A Băng càng thêm khó hiểu, “Nhưng tấm biển này còn rất mới mà, chắc là vừa mới khai trương..”
Ây Dương Sát Sát…lại diễn nhiệt tình quá rồi…
A Băng hôm qua thức muộn, trong lúc chờ An Mộc liền ngồi xuống ghế ngủ thiếp đi
Đến lúc cô giật mình tỉnh lại, nhìn đồng hồ đã là ba giờ chiều.
Cô ngẩng đầu nhìn về phía phòng mát xa, “Sát Sát, Đường Hạ còn chưa ra sao?”
Đã mát xa được 6 tiếng rồi đó!
Âu Dương Sát Sát chỉ gật đầu.
Nhân viên phục vụ đúng lúc lên tiếng, “Cô Đường Hạ mát xa quá thoải mái, hiện đang ngủ.”
A Băng nhướng mày, “Còn có thể ngủ được sao?”
Nhân viên gật đầu đáp, “Đúng vậy, cô ấy còn nói hôm nay sẽ ở lại đây, sáng ngày mốt sẽ quay lại đooàn làm phim.”
A Băng vô cùng kinh ngạc, “Mát xa mà còn qua đêm sao? Cô ấy có thực sự khỏe không vậy?”
Âu Dương Sát Sát túm lấy A Băng, “Không có vần đề gì đâu, cô không tin cô ấy thì cũng phải tin tôi chứ!”
A Băng chăm chú nhìn Âu Dương Sát Sát, rất lâu sau mới nói, “Sát Sát, có phải cô và Đường Hạ đang che giấu tôi điều gì không đấy?”
Âu Dương Sát Sát,…”Tuyệt đối không có!”
A Băng đột nhiên nói, “Có đúng là Đường Hạ đến đây hẹn hò với bạn trai làm nghề mát xa không?”
Âu Dương Sát Sát, …
A Băng không nhịn được kêu lên, “Không thể nào, người như Đường Hạ sao có thể có bạn trai làm nghề mát xa chứ?”
Âu Dương Sát Sát, “Cô nghĩ nhiều quá rồi.”
A Băng lúc này mới vỗ ngực mình, tự giải thích, “KHông phải tôi kỳ thị người làm nghề mát xa, chỉ là, chỉ là…”
Âu Dương Sát Sát lôi cô ra ngoài, “Đi thôi, để cho Đường Hạ thoải mái mát xa đi!”
“Sát Sát, sao tôi lại cảm thấy cô nói mà như nghiến răng nghiến lợi vậy?”
Âu Dương Sát Sát:…Hai vị kia còn đang quần nhau bên trong, cô lại phải ở đây đối đáp với A Băng, không nghiến răng nghiến lợi thì thế nào?
Mãi sau A Băng mới chịu rời đi, tới khách sạn gần đó ở lại chờ An Mộc.
Sau này An Mộc biết được cũng chỉ biết biểu cảm thế này o(╯□╰)o
Bởi vì hiện tại An Mộc vô cùng nổi tiếng, hai ngày ơi cùng Phong Kiêu tại Hoành Điếm này cũng không dám tùy tiện ra ngoài, chỉ ở lại trong căn phòng này quấn lấy nhau.
An Mộc bị Phong Kiêu “mát xa” suốt một ngày một đêm, bao nhiêu khổ sở uất ức đều tan biến hết.
Hai người hơn một tháng không gặp, một ngày tựa ba thu, tiểu biệt thắng tân hôn, nói không hết những lời âu yếm.
Sang ngày thứ ba, ngồi trên xe của A Băng, trở lại đooàn làm phim, An Mộc mới nhớ ra, cô quên béng mất không hỏi anh về Lâm Đại Nhi và chuyện Phong Tử Khiêm!
Đúng là bị sắc đẹp làm cho hồ đồ!
Nhìn bộ dáng ủ rũ của An Mộc, A Băng nghi ngờ hỏi, “Đường Hạ, cô làm sao vậy?”
An Mộc ho khan một tiếng, “Không có gì.”
Không đợi nổi đến tối khi kết thúc công việc, cô vội vàng lấy điện thoại ra, hung hăng gửi cho đối phương một tin nhắn, “Anh còn chưa nói cho em nghe, cái cô Lâm Đại Nhi kia rốt cục là chuyện gì!”
Vừa gửi tin nhắn đi, liền thấy giọng mình chưa đủ nghiêm khắc, còn gõ thêm mấy dòng, “Anh mà không nói rõ ràng thì đừng có lên giường của em nữa!”
Nói xong mấy lời này liền cảm thấy thật sảng khoái, giờ chỉ việc đợi đối phương hồi âm thôi.