Editor: Mã Mã
Chương 41: Hung hăng giữ lấy
Nụ hoa phấn hồng béo mập, tản ra hương bị ngọt ngào thành thục, câu dụ thân thể người đối diện.
Đôi môi cô vì nụ hôn của hắn mà đỏ lên, hơi thở dồn dập ngọt ngào mà lo nghĩ, giống như thuốc phiện dụ dỗ con người, nụ hoa tinh tế, ánh mắt mơ màng, hiện lên hơi nước và ngây ngô.
"Cả đời này, em đừng nghĩ sẽ trốn thêm lần nữa, em là của anh, vĩnh viễn chỉ có thể là của anh." Đôi chân thoa dài cương ngạnh tách hai chân cô ra, hắn truyền nhiệt tình của mình sang thân thể nhỏ bé của Trầm Phi Yên.
Tình cảnh hôm nay thật giống mười năm trước, mười năm trước hắn cũng đoạt lấy cô như vậy, thậm chí là càng tham lam đoạt lấy. Khiến cho Trầm Phi Yên run sợ mà không thể kiềm chế nổi cơn rung động trong tim, cô muốn phản kích lại, nhưng Hiên Viên Hoàng lại phả hơi thở nóng bỏng và nhiệt tình của hắn làm cô không thể phản kháng.
Đôi mắt cô hiện lên kinh khủng, còn chưa kịp cầu xin thì lúc này Hiên Viên Hoàng đã hành động.
Bên hông chợt đau đớn, lập tức cô đã hiểu rõ có chuyện gì xảy ra. Hắn lại đoạt lấy cô lần nữa, giống như cái đêm của mười năm trước, không có một tia do dự, đẩy mạnh cô xuống địa ngục.
"A..."
Trên trán phủ một lớp mồ hôi mỏng, thế nhưng Hiên Viên Hoàng không cách nào dừng lại, vẻ đẹp của cô khiến hắn điên cuồng, điên cuồng đến mức không thể ngừng lại.
Phát hiện có dị vật xâm lấn, Trầm Phi Yên kháng cự muốn đẩy nguồn nhiệt đó ra ngoài, nhưng chỉ khiến cho nơi tư mật của mình càng thêm chặt hơn, làm Hiên Viên Hoàng không khắc chế nổi.
Hai chân Trầm Phi Yên kẹp chặt hông hắn, thứ to lớn mạnh mẽ và cương cứng luân động trong nơi chật hẹp của cô, mỗi lần mỗi lần đều mãnh liệt, mỗi lần mỗi lần đều nóng bỏng, mỗi lần lại sâu hơn lần trước, giống như một con sói muốn cắn nuốt một con mồi vào bụng.
Thân thể mảnh khảnh của Trầm Phi Yên không thể phản kháng, cô tùy ý để Hiên Viên Hoàng chiếm lấy và mang đi tất cả, khiến cô cứ chìm chìm nổi nổi trong đợt sóng ân ái. Mỗi một lần ra vào, đều làm thân thể cô không kiềm chế được mà run lên, mái tóc đen mượt như đang bay múa, hai tay cô chỉ có thể ôm lấy bờ vai hắn.
Mồi hôi dính lấy hai thân thể con người đang giao hợp với nhau, thân thể của bọn họ dán thật chặt, tạo cho nhau nhưng khoái cảm lạ thường.
Trong sóng biến, Trầm Phi Yên không rõ đâu là mình, cô căm hận bản thân mình, phẫn nộ mà vui sướng, tiếp nhận khoái cảm cùng hắn.
"A... Không..." Hiên Viên Hoàng ra sức cọ rửa, ra sức đâm vào rút ra, đi tới đỉnh cao cùng cô.
Cô vui sướng, tiếng thét chói tai, còn hoan nghênh dục vọng của hắn, phối hợp với hắn, khiến cho Hiên Viên Hoàng vô cùng vui mừng.
Tại đây, hắn đã và đang cho cô rất nhiều vui sướng.
Cả căn phòng tràn ngập hương bị tình dục, nam nữ dây dưa không nghỉ, âm thanh hoan ái khiến người khác đỏ mặt, lần lượt cùng nhau đi lên đỉnh cao của dục vọng .
Mặt trời chiều ngả về tây, ánh sáng mờ bao phủ toàn bộ tòa thành, làm ặt biển như đang bốc cháy, ngọn lửa điên cuồng lan tràn bao trùm cả căn phòng.