“Không khóc không khóc ha, tội nghiệp quá, về sau mẹ chính là mẹ của con, Phong Hầu là ba con, Phong Kiêu là anh của con! Ai cũng không có biện pháp khi dễ con!”
Phong Kiêu nghe được, khóe môi giật giật, anh là chồng của cô cơ mà!
Một phen lăn lộn về xong, An Mộc ngượng ngùng sưng đỏ con mắt, ăn một chén cháo, sau đó Đặng Hi Thần liền đưa cô lên lầu ngủ.
Rửa mặt xong, An Mộc nằm ở trên giường, Đặng Hi Thần giống hệt đứa con nít, nhẹ nhàng ôm lấy cô:
“Ai, những gì con đã trãi qua, Phong Kiêu đều nói cho mẹ biết, không nghĩ tới tiểu Mộc Mộc lại đáng thương như vậy, lại đây, ngủ thật ngoan nha, mẹ về sau sẽ không rời bỏ con.”
An Mộc:……
Bên ngoài phòng ngủ, hai người đàn ông đang chờ đi ngủ nhìn mặt nhau.
Phong Hầu mở miệng:
“Con đi đi, kêu mẹ con ra đây!”
Phong Kiêu hừ lạnh:
“Sao không phải là ba đi?”
“Nhãi ranh, con không đi ta liền phế chân con?”
“Nhãi ranh là mắng ai?”
“Nhãi ranh là mắng con đó!”
Phong Hầu lời này rơi xuống, ông tức khắc khó thở:
“Mẹ nó, mày dám trêu ba mày!”
Phong Kiêu nén cười:
“Đi đem vợ của ba rời khỏi vợ của con đi.”
“Ngữ khí này của con, là đang ra lệnh cho ông đây sao?!”
Phong Kiêu mở miệng:
“Không muốn ngủ?”
Phong Hầu tức khắc ngậm miệng lại, trong lỗ mũi phát ra một tiếng hừ.
Cuối cùng, hai người đàn ông thật sự nhịn không được, cùng nhau tiến vào phòng ngủ, liền nhìn thấy Đặng Hi Thần còn vẫn đang dỗ An Mộc ngủ.
“Bà xã, trở về phòng ngủ với anh.”
“Mẹ, trả vợ lại cho con.”
Hai người vừa nói lời ra khỏi miệng, Đặng Hi Thần liền hung tợn nhìn về phía bọn họ:
“Tôi cùng con gái bồi dưỡng tình cảm, các người tiến vào làm loạn cái gì?”
Phong Hầu cùng Phong Kiêu liếc nhau, động tác nhất trí mở miệng:
“Bọn anh/con mệt nhọc.”
“Mệt nhọc thì đi ngủ đi!”
“Con muốn ngủ cùng vợ con.”
Phong Kiêu mở miệng, lời này nói ra, Phong Hầu liền mắt nhìn anh, lời này ông cũng rất muốn nói a ~!
Đặng Hi Thần nhìn An Mộc:
“Tiểu Mộc Mộc, tối nay muốn ngủ với ‘anh hai’ hay là muốn ngủ với mẹ?”
An Mộc nhìn vẻ mặt mong chờ của Phong Kiêu và Phong Hầu, đột nhiên liền nghĩ đến bộ dáng vừa rồi của Phong Kiêu nói muốn cùng cô ly hôn, tuy rằng biết là làm bộ, nhưng mà cô cũng thấy thật là giận!
Vì thế An Mộc liền hướng vào mặt Đặng Hi Thần:
“Con muốn ngủ với mẹ.”
“Con gái ngoan!”
Đặng Hi Thần vô cùng hưng phấn.
Phong Kiêu:……
Phong Hầu:……
*
Ngày hôm sau, các trang báo lớn đều đưa tin tức của ngày hôm qua.
Video trên mạng, chỉ có thể thuyết minh thân phận của Hạ Tâm Băng và An Mộc, nhưng cụ thể sao lại thế này, tin tức vừa ra khiến mọi người đều không rõ minh bạch.
Có một số người bắt đầu công kích, Đường Hạ là đầu óc chứa bã đậu? Người ta có chị ruột mà, cần gì cô ấy phải đi quyên thận?!
Mà khi ‘Thục Viện’ tuyên bố, mọi người đều đồng loạt khiếp sợ!
Mẹ nó!
Thì ra là nữ thần đại nhân bắt Đường Hạ đi quyên thận?!
Tuy rằng là để cứu con gái mình, nhưng lại mặc kệ con gái lớn của mình, vứt bỏ người ta bao nhiêu năm, bây giờ lại muốn người ta quyên thận cho mình, thật đúng là quá đáng!
Trong nhất thời, tin tức trên mạng tràn lan càng lúc càng mãnh liệt.
Ngay trong lúc hỗn loạn như thế, Phí Phẩm Trúc phải nằm viện, muốn ở bệnh viện điều dưỡng thân thể thật tốt, sau đó làm phẩu thuật hiến thận.
Mọi người lúc này mới dần dần từ bỏ chinh phạt, cảm thấy làm như vậy mới bình thường.
Nhưng gần năm ngày sau, Hạ Tâm Băng liền vẻ mang vẻ mặt u sầu xuất hiện trước mặt công chúng:
“Phẩm Trúc sốt cao không lùi, hiện tại đã không thích hợp quyên thận, tôi thân làm mẹ, chỉ mong cho con mình có thể được sống.”
Nhìn đến bộ dáng kia của Hạ Tâm Băng, người ý chí sắt đá đều phải mềm lòng!
Vì thế mọi người sôi nổi ở lên mạng tỏ vẻ, Đường Hạ nên quyên thận!!
Chẳng qua chỉ mấy ngày sau, tình thế lại nghịch chuyển lần nữa.
Chính là……
“Sốt cao không ngừng?”
An Mộc nghe thấy cái tin tức này, chỉ khẽ nâng khóe môi lên cười lạnh, tiếp theo liền hẹn mấy người phóng viên:
“Chúng ta cùng đi bệnh viện nhìn xem, Phí Phẩm Trúc sao lại sốt cao không ngừng!”