Các phóng viên đang vây quanh cửa phòng bệnh như ong vỡ tổ.
“Cô đến đây làm gì?” Hạ Tâm Băng thấy An Mộc đang xem xét xung quanh, lên tiếng hỏi.
An Mộc nhìn bà liếc mắt một cái, tầm mắt liền rơi xuống Y Lạc ngoài cửa.
Y Lạc vì mình mới ra mặt nói, sao cô có thể để yên cho người ta bắt nạt Y Lạc?
Cô chỉ nhếch môi cười, “Tìm chứng cớ.”
Hạ Tâm Băng sửng sốt, “Chứng cớ gì cơ?”
An Mộc cười, “Y Lạc nói Phí Phẩm Trúc phát bệnh có gì đó không hợp lý, tôi cũng hiểu được, bà nói cô ấy không có bằng chứng nói năng lung tung, là phỉ báng, cho nên tôi chỉ muốn tìm chứng cớ thôi!”
Hạ Tâm Băng nghe vậy, cảm thấy An Mộc thật là buồn cười, “Sao nào? Cô cũng thấy việc này không phải trùng hợp?”
“Đương nhiên không phải trùng hợp.”
Hạ Tâm Băng mặt mày tái mét, “Đường Hạ, là một nghệ sĩ, nói năng phải có trách nhiệm, không thể phát ngôn bừa bãi!”
An Mộc gật đầu, “Hạ tiền bối dạy rất phải, cho nên…”
Cô chỉ vào giỏ chứa đồ bỏ đi, “Tôi đã tìm ra chứng cớ rồi!”
Nói xong, cô liền dùng một tờ khăn giấy bao tay mình lại, tìm kiếm bên trong giỏ một chút, tìm thấy mấy viên thuốc trắng, “Tôi muốn biết, đây là thuốc gì?”
Trong phòng bệnh đúng lúc có y tá, nghe thấy An Mộc tới liền đi tới nhìn, sững sờ, “Đây không phải….là thuốc hạ sốt sao?”
Cô nói, rồi thở dài, “Phí tiểu thư hai ngày trước có dấu hiệu cảm lạnh, sốt nhẹ nhưng không nghiêm trọng lắm, thuốc của cô bé sao lại ở trong giỏ đồ bỏ được chứ?”
An Mộc nhìn về phía phóng viên, “Đúng vậy, sao có thể ở trong giỏ đồ bỏ đi? Không có thuốc, không phải bệnh tình sẽ nghiêm trọng hơn sao?”
Cô ngẩng đầu lên, nhìn xung quanh, dừng lại ở phòng vệ sinh.
Trong phòng bệnh chắc chắn có bình nước nóng để tắm rửa.
An Mộc đi thẳng vào mở vòi sen, nước chảy ra lạnh buốt.
An Mộc chỉ cho các phóng viên xem, “Nhiệt độ nước là mặc định, nhưng mặt trên lại hiện 10 độ, xin hỏi, trong những ngày này, tắm rửa bằng nước có 10 độ, có thể không bị cảm lạnh sao? Bị cảm không uống thuốc, đương nhiên sốt càng cao, tôi khuyên các người khẩn trương truyền nước cho cô bé đi, hiện giờ đã là 39 độ 5, ngày mai lên đến 40 độ không phải nguy kịch rồi sao?”
Một câu thốt ra, cả đám phóng viên mặt mày sáng ngời!
Khốn kiếp!
Bọn họ hôm nay chạy tới nơi này, quả nhiên là ngooài dự đoán!
Vì không muốn quyên thận cho em gái, liền tắm nước lạnh, không uống thuốc, Phí Phẩm Trúc này tuổi vẫn còn nhỏ, không ngờ có thể không tiếc bản thân làm ra chuyện đáng sợ như vậy!
Y Lạc vừa rồi còn bị chèn ép, lúc này lập tức phản kích, “Bà Hạ gia giáo, xem như hôm nay tôi được mở rộng tầm mắt rồi. Hiện tại chứng cớ đã có, tôi có còn bị coi là phỉ báng nữa không đây?”
Cô cười lạnh, “Đương nhiên, tôi cũng không sợ bị kiện, tôi chỉ là một nhân vật nhỏ nhoi, thứ có nhiều nhất chính là thời gian, chúng ta có thể từ từ gặp nhau trên tòa.”
Hạ Tâm Băng nghe Y Lạc và An Mộc phối hợp với nhau như vậy, chỉ cảm thấy huyết áp tăng cao, tức giận đè nén, mới rồi bà còn nói con gái mình sẽ không làm gì loại chuyện này, hiện giờ An Mộc đã tìm thấy chứng cứ, thật là mất mặt!
Sắc mặt bà lập tức trở nên tái mét.
Đối mặt với đám phóng viên xung quanh, bà siết nắm tay thật chặt, nhìn An Mộc, khí thế quyết đánh đên cùng, “Tôi không ngờ…Phẩm Trúc lại không muốn quyên thận. Dù sao con bé còn nhỏ tuổi, nhát gan, có lẽ do tôi và ba nó ép buộc, nên không dám nói gì, mới có thể làm ra chuyện hồ đồ này! Nhưng Đường Hạ thân là chị cả, nhất định không lỡ nhìn em gái gặp chuyện không may đúng không?”