Ông Trùm Giải Trí Bí Mật Cưng Chiều: Cô Vợ Ngốc Ngọt Ngào

Chương 665: Các fan kêu gọi: Đường Hạ, trở về đi!



Editor: Ngạn Tịnh.

Mà An Mộc đang khiến mọi người trên mạng thương tâm muốn chết, giờ phút này lại đang đóng cọc tại nhà Ngôn Phi Thần.

Ngôn Phi Thần không nề hà mà nhìn cô, “Đừng nháo””

An Mộc áp dụng chính sách chơi xấu, “Ngôn tiền bối, anh không tới FAE làm người đại diện của tôi, vậy tôi sẽ không xuất đầu nữa”

“Cái gì mà trở về, cô còn không có ẩn lui mà!” Ngôn Phi Thần nhìn An Mộc, thật là cảm thấy, không thể nề hà.

Trên thế giới này sẽ có người có thể dính người như vậy sao?!

An Mộc buông tay, “Nhưng là quay trở lại, dù sao hiện tại trên mạng có rất nhiều lời kêu gọi, muốn tôi trở về đấy! Anh xem đi!”

Ngôn Phi Thần cạn lời xoay người.

Trong biệt thự của anh có một căn phòng bar, bên trong cái gì cũng có.

Anh xoay người rót một ly rượu vang đỏ cho mình.

“Một ly nước táo chanh, cảm ơn!” An Mộc mở miệng.

Ngôn Phi Thần:....

Bất đắc dĩ xay một trái táo, lại thêm hai miếng chanh, đưa cho An Mộc, “Đây là loại khẩu vị kỳ quái gì đây?”

“Anh tới làm người đại diện cho tôi, tôi liền nói cho anh biết!” An Mộc chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp.

Ngôn Phi Thần:.... “Tôi cũng không phải là rất muốn biết”

“À ~~~~” An Mộc cũng không nóng nảy, “Ngôn tiền bối, giữa trưa chúng ta ăn lẩu đi?”

Ngôn Phi Thần xoa xoa trán, lại ăn?!

Cũng ba, bốn ngày gần đây, An Mộc cứ ăn vạ trong biệt thự của mình. Mỗi ngày đúng 9 giờ sáng sẽ chạy đến đây, 6 giờ chiều sẽ rời đi, giống như đi làm theo ca vậy! Giữa trưa còn luôn chỉ thị mình làm cái này cái kia cho cô ăn!

“Cô cũng sợ ăn rồi sẽ mập lên à!” Đôi mắt Ngôn Phi Thần lướt qua bụng của An Mộc một chút, “Việc làm đầu tiên của một nghệ nhân không phải là bảo quản tốt miệng của mình sao?”

An Mộc còn bày ra bộ dáng da mặt dày, “Anh cũng không đến làm người đại diện cho tôi, tôi cũng không cần quay trở lại nghành giải trí, vậy còn quản mấy chuyện đó làm cái gì?!”

Ngôn Phi Thần:...

Có thể không cần luôn miệng nhắc đến chuyện đó được hay không hả?!

Ngôn Phi Thần thở dài, bưng ly rượu vang đỏ ngồi trên sô pha, “Được, nghày mai cô đừng tới nữa”

Hai mắt An Mộc lập tức sáng lên, “Anh đồng ý sao? Vậy khi nào anh đi làm?”

“Không có” Ngôn Phi Thần liếc mắt nhìn cô một cái, sau một lúc thấy vẻ mất mát của cô, chợt cười, “Tôi làm việc nhiều năm như vậy, cô cũng phải để tôi nghỉ ngơi một chút chứ? Nghệ nhân cũng vẫn có ngày nghỉ đấy, người đại diện như chúng tôi cả ngày chân không chạm đất!”

Đôi mắt An Mộc vừa trầm xuống, lúc này xoẹt một tiếng sáng lên, “Anh đồng ý? Vậy khi nào anh đi làm? Muốn nghỉ ngơi bao lâu?”

Ngôn Phi Thần giơ hai ngón tay ra.

“Hai ngày?” An Mộc dò hỏi.

Ngôn Phi Thần lập tức dở khóc dở cười, “Nghỉ ngơi hai ngày thì còn tính là kỳ nghỉ sao? Hai tháng!”

“Không được á!” Vẻ mặt An Mộc lập tức bày ra bộ dáng đau khổ, “Vậy hai tháng này, tôi cũng không làm việc sao?”

Ngôn Phi Thần liếc mắt nhìn cô một cái, “Tôi sẽ sắp xếp hành trình ổn thỏa cho cô rồi mới nghỉ phép!”

“Ây da!” An Mộc lập tức nhảy dựng từ trên sô pha lên, nước táo trong tay thiếu chút nữa tràn ra ngoài. Cho nhanh chóng đứng vững, sau đó môt ngụm vội vàng uống hết nước táo, “Vậy cứ định rồi nha! Tôi đi trước!”

Ngôn Phi Thần:... Tại sao anh vẫn luôn có cảm giác nồng đạm rằng bản thân đã bị lừa?

Tốc độ qua cầu rút ván như vậy quả thực quá nhanh rồi!

Đáng tiếc, An Mộc đã nhanh chóng uống xong, sau đó xách túi của mình lên, chạy về phía cửa.

Hiện tại đã tháng năm, thời tiết đã chuyển ấm, cho nên cô mặc rất ít. Thân hình linh hoạt, sung sướng giống như một con bướm.

Ngôn Phi Thần nhàn nhạt mở miệng, “Phải đi rồi sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.