Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi

Chương 91: Giao dịch giữa hai cha con




Convert+Beta: Mã Mã

Editor: Vũ

Chương 91: Giao dịch giữa hai cha con

Cả Hồng Kông vẫn còn huyên náo về vấn đề 100 triệu đôla sẽ rơi vào tay ai, rốt cuộc người nào có thể lấy được 100 triệu đôla.

Cầm tờ báo, Trầm Phi Dạ đang nằm sấp trên ghế salon lật qua lật lại xem, không cần nói cũng biết cậu không thể tĩnh tâm được, chỉ còn nhìn thấy dòng chữ màu đỏ lớn siêu cấp. Nghĩ tới 100 triệu đôla Trầm Phi Dạ bắt đầu chảy nước miếng, cậu vô cùng để tâm đến số tiền 100 triệu đôla a!

Lật tới lật lui tờ báo, Trầm Phi Dạ cố gắng trấn tĩnh lại mình, dù sao cũng là mẹ của cậu, không thể đem bán đi lấy tiền được!

"Xem tivi, đúng rồi, phải xem tivi thôi!" Lẩm bẩm một mình, Trầm Phi Dạ quyết định xem tivi.

TV vừa bật lên, tin tức về sự kiện "tìm người thưởng 100 triệu đôla" tuôn ra ồ ạt, Trầm Phi Dạ vô thức làm rơi điều khiển xuống đất, nước miếng chảy ra.

"Suy nghĩ lại một chút cái nào. Mình chỉ có mẹ, không có cha, mẹ lại khổ cực kiếm tiền nuôi mình, sẽ là như vậy, thời gian luôn theo ta, hãy tìm một kẻ có tiền tài và đại vị. Đúng, vẫn là có cha nhiều tiền thì tốt hơn, lại vừa có 100 triệu đôla!" Trầm Phi Dạ giơ tay thử tính toán xem 100 triệu đô có thể dùng vào việc gì, mua một máy bay tư nhân thì sao? Nhưng cậu chưa có bằng lái, hơn nữa tính ra tuổi cũng chưa đủ.

Gãi gãi đầu, Trầm Phi Dạ tựa người vào tấm thảm nhung Batư suy nghĩ cách, cuối cùng đi đến quyết định. Đó chính là, cậu phải vì có mẹ tốt, cha tốt, còn vì tương lai trước mắt, cậu phải là một đứa con ngoan, nhất định như vậy.

Nghĩ tới đây, Trầm Phi Dạ ngay lập tức chạy vào phòng mình tìm số điện thoại di động của Hiên Viên Hoàng.


"100 triệu đôla, ta tới đây!" Trầm Phi Dạ cười toe toét, để lộ hàm răng trắng bóng sạch sẽ, đúng là một tiểu hồ ly ăn trộm.

*************

Trong phòng hội nghị hơi lạnh tỏa ra tứ phía, nhưng nó không phải đến từ máy lạnh mà là từ trên người Hiên Viên Hoàng.

Tất cả mọi người đều không dám ngẩng đầu, trông giống như học sinh vi phạm nội quy đang ngồi chờ bị xử phạt.

"Đinh đinh đinh..." Chuông điện thoại di động đột ngột vang lên, Hiên Viên Hoàng lạnh lùng trừng mắt nhìn mọi người. Tất mọi người đều cùng dành ba giây mặc niệm cho người này, dám ở trong phòng họp tổng giám đốc mà để điện thoại reo, thật là không muốn sống nữa mà!

Chuông điện thoại đổ thật lâu mà vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, mọi người đều chăm chú di chuyển tầm mắt nhìn về túi quần mình, vạn nhất chính là không cẩn thận quên tắt điện thoại, nếu thật vậy thì có chín cái mạng cũng không đủ chết.

Hiên Viên Linh người cũng đầy mồ hôi lạnh, cuối cùng can đảm đi đến bên Hiên Viên Hoàng, nhẹ giọng nói vài câu.


Hiên Viên Hoàng liền cứng người lại, từ từ lấy điện thoại trong túi ra, hắn nhớ rõ ràng là đã tắt điện thoại rồi, thế sao bây giờ máy vẫn mở.

"Tan họp, lần sau, tôi muốn nghe được phương án cụ thể, không được có bất kỳ điểm giới hạn nào." Hắn lạnh lùng tuyên bố kết thúc buổi họp, tất cả các chủ quản đều dùng tốc độ nhanh nhất vọt ra ngoài, mỗi khi bước vào phòng họp này thực sự là khiến người ta giảm mất nửa năm tuổi thọ mà.

Nhìn dãy số đang hiện trên điện thoại, hắn nhíu mày, là ai gọi đến. Số điện thoại của hắn luôn được bảo mật rất tốt, nhưng sao vẫn có số lạ gọi đến vậy?

"A lô..." Một giọng khàn khàn từ đầu điện thoại bên kia truyền đến, Trầm Phi Dạ phấn khởi đến mức thiếu chút nữa là la toáng lên, 100 triệu đô à, đến đây đi!

"Người ông đang tìm hiện đang ở trong tay tôi, hãy chuẩn bị vé máy bay đi Bắc Kinh, đồng thời đem 100 triệu đôla chuyển vào tải khoản của tôi ngay lập tức, bằng không ông đừng hòng gặp được người mình muốn tìm!" Trầm Phi Dạ dùng giọng điệu ăn cướp tống tiền ra mệnh lệnh cho Hiên Viên Hoàng.

Ở một đầu khác của điện thoại, Hiên Viên Hoàng nở một nụ cười vô cùng chói sáng, so ra còn hơn cả Trầm Phi Dạ, nụ cười tỏa ra ánh hào quang thật ngưỡng mộ vô cùng.

Ngay lúc nhấc máy điện thoại, nghe con trai nói câu đầu tiên, hắn đã biết đứa trẻ này là ai. Hôm nay, nếu nó không gọi điện thoại đến, hắn thực sự một chút cũng không nghĩ ra tên tiểu quỷ này là con của Trầm Phi Yên, thế nhưng thật là nó gọi tới nên mọi việc liên kết lại với nhau một cách rõ ràng.


Hoa hồng, ở sân bay gặp lại người cũ, sau đó lại còn xông vào văn phòng của hắn, giờ lại đòi trao đổi 100 triệu đôla. Tên nhóc này thật là có bản lãnh, không hổ là con hắn. Nếu không phải mấy ngày nay lo bận về chuyện của Phi Yên thì hắn nhất định sẽ thu thập đứa con trai bừa bãi này một chút.

"Làm sao tôi tin được những gì cậu nói là thật?" Hiên Viên Hoàng bộ dạng nhàn nhã như đi chơi, hỏi một câu nghi ngờ lấy lệ.

Gừng càng già càng cay, nghĩ đến tiền sắp không vào tay mình nữa, Trầm Phi Dạ vội vã kêu lên: "Này chú, người chú kiếm tên là Trầm Phi Yên, tên tiếng anh là Vivian. Trên ngực có một nốt ruồi màu đỏ, sau gáy có một vết sẹo rất nhỏ, nơi nhạy cảm nhất là tai..."

Trầm Phi Dạ còn chưa nói xong đã bị Hiên Viên Hoàng cắt ngang, lúc này hắn chỉ muốn giết tên tiểu quỷ này. Nếu nó không phải là con của hai người họ, hắn nhất định sẽ phanh thây nó ra. Cơ thể người phụ nữ của hắn sao có thể để cho người khác nhìn thấy, nhất định là thắng nhóc này ăn đậu hủ của Phi Yên.

"Câm miệng, nếu như con không phải là con trai của chúng ta, ta nhất định sẽ không tha cho con." Hiên Viên Hoàng đen mặt thốt ra lời nói lạnh lùng nhưng tràn đầy lửa giận, hắn đây là đang ghen tỵ với cả con trai của mình.

Trầm Phi Dạ ở đầu kia điện thoại mở to mắt không tin được, chính cậu mới phải tức giận a. Mấy năm nay, cậu đều khiến ấy người đàn ông tài hoa không tới gần mẹ được, vì vậy cậu tất nhiên là hiểu rõ mẹ nhất.

"Con phải biết, ta là người ngay không làm việc mờ ám. Treo giải thưởng 100 triệu đôla, con lại đem mẹ đi đổi, chờ ta xử lý xong chuyện nội bộ sẽ tìm tới hai người." Chỉ cần nhìn một cái hắn cũng biết Trầm Phi Dạ thông minh cỡ nào, phù sa thì không chảy ra ruộng người ngoài (ý là tiền thưởng nhiều vậy, người ngoài hưởng ko bằng con mình hưởng), con hắn thật là một đứa con ngoan khi đem mẹ trở về bên cha nó.

Con ngươi ánh lên vẻ nguy hiểm, Hiên Viên Hoàng thật đúng là muốn chạy tới cảm tạ thật tốt tên tiểu quỷ này.

Đúng là con trai ta có khác, nếu cùng mẹ con trở về, 100 triệu đôla tiền thưởng sẽ là tiền boa hết cho con!" Tên nhóc hư hỏng này thật sự là mất giáo dục căn bản rồi.

Bên kia đầu dây điện thoại, Trầm Phi Dạ nằm ly ở trên giường, nhìn mẹ cùng người đàn ông khác đang uống trà ở bên ngoài, xấu xa nói: " Cha thân yêu, người cứ làm theo chỉ dẫn đi. Để con nói cho người biết là con đang thấy cái gì nha, mẹ cùng một người đàn ông khác đang uống trà, mà mẹ lại ăn mặc phong phanh quá đi, có thể làm cho đàn ông không tự chủ được bản thân mà nhào vào đó. Haiz, nhưng mà không sao, cho dù có vậy, cũng còn có đứa con trai gan dạ là con đây, người yên tâm đi!"

Trầm Phi Dạ liều mạng thêm mắm thêm muối cho ly kỳ, thật ra mẹ cậu có ở ngoài uống chút trà nhưng ăn mặc kín đáo lại cư xử có chừng mực chứ không giống như những gì cậu vừa kể.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.