An Mộc từ trước đến nay không e sợ con người này, đôi mắt phượng nhìn chằm chằm đối phương, “Đã nói hết chưa? Hết rồi thì cút đi!”
Phong Tử Khiêm lúc này mới nhận ra mình đã lạc đề, vội vàng trở lại chuyện chính, “Haha, đương nhiên là chưa, mục đích chính tôi tới hôm nay chính là…”
Phong Tử Khiêm móc giấy đăng ký kết hôn từ túi quần ra, “Đây là giấy kết hôn mà năm đó ba cô đã cầu xin ba tôi chấp nhận, An Mộc, hôm nay tôi tới là vì muốn cô phải tuân theo bản thỏa thuận này.”
An Mộc cảm thấy đối phương quá vô lại, chỉ có thể cười rộ lên!
“Anh đang bức hôn tôi?” An Mộc chỉ ra ngooài cửa, “Mời cút khỏi đây đi, tôi sẽ bảo luật sự của tôi liên hệ với anh, nếu anh cho rằng cái thứ này còn có hiệu lực, chúng ta sẽ gặp lại trên tòa.”
Phong Tử Khiêm sa sầm xuống, “Haha, tôi chỉ biết giờ cô giàu sang nên rất ngứa mắt, nếu cô đưa cho tôi 10 triệu, hôn ước này tôi có thể coi như không có, còn nếu cô không đư…”
Trên mặt Phong Tử Khiêm xuất hiện một tia dữ tợn.
An Mộc thực sự tò mò xem anh ta có thể làm ra được cái gì nữa, vì vậy hỏi, “Không đưa thì anh làm gì?”
Phong Tử Khiêm cười nhạt, “Cô nên biết chú út của tôi là ai chứ? Chính là tổng giám đốc công ty cô! Nếu cô không đưa tiền cho tôi, tôi sẽ bảo chú út của cô trừ khử cô!”
An Mộc thực sự không còn gì để nói.
Nhìn bộ dáng dương dương đắc ý của đối phương, An Mộc thấy con người này giống hệt một thằng hề, thực khiến cô buồn nôn!
An Mộc quay đầu liếc qua Diệp Đồng Đồng, cô vẫn ngậm miệng không nói gì.
Phong Tử Khiêm thấy hai người không thể nói lại, vênh mặt nói, “Sao nào? Sợ rồi sao? Đưa tiền đây!”
An Mộc trầm tư một chút, “10 triệu cần thời gian để chuẩn bị, anh về trước đi.”
An Mộc khoanh tay nhìn anh, “Chú út của anh là tổng giám đốc của chúng tôi, tôi nào dám làm gì? Nhưng nếu anh dám ở đây phá hủy hình tượng của tôi, một đồng cũng đừng mong nhận được!”
Phong Tử Khiêm lúc này mới tin đối phương, hừ lạnh một tiếng, “Tôi đi trước, cho cô 3 ngày!”
“Này!”
Anh xoay người muốn rời đi, An Mộc đột nhiên gọi anh lại, Phong Tử Khiêm quay đầu, “Thế nào? Luyến tiếc à? Thực ra kết hôn với tôi cũng không tồi đâu!”
An Mộc tỉnh bở nói, “Thật ghê tởm!”
“Cô!”
“Phong Tử Khiêm, tôi hỏi anh, ai nói cho anh biết tôi ở Hoành Điếm?”
Địa điểm quay phim là bí mật, dù Diệp Đồng Đồng đăng chuyện An Mộc bị thương lên mạnh, nhưng Hoành Điếm rộng lớn như vậy, sao Phong Tử Khiêm có thể biết chính xác được nơi này?”
Phong Tử Khiêm khựng lại một chút, rồi nói, “Tôi cũng không biết, có người gọi điện nói cho tôi biết.”
Quả nhiên!
An Mộc nhướng mày, không nói cho ai lại nói cho anh ta, ngoại trừ Hạ Thiên, hầu như chả có ai rảnh rỗi đến vậy!
Y như việc hô to một tiếng, làm mình ngã một cái, ngoại trự xây xước ngoài da không thương tổn gì nặng.
An Mộc gật đầu, lúc này Phong Tử Khiêm mới rời đi.
Anh ta đi rồi, Diệp Đồng Đồng mới lên tiếng, “Mộc Mộc, cậu thực sự định đưa cho anh ta 10 triệu sao?”
“Đồ ngốc này, đương nhiên là không rồi!” An Mộc bình tĩnh nói.