Ông Trời Ta Hận Ngươi!

Chương 5



“Sao vậy vẫn còn bất động? Chẳng lẽ còn muốn ta tới giúp ngươi sao?” Diêu Y Lẫm nở ra một nụ cười hung ác “Muốn ta tự mình đến cũng được, nhưng lát nữa ngươi có muốn khóc cũng khóc không nổi!”

Nói xong hắn một tay đẩy người kia xuống giường, mình cũng theo lên, muốn cởi quần người kia ra.

Dương Quân đột nhiên bị đẩy kinh sợ, chưa kịp phản ứng thì đã ngã xuống giường, sau đó còn bị nam nhân xinh đẹp kia bắt đầu đè ép cởi quần hắn ra.

Mặt hắn đỏ lên, tình cảnh như vậy dù có trì độn cũng nhìn ra nam nhân kia muốn làm gì mình.

“Đừng…Ta không phải nữ nhân…”

Diêu Y Lẫm vừa áp chế phản kháng xé quần của hắn, vừa cười nhạo nói: “Ta đương nhiên biết ngươi không phải nữ nhân, nữ nhân nào to lớn như ngươi đã sớm nhảy lầu rồi!”

Dương Quân mạnh mẽ mà vùng vẫy giãy dụa, nhưng không nghĩ tới nam nhân bề ngoài nhã nhặn vầy khí lực lại cường đại như thế, quanh năm lao động chân tay trước người này lại như một hài tử. Vốn bị dược tính kích thích Diêu Y Lẫm bị Dương Quân đụng trúng dục hỏa như thiêu đốt, bụng dưới truyền đến một trận co giật.

Sốt ruột tát cho nam nhân kia hai tát, nhìn hắn bị đánh đến choáng váng, Diêu Y Lẫm nhân cơ hội lật người hắn lại, cởi dây lưng bên hông đem buộc hai tay hắn lên trên đầu.

“Đừng! Buông…xin ngươi…”

Tiếng kêu đã mang theo ý khóc, đến bây giờ cũng không nghĩ đến mình thân là nam nhân lại bị người cùng giới xâm phạm!

“Kêu cái gì, lát nữa sẽ có đủ thời gian cho ngươi kêu! Lão tử có thể thượng ngươi còn không biết là người như ngươi có được phúc khí!”

Quần Dương Quân toàn bộ đã bị cởi ra, mông xinh đẹp mềm mại đã lộ ra trước mắt hắn, hắn tặc tặc lưỡi_, nhìn xú nam nhân này như thế nhưng cái mông vừa mắt, lông trên cơ thể cũng không nhiều, hai đùi trơn nhẵn, nếu nói không nhìn phía trước thì chắc vẫn còn có thể tiếp tục làm tiếp.

Hạ thân Diêu Y Lẫm từ lâu đã cương cứng không chịu nổi, tách hai chân Dương Quân ra, bức hắn quỳ ở trên giường, cái mông nhếch cao.

Kéo quần xuống, thắt lưng đưa về phía trước, Diêu Y Lẫm đem bảo bối của mình đi vào.

“A──!”

Dương Quân lập tức thét lên thảm thiết, hạ thân truyền đến cảm giác bị xé rách đau nhức, đồng thời Diêu Y Lẫm cũng vừa đau vừa thích kêu lên.

Tiểu huyệt không được bôi trơn bị tiến vào khiến máu theo chuyển động ra vào của nam nhân chảy ra, chảy đầy giữa bắp đùi.

Dương Quân cảm giác mình bị xé làm hai nửa, chân đau đến run rẩy, cả người đổ mồ hôi, muốn nói gì đó lại không nói nên lời.

Diêu Y Lẫm cũng biết là rất đau, nhưng huyệt động nam nhân khiến cho hắn cảm thấy chưa từng được trải qua khoái cảm như vậy, có máu bôi trơn khiến hắn khắc chế không được mà chuyển động vật đang cương cứng.

Con mẹ nó, cảm giác đúng là thích!

Hắn rất thích chà đạp thân thể nam nhân phía dưới, không để ý nam nhân như muốn ngất đi mà mãnh liệt công kích!

Nam nhân đau đến không nói được gì, chỉ có trong lúc đau đến không chịu nổi lầm bầm hai tiếng. Nghe tiếng rên rỉ khác với nữ nhân càng khiến hắn thêm hưng phấn, kết quả chính là khiến Dương Quân càng thêm khổ sở.

Đang mạnh mẽ sáp nhập, Dương Quân cảm thấy thân thể người kia xiết chặt, sau đó một dòng chất lỏng ấm bắn vào trong cơ thể mình.

Hắn bắn thật lâu, dịch chất nóng hổi khiến Dương Quân khó chịu mà giãy dụa thân thể.

Diêu Y Lẫm thoải mái thả mình trên người Dương Quân, cảm giác toàn thân sảng khoái, đã lâu không làm hết sức như thế rồi.

“A! Nguy rồi…”

Gương mặt thỏa mãn hiện ra vẻ kinh ngạc.

“Ta thậm chí đã quên…”

Diêu Y Lẫm bộ dạng ảo não, nặng nề mà đánh lên cái mông trút giận.

Cảm giác khi sờ vào thật thích…

“Vừa rồi thượng ngươi tự nhiên quên làm, thật là một món hàng *** đãng! Quả nhiên thích hợp làm nam nhân thị hầu!”

Hắn nhìn tiểu đệ đệ của mình, dược hiệu dường như không giảm đi, lại đứng lên rồi.

Xem chừng đêm nay còn có thể chơi đùa vài lần, Diêu Y Lẫm cười ta suy nghĩ.

“Nhưng ngươi yên tâm, hôm nay ta ăn ngươi no nê, ta sẽ để bụng ngươi lưu lại nòi giống của ta…”

Lúc này Dương Quân đang trong trạng thái nửa hôn mê, cho rằng cực hình đã kết thúc bèn nỗ lực khép hai chân lại, nhưng ngay lập tức bị giật lại, hung khí như thiêu nóng kia lại một lần nữa xông vào.

Tiểu huyệt mới bị thương lại bị ép dãn ra, vô lực mà đón nhận sự xâm phạm của nam nhân!

Nam nhân tiến nhập nhiều lần đột nhiên lửa nóng ngừng lại, hắn theo bản năng mà khép chặt tiểu huyệt, nam nhân trên người cúi đầu mà nở nụ cười: “Yên tâm, sẽ đưa cho ngươi”.

Vật kia của nam nhân trong cơ thể vẫn không nhúc nhích, Dương Quân không hiểu nhưng cảm giác có chút kì quái, nhưng chuyện mà hắn cả đời cũng không nguyện ý sẽ xảy ra!

Dần dần, hắn cảm thấy trong cơ thể nam nhân sản sinh một chút biến hóa dị dạng, lúc đầu tưởng ảo giác, nhưng cảm nhận vách tường bên trong bị một vật nhọn nhỏ dài đụng chạm, muốn phản kháng, nhưng lập tức Diêu Y Lẫm ngăn hành động của hắn lại, gắt gao mà giữ chặt hắn!

“Đừng! Đó là cái gì…”

Vật thể nhỏ dài kia chậm rãi theo bên vách bên trong mà tiến vào, hình như là đang dò xét gì đó.

Dương Quân cảm thấy cực kì khủng hoảng, hắn tuyệt vọng mà nhìn người kia.

Diêu Y Lẫm trấn an hắn: “Không phải sợ, đó là của ta…ngoan ngoãn, rất nhanh sẽ kết thúc”.

“Đừ…Đừng…”

Diêu Y Lẫm ngoài miệng thì an ủi hắn, nhưng vẫn cố sức làm cho dị vật trong cơ thể trên vách dao động.

Người thường trên người sẽ không có vật quái dị như thế…

Dương Quân lén nhìn nam nhân phía trên, con ngươi nhạt màu của hắn như viên bi thủy tinh khi còn bé hay chơi, nhãn thần băng lãnh giống như loài động vật…

Dương Quân đột nhiên cảm giác người kia căn bản không phải con người!

Không phải con người không phải con người không phải con người không phải con người không phải con người ───

Trong lòng nhất thời không thể tiếp nhận nảy lên sợ hãi, hắn khủng hoảng mà kêu lên!

Bị tiếng thét chói tai đột ngột phân tâm Diêu Y Lẫm tiện tay tát hắn vài cái, bị đánh đau khiến Dương Quân thanh tỉnh, nhưng phía sau cơ thể truyền đến đau đớn khiến hắn hận không thể chết ngay bây giờ!

Bên trong vách hắn bị vật dài nhỏ bén nhọn kia đâm xuyên qua, hơn nữa nó đang không ngừng hướng bên trong tiến vào!

Hắn không chịu nổi áp lực quá lớn mà ngất đi, sau đó tỉnh lại vài lần hắn hoang mang hết sức, dị vật đã mất, mà nam nhân còn đang trên người hắn không ngừng nỗ lực tiến nhập, đem hắn thao không còn ra bộ dáng gì.

Cuối cùng ý thức lộn xộn, cảnh hắc ám trước mắt hắn tình nguyện vĩnh viễn không tỉnh lại…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.