nhạt, người đàn ông này có phải đang khinh thường bà ta chăng. Mấy lần bị Hiên Viên Hoàng bắt gặp ngay ở trên giường, cũng chưa thấy hắn lộ ra biểu hiện gì, chỉ có nỗi chán ghét, có lẽ là ác tâm.

"Nó thì có biểu cảm gì, lúc nào cũng là bộ mặt người chết." Khinh thường hừ lạnh, thân thể Phương Xuân Ý rộn ràng. Bàn tay của Hiên Viên Long đang chạy khắp cơ thể của bà ta, khiến cho bà ta cảm thấy nhộn nhạo cùng khoái cảm không thôi.

Hờn dỗi nhìn Hiên Viên Long, trong lòng Phương Xuân Ý không cảm thấy thỏa mãn nên làm nũng nói: "Cũng là cậu tương đối lợi hại. Phía dưới, phía dưới của người ta tịch mịch!"


Phương Xuân Ý giơ chân lên, không khách khí mở rộng bản thân, nghênh đón ngón tay của Hiên Viên Long đi tới.

Ngón tay thon dài lạnh lẽo như băng tà ác di chuyển ở nơi mẫn cảm của Phương Xuân Ý, nhấn vào phía trên một chút, sau đó từ từ nhẹ nhàng nắn bóp chỗ nổi lên.

"Uhm...A....Vẫn muốn....Nhiều hơn một chút..." Thân thể cong ra sau, mái tóc vẽ thành hình vòng cung, thân thể Phương Xuân Ý mềm dẻo như rắn uốn lượn, cảm thấy vô cùng sung sướng.

"Làm cũng nhiều lần như vậy, mới chút xíu thôi mà đã bị kích thích rồi!" Di chuyển ngón tay khuấy động thêm nữa, Hiên Viên Long từ từ rút ngón tay ra, trên đó đã ướt dịch trong suốt.

Sự trêu chọc của Hiên Viên Long khiến cho cơ thể Phương Xuân Ý càng thêm khô nóng, lại càng không vừa lòng với tốc độ của hắn. Từ từ leo lên người Hiên Viên Long, Phương Xuân Ý trút bỏ hết quần áo của hắn làm lộ vật cứng nóng bên trong. Mặt Phương Xuân Ý tỏ rõ vẽ đói khát khi ngắm nhìn vật to cứng của Hiên Viên Long, người đàn ông này luôn là như vậy, luôn khiến cho bà ta cảm thấy hạnh phúc.

"Tôi giúp cậu lần này!" Phương Xuân Ý ân ái cười, chậm rãi cúi đầu, há miệng ngậm lấy cái đó của hắn.

Hiên Viên Long chợt cảm thấy thân thể hắn càng nóng hơn, nơi đó đang được bờ môi mềm mại ấm nóng mút vào từng chút từng chút, một dòng điện nhỏ chạy qua vật cứng rắn đang dần to lên.

"A..." Hiên Viên Long không nhịn được kêu lên, vẻ mặt vừa sung sướng vừa đau khổ.

Phương Xuân Ý vô cùng hài lòng với kỹ thuật của mình, nuốt vào vật đó của Hiên Viên Long, bà ta cảm thấy nó từ trên xuống dưới càng lúc càng nóng lên và to hơn.

Hiên Viên Long không khống chế được nữa, hắn muốn phải nhanh hơn, bàn tay giữ chặt đầu Phương Xuân Ý, dùng sức nhét trọn vật đó vào miệng bà ta. Càng lúc càng sâu, đỉnh nhọn để sâu trong cổ họng khiến bà ta khó chịu như muốn nôn, thế nhưng người đàn ông này bảo đảm không bỏ qua cơ hội. Phương Xuân Ý chỉ có thể mở miệng cố nuốt vào vật to cứng kia. Lần cuối cùng, Hiên Viên Long ép chặt khiến chiếc cổ của Phương Xuân Ý như muốn gãy ra.

Trong miệng chợt cảm thấy một dòng dịch nóng, đó là ở nơi của Hiên Viên Long vừa phun ra.

"A..." Hiên Viên Long thoải mái thở ra một tiếng dài, nhu cầu đã được đáp ứng, cả người đều buông lỏng xuống.

Chất dịch nóng trong miệng Phương Xuân Ý trào ra ngoài, mùi nồng đậm lan tràn. Phương Xuân ý không chịu được nữa, vội vã chạy vào nhà vệ sinh. Người đàn ông này ngày càng quá đáng, dám như vậy mà bắn vào miệng bà ta, trước đây làm gì có chuyện này.

Nôn ra một lúc, cố gắng súc miệng nhiều lần, tinh thần Phương Xuân Ý dần dần hồi phục. Bà ta không ngờ rắng Hiên Viên Long đang đứng ở phía sau, che miệng kêu lên.


"Cậu sao không mặc quần áo vào?" Phương Xuân Ý không tin được người đàn ông này không mặc quần áo mà lại ngang nhiên đứng phía sau bà ta.

Hiên Viên Long tà mị cười: "Em vừa nãy đã thỏa mãn được tôi, giờ không phải đến lúc tôi làm sao?"

Hắn ôm lấy Phương Xuân Ý, từ từ đặt lên bàn rửa mặt. Đôi mắt bà ta híp lại vì cười: "Coi như cậu có lương tâm, nhưng làm ở chỗ này không sợ người khác phát hiện sao?"

"Yên tâm, tôi đã sắp xếp người ở chỗ này hết rồi, tối nay em cứ việc mà tận hưởng đi!" Hiên Viên Long dâm tà cười, tay gạt hết quần áo Phương Xuân Ý ra, thân thể thướt tha duyên dáng đập vào mắt hắn.

Hiên Viên Long áp xuống cắn lấy đỉnh đầu tròn trịa hồng hào, bàn tay nhanh chóng di chuyển xuống phía dưới của Phương Xuân Ý vuốt ve, nắn bóp.

"Em xem lại mình đi, hơn 40 tuổi rồi mà thân thể cứ như thiếu nữ vậy, làm tôi không kiềm lòng mà muốn em không biết mệt mỏi!" Ngón tay Hiên Viên Long bắt đầu tiến vào thân thể Phương Xuân Ý, tận tình xoa nắn khơi gợi nơi mẫn cảm.

"A...Uhm...Tôi vẫn luôn thích cậu...A..."

"Ha, là em thích tôi vì tôi có thể thỏa mãn được em đúng không?" Hiên Viên Long biết người phụ nữ này là một người ích kỷ, bà ta không thật sự thích hắn, chẳng qua là giữa bọn họ có nhu cầu của mình. Hắn mê luyến người đã chiếm đi lần đầu của hắn, còn Phương Xuân Ý thì lại khao khát việc hắn trẻ tuổi, khí lực dồi dào.

"A...Không được..!"Hai chân càng mở rộng hơn nữa, Phương Xuân Ý phớt lờ bàn tay đang đùa bỡn phía dưới của bà ta. Trên mặt bà ta đã bị bao phủ bởi mồ hôi, đỏ ửng lên, thân thể nóng bức, chỉ muốn Hiên Viên Long có thể nhanh chóng tiến vào bên trong sớm chút.

Dùng sức kích thích thân thể Phương Xuân Ý, Hiên Viên Hoàng tà mị cười: "Còn chưa đủ, tôi sẽ khiến em càng thêm sung sướng. Kêu to lên, nhanh, tôi thích nghe em...haha."

"A...A..." Phương Xuân Ý buông tay kêu thật to, bà ta không chịu nổi nữa rồi. "Cho tôi, nhanh đi vào đi, nhanh lên một chút...A..." Phương Xuân Ý lớn tiếng, tay nắm đến vật to nóng của hắn, hướng về phía mình.

Hiên Viên Long khẽ cười, thẳng tiến đi vào bên trong Phương Xuân Ý.

"A...Thật thoải mái...Nhanh lên một chút....A..." Tay bấu chặt vai Hiên Viên Long không buông, Phương Xuân ý tự mình di chuyển, nỗ lực mời gọi Hiên Viên Hoàng. Bà ta còn chưa đủ, muốn được thêm nữa, nhiều nữa.

Vật thô nóng của Hiên Viên Long càng thêm sưng to, hắn dùng sức chạy nước rút, đem Phương Xuân Ý dày vò trên mặt đá cẩm thạch lạnh lẽo.


"Thật giỏi...Vào nhanh đi....Nhanh lên..." Càng gần tới cảm giác lên đỉnh, dục vọng của Phương Xuân Ý càng tăng cao, bà ta nắm lấy hông Hiên Viên Hoàng, dùng sức ép chặt như muốn đem thân thể kia đi vào sâu hơn nữa.

Hiên Viên Long đưa đẩy thân mình, hung hãn tiến công, mỗi một lần ra vào đều như muốn chạm đến nơi sâu thẳm nhất của Phương Xuân Ý, gắng sức đẩy lên cao trào.

Lần cuối cùng, hai người đạt tới vui sướng cực hạn, khí lực đã tiêu tan gần hết. Trên người bóng nhẫy mồ hôi, tóc tai rũ rượi, thân thể gắn liền cùng một chỗ.

Bên trong Phương Xuân Ý là một khối to nóng, Hiên Viên Long lại một lần nữa bắn dòng dịch nóng vào trong người bà ta. Từ bàn tranng điểm màu trắng chảy xuống chất dịch trong suốt như tơ, là bằng chứng cho trận kích tình của bọn họ.

Sau một hồi thở hổn hển, Hiên Viên Long vẫn cảm thấy như chưa đủ, hắn xoay Phương Xuân Ý lại, từ phía sau đi vào, vọt thẳng đến hoa tâm.

"A... Thật mạnh..." Phương Xuân Ý phóng đãng cười, gương mặt vô cùng đắc ý, khoái cảm khiến cho bà ta tê dại, mọi buồn phiền bực dọc trong lòng đều tiêu tan hết thảy.

"Ha, tôi biết là em thích từ phía sau!" Hiên Viên Long bắt lấy eo thon của Phương Xuân Ý, lần lượt ra vào, lần sau mạnh mẽ hơn lần trước, cơ thể phía dưới trương to căng đau.

Tần suất ra vào ngày càng cao, Hiên Viên Long chạy nước rút, mỗi lần đều chạm vào khu vực mẫn cảm.

"A!" Thân thể Phương Xuân Ý trên giướng như một con búp bê tùy tiện, muốn làm gì cũng được.

"A...." Hiên Viên Long trầm giọng, một lần nữa tiến sâu vào Phương Xuân Ý, hắn rên lên bắn ra chất lỏng nóng bỏng cực kỳ.

"A..." Phương Xuân Ý thết lên một tiếng chói tai, thật là kích thích quá mức, nó khiến toàn thân bà ta trầm mê, khát vọng được nhiều hơn nữa.

Khoái cảm ngắn ngủi chấm dứt, Phương Xuân Ý cảm thấy thật trống rỗng sau khi hắn rút ra.

Chất dịch thẫm đẫm phía dưới hai người, Phương Xuân ý còn chưa thấy thỏa mãn, ánh mắt cầu xin liếc nhìn Hiên Viên Hoàng.

"Thế nào, em vẫn còn muốn sao? Thử cách khác nhé?" Hiên Viên Long nheo mắt cười dâm tà, hắn chẳng thèm để ý đến việc Phương Xuân ý có thỏa mãn hay không, nếu có cũng chỉ là khoảng thời gian trước kia, khi hai người mới bắt đầu qua lại.

Hai tay Phương Xuân Ý quấn như rắn, cố tình cọ xát bộ ngực vào người Hiên Viên Long: "Chúng ta thử cách khác?"

"Ha ha, nếu em thích vậy, lần này em ở trên!" Hiên Viên Long không chút khách khí, ôm lấy Phương Xuân Ý về phòng ngủ.

Giường mềm mại, ấm áp, Hiên Viên Long thư thả nằm phía trên giống như một ông hoàng chở người khác đến phục vụ. Người phụ nữ này chẳng khi nào rụt rè, bà ta luôn phóng đãng bản thân mình như vậy, thậm chí không bao giờ che đậy khát vọng của bản thân.


Nắm lấy bộ phận cứng rắn của Hiên Viên Long, vuốt ve khiến nó dâng trào mà thẳng đứng. Phương Xuân Ý hài lòng cười, thắt lưng uyển chuyển di động lên trên người hắn, thân thể mềm mại nằm sấp trên người Hiên Viên Long, thẳng ngay đỉnh đầu mà chậm rãi ngồi xuống.

"A..." Cảm giác tiếp nhận toàn bộ khiến cho Phương Xuân Ý không nhịn được kêu lên.

Hiên Viên Long kéo lấy thắt lưng mềm mại, bàn tay to xoa nắn bầu ngực mịn màng theo động tác mà nảy lên nảy xuống, vật kia trong thân thể Phương Xuân Ý đã to lên nhiều.

"A...Tôi sẽ khiến cậu thoải mái...!" Lần lượt nâng mông lên xuống, Phương Xuân Ý cả người đầy mồ hôi, dáng vẻ càng gợi tình hơn, càng đẩy sự phù hợp giữa hai người lên cao.

Ánh mắt Hiên Viên Long đậm màu lửa dục, cuối cùng hắn không nhịn được nữa, ôm lấy Phương Xuân Ý nhấc lên cao rồi đặt mạnh xuống, cứ như vậy liên tiếp, hai người đều nhanh chóng đạt tới đỉnh cao.

"A..." Phương Xuân Ý ngửa đầu ra sau thét lên sung sướng, lần này thật mãnh liệt khiến cho bà ta vô cùng vui vẻ.

Nằm trên người Hiên Viên Long, Phương Xuân Ý chẳng tỏ vẻ mệt mỏi chút nào, hai người đổi rất nhiều loại tư thế, càng về sau càng khó.

Sau cùng, Hiên Viên Long bắn ra chất dịch đầy mặt Phương Xuân Ý. Ngoài kia, trời bắt đầu ửng sáng, hai người một đêm không ngủ.

Hiên Viên Long ôn thân thể kiều diễm của Phương Xuân Ý từ từ gặm cắn, đêm qua không biết họ đã làm bao nhiêu lần. Đều là những người có kinh nghiệm , bọn học biết cách thế nào mới có thể thỏa mãn được đối phương.

"Thỏa mãn lắm.." Phương Xuân Ý ngáp một cái, mí mắt muốn xụp xuống vì buồn ngủ.

"Em phải nói cách kia cho tôi!" Chuyện hôm qua Hiên Viên Long vẫn còn nhớ rõ, không kiềm được hỏi.

Phương Xuân Ý dụi dụi mắt, cắn một cái vào ngực Hiên Viên Hoàng, trách cứ: "Cậu giày vò người ta cả đêm, không biết để người ta nghỉ một chut sao. Tôi sẽ nói cho cậu biết. Ăn no rồi thì chỉ biết đến mình, thật là khiến người ta mất hứng."

Hiên Viên Long cười híp mắt, hắn cũng thuận miệng cắn một cái lên bầu ngực trắng sữa của Phương Xuân Ý, thân thể lại bắt đầu không khống chế được.

"Cái người này, đêm qua mà vẫn chưa đủ sao?" Phát hiện ra ý đồ của Hiên Viên Hoàng, Phương Xuân Ý kinh ngạc hỏi.

"Ở cùng một chỗ với em thì khôn bao giờ là đủ." Hiên Viên Long không thèm quan tâm, nhanh chóng đè áp xuống người Phương Xuân Ý vọt vào bên trong, hai thân thể lại giao hòa khắng khít.

Bầu trời buổi sáng buông những tia trắng nhạt, bên trong căn phòng, một trận hỏa chiến diễn ra mãnh liệt.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.