Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 262



Chương 262

Cô ấy biết Trình Thu Uyển sao?

Xem ra Cố Mặc Ngôn đã nói hết mọi chuyện cho cô biết. Quan hệ giữa hai người họ đúng là cực kỳ bền chặt.

Anh ta hỏi ngược lại: “Đã không còn Trình Thu Uyển nữa, bây giờ đang nói em đấy, Tô Thư Nghị, hai người mới quen nhau chưa được bao lâu, em hiểu con người chú ta đến thế sao?”

Tô Thư Nghi đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, chậm rãi nói: ‘Có những người chỉ cần nhìn một cái là thấu hiểu cả cuộc đời. Hai người ở bên nhau thì phải tin tưởng lần nhau, tôi tin tưởng Cố Mặc Ngôn, cũng như Cố Mặc Ngôn tin tưởng tôi vậy.”

Sau khi Tô Thư Nghỉ ra khỏi phòng làm việc, Cố Gia Huy vấn luôn suy tư về câu nói Sau cùng của cô.

Anh ta đã phạm phải sai lầm lớn nhất, không đáng có nhất trong cuộc đời mình, đó là không tin tưởng Tô Thư Nghi.

Cái ngày còn hồn nhiên vui vẻ như một bông hoa dành dành trắng, sự ngây thơ, lương thiện và cứng cỏi của cô đã khiến anh ta sỉ mê, rồi đem lòng yêu cô.

Nhưng anh ta là con nhà quyền quý, biết bao nhiêu người khao khát cuộc sống giàu có của anh ta, thế nên anh ta mới giấu cả Tô Thư Nghi.

Về những tấm hình năm đó, anh ta chẳng thèm nghĩ ngợi mà nhất quyết cho rằng Tô Thư Nghỉ đã phản bội mình. Nếu như anh †a chịu nghe cô giải thích, chịu bình tĩnh lại và phân tích kỹ càng thì có lẽ giờ đây họ đã không trở thành những người xa lạ.

Cố Gia Huy biết mình đã mất đi Tô Thư Nghỉ, hoàn toàn mất đi tình yêu của cô rồi.

Ban ngày đi làm bận rộn, đến tối, Tô Thư Nghỉ và mọi người sắp xếp các thiết bị xong xuôi rồi cùng nhau đến nhà hàng Tiểu Giang Nam.

Sáu rưỡi họ đã có mặt ở chỗ bàn ăn được đặt trước.

Hiểu Khiết và Lý Nam đóng giả thành một đôi tình nhân.

Họ mang theo máy ảnh nấp ở một nơi khó bị phát hiện, chờ đợi mục tiêu.

Đúng bảy giờ, quả nhiên họ nhìn thấy Cố Mặc Ngôn và Tả Dao lần lượt đi vào nhà hàng.

Sắp có kịch hay rồi đây.

Tối nay Tả Dao ăn mặc vô cùng lộng lẫy, vừa nhìn đã biết ngay là dày công trang điểm tỉ mỉ rồi mới tới.

Vóc dáng hoàn hảo của cô ta đúng là khiến Tô Thư Nghỉ tự thấy không sánh bằng.

Chiếc váy khoét cổ sâu làm tôn lên vòng một đầy đặn. Tả Dao còn đánh mascara rất đậm, cực kỳ phù hợp khung cảnh đêm tối này.

Hiểu Khiết than thầm: “Đúng là nữ thần quốc dân có khác.”

Còn Lý Nam thì đã ngẩn người từ lâu.

“Này, hai người chuyên nghiệp chút đi, cái quan trọng nhất là hôm nay phải chụp được ảnh đấy.” Tô Thư Nghi buồn cười nhắc nhở hai người họ tỉnh táo đầu óc.

Ở bàn ăn bên kia, Tả Dao chọn đồ ăn xong, tâm mắt không rời khỏi Cố Mặc Ngôn một giây.

Cô ta cúi đầu cười khẽế:”Cố tổng khó hẹn thật đấy, bao lâu rồi chúng ta không gặp nhau nhỉ?”

Cố Mặc Ngôn lịch sự đáp lại: “Chỉ cần đôi bên có hợp tác, chúng ta chắc chắn sẽ lại gặp nhau.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.