Văn phòng tầng cao nhất của FAE, Phong Kiêu đứng ở trước cửa sổ lớn nhìn xuống đất, thân hình ưu nhã tôn quý, liếc bằng nửa con mắt nhìn toàn bộ Kinh Đô.
Trong tay anh bưng cà phê, tầm mắt, nhìn màn hình LCD được gắn ở trên tường.
Trên màn hình, phát sóng trực tiếp buổi lễ trao giải.
Tụ tập rất nhiều người, tinh quang lộng lẫy.
Loại cuộc họp báo này người tới thường có giá trị rất cao, nhưng cố tình, tầm mắt của anh có thể chuẩn xác nhìn xuyên qua màn hình, tìm thấy được thân hình của An Mộc.
Hôm nay cô trang điểm thực đẹp, cao quý ưu nhã tựa như công chúa.
Phong thái của toàn bộ hội trường, tựa hồ bị một mình cô độc chiếm! Làm cho nhiếp ảnh gia đều thiên vị hướng về phía cô, cameras liên tiếp từ trên người cô xẹt qua, cơ hội lộ mặt rất nhiều.
Phong Kiêu uống một ngụm cà phê đen, khi anh uống vào có mùi vị đắng chát, lại cảm thấy có vị ngọt nhè nhẹ.
Cameras lại một lần đảo qua An Mộc, vẻ mặt tươi cười của cô rất hào phóng, có thể nói hoàn mỹ, nhưng quen thuộc với người cô, vẫn là trong nháy mắt bắt giữ được ý cười của cô, không đạt tới đáy mắt.
Phong Kiêu hơi kinh ngạc, mày cong lên, không nghĩ tới…… Thế nhưng cô đang khẩn trương.
Ở Phong Kiêu xem ra, mắt to của An Mộc trừng to, khóe miệng tươi cười cứng đờ, cố tình phải làm ra một bộ dạng hào phóng không để bụng, bộ dạng không quan tâm đến giải thưởng kia, cái bộ dáng kia…… Thật là đáng yêu cực kỳ!
Phong Kiêu không nhịn được mà bật cười, ở trước mặt anh tùy tiện vô tâm không phổi, thậm chí lời nói hùng hồn, nói cái gì giải thưởng nữ phụ tốt nhất không thuộc về cô, kia khẳng định là không có thiên lý, khẳng định là FAE sau lưng giở trò.
Yêu cầu anh cư xử công bằng, cho nên anh cố ý phân phó một câu, nhân viên công tác của FAE, tuyệt đối không có nhờ mối quan hệ đối với giải thưởng nữ phụ tốt nhất.
Phong Kiêu lại uống hai ngụm cà phê.
Tư thái nhàn nhã, lại hồn nhiên không biết, bộ dạng lúc này của anh, hoàn toàn ở trong mắt của Vệ Uy đang đứng ở ngoài cửa.
Khóe môi của Vệ Uy giật giật.
Nói cái gì có chuyện quan trọng muốn làm, muốn đẩy công việc ra phía sau, nhưng không nghĩ tới chuyện quan trọng của thiếu gia, thế nhưng là…… Xem phát sóng trực tiếp! Xem, thẳng, truyền bá!!
Thiếu gia nhiều năm, không có xem TV?!
Hơn nữa loại giải thưởng Bách Hoa này có cái gì đẹp?
Dựa vào thủ đoạn của thiếu gia, một câu phân phó đi xuống, đừng nói một cái nữ vai phụ tốt nhất nho nhỏ, thiếu gia liền tính nói cho An Mộc nhận một cái giải nữ chính tốt nhất, cũng chưa người dám nói một lời!
Nhưng cố tình, An tiểu thư một hai nói cái gì công bằng.
Vệ Uy lắc lắc đầu, cúi đầu, nhìn thoáng qua văn kiện ở trong tay, ở trong lòng yên lặng tính toán, giải thưởng Bách Hoa duy trì hơn một giờ, xem ra, hôm nay thiếu gia muốn xem thêm một giờ……
Đang tự hỏi thời gian, lại có người đưa văn kiện tiến vào, “Vệ bí thuật(táo bón), đây là văn kiện khẩn cấp, có thể mời Phong tổng nhanh ký tên không?”
Vệ Uy ho khan một tiếng, “Ngươi xuống trước đi, đợi chút ta cùng người sáng lập hội lấy trước đưa cho Tổng tài.”
Người tới vẻ mặt sốt ruột, “Hiện tại không được sao? Thật sự rất khẩn cấp.”
Vệ Uy lắc đầu, “Không được.”
Người tới thở dài, đang muốn quay đầu đi, liền nghe được giọng nói ở bên trong, “Vệ Uy!”
Ánh mắt của người tới sáng lên, chỉ chỉ văn kiện.
Vệ Uy gật đầu, cầm văn kiện tiến vào văn phòng.
Bên trong văn phòng.
Nụ cười trên môi của Phong Kiêu đã biến mất.
Xuyên thấu qua TV, anh phát hiện trên đường An Mộc ra hội trường, mà chờ cô trở lại, không biết đã xảy ra chuyện gì, vẻ mặt tuyệt vọng, làm Phong Kiêu lập tức ý thức được, đã xảy ra chuyện!
Vệ Uy theo tiếng mà vào.
Vẻ mặt của Phong Kiêu rất nghiêm túc, ánh mắt sắc bén, “Cho ngươi hai phút, điều tra rõ Hứa Lộ có quan hệ xã hội với ai.”