“Bà biết không? Tôi vốn muốn hiến cho Thính Âm một quả thận, vì sâu trong nội tâm tôi đã hoàn toàn coi con bé là em gái.”
Lời vừa thốt ra, Hạ Tâm Băng và Phí Đằng hai mắt đều sáng ngời.
Hạ Tâm Băng thậm chỉ còn nói, “An Mộc, nếu như vậy, sau này chúng ta sẽ là người một nhà, con hãy dọn vào nhà chúng ta ở, mẹ và Phí Đằng sẽ chăm sóc cho con…”
“Nhưng bây giờ…” An Mộc ngắt lời Hạ Tâm Băng, gằn từng chữ một, “Tôi sẽ không cho thận nữa, các người biết tại sao không?”
Hạ Tâm Băng sửng sốt.
An Mộc mỉm cười,”Bởi vì con bé lại có ba mẹ độc ác như các người! Nói cho các người biết, cho dù Thính Âm có bệnh chết trước mặt tôi tôi cũng sẽ không cho thận! Muốn trách thì phải trách con bé đầu thai vào nhầm nhà!”
Hạ Tâm Băng cũng sững sờ, “Cô đang trù ẻo em gái cô chết sao?”
Nói xong bà liền tiến lên vươn tay muốn tát An Mộc, “Không thể tin nổi tôi lại sinh ra thứ con gái lòng dạ sắt đá như cô! Sớm biết có ngày này, ngay khi sinh cô ra tôi đã bóp chết cô!"
Những lời ác độc này như dao nhọn đâm thẳng vào tim An Mộc.
Cô tức giận đến toàn thân run rẩy, lui lại phía sau bắt lấy tay Hạ Tâm Băng thật chặt.
Dù cô có làm gì thì bà ta vẫn luôn oán trách cô.
Cô dùng sức, đẩy Hạ Tâm Băng về phía Phí Đằng, “Sao nào, các người dùng vũ lực ép tôi cho thận hả? Thế là phạm pháp đấy!”
Nói xong cô lập tức xoay người rời đi!
Để lại Hạ Tâm Băng và Phí Đằng trợn mắt há mồm.
Ba người đều có tâm sự riêng, không hề chú ý tới các đó không xa có một tay phóng viên không ngừng chụp ảnh.
Còn chưa đến ngày hôm sau, trên internet đã xuất hiện tiêu đề bài báo vô cùng chói mắt.
Bài báo vừa được đăng liền được hơn triệu lượt repost.
“Đường Hạ trang điểm mỹ lệ mục đích thật sự là muốn quyến rũ Phí Đằng! Bị Hạ Tâm Băng phát hiện liền muốn đánh người! Có ảnh chứng minh!”
Bởi vì Hạ Tâm Băng đã từng là nhân vật truyền kỳ, nhưng sau này bà ở ẩn, loại tin tức này rất ít xuất hiện, bài báo vừa được đăng lên, người hâm mộ bà một thời nổi dậy, toàn bộ dư luận đều nhắm vào An Mộc, nói cô không biết xấu hổ, dám đụng chạm đến nữ thần, đúng là muốn chết rồi!
Dường như toàn bộ thế giới đều sôi trào.
Nữ thần truyền kỳ của làng giải trí.
Nếu là tranh chấp tiền bối hậu bối xảy ra với người khác, người ta còn tưởng là do tiền bối ức hiếp người mới.
Nhưng nếu liên quan đến Hạ Tâm Băng thì chỉ có duy nhất một khả năng!
Chắc chắn Đường Hạ đã làm sai chuyện gì đó, bằng không nữ thần sao có thể động thủ đánh người?
Đã đắc tội với Hạ Tâm Băng, cho dù hiện tại An Mộc có là mặt trời giữa ban trưa hay là một bông hồng diễm lệ nhất, trong nháy mắt sẽ bị chèn ép triệt để, không thể chống đỡ!
An Mộc còn chưa trở lại nhà họ Phong thì đã bị triệu tập khẩn cấp tới công ty.
Âu Dương Sát Sát và Ngôn Phi Thần đều sốt ruột đi tới đi lui, nhưng đương sự An Mộc lại hoàn toàn đờ đẫn, hoàn toàn chìm đắm trong ký ức về cuộc đối đầu với Hạ Tâm Băng và Phí Đằng ban nãy, chưa tự thoát ra được.
“Phải làm thế nào bây giờ?” Âu Dương Sát Sát lên tiếng.
Lát sau Ngô Tư Tư cũng gọi điện tới, “Trước đây em đã đắc tội với Hạ Tâm Băng còn chưa nói, lần này sao lại nháo đến mức này? Dù bọn họ không công kích em thì cũng làm tổn hại đến bộ mặt của Tinh Huy! Đường Hạ, sao em lại bất cẩn như vậy!”