Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 356



Chương 356

Tô Thư Nghỉ chạm nhẹ vào sợi dây chuyền kim cương này, đây là tấm lòng của Cố Mặc Ngôn và cũng là vật kỷ niệm, cô rất thích.

Cô đột nhiên nghĩ đến sợi dây chuyền pha lê kia, bây giờ Cố Mặc Ngôn có còn để ý sợi dây chuyên đó nữa không?

Tô Thư Nghi chịu đựng hồi lâu, cuối cùng cũng mặc quần áo xong.

Kiểu tóc đuôi ngựa buộc cao chững chạc nhưng không mất vẻ hoạt bát, phối với chiếc váy vừa người và sợi dây chuyền kim cương lấp lánh, Tô Thư Nghi đã hoàn toàn lột xác.

Tô Thư Nghỉ soi gương, nghiêng người đánh giá mình, nhìn thế nào cũng cảm thấy không ổn.

Cô thích những kiểu quần áo đơn giản, như vậy sẽ thoải mái hơn. Bây giờ cô mang giày cao gót và mặc quần áo đắt tiền, thậm chí còn bước đi không được vững.

Cô hỏi Cố Mặc Ngôn: “Em phải mặc kiểu này hả? Có cần thiết không?”

Cố Mặc Ngôn cười đáp: ‘Phải, rất cần thiết.”

Thôi được rồi, lệnh chồng khó làm trái.

Tô Thư Nghỉ ăn mặc thế này chắc chắn không thể chen chúc trên tàu điện ngâm được, Cố Mặc Ngôn bảo Dương Tùng Đức đưa cô đi làm, còn anh thì đi xe khác.

Tô Thư Nghi vừa bước vào đại sảnh của †òa nhà đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người đàn ông. Cô vội vàng cúi đầu đi nhanh hơn vài bước để vào thang máy.

Người trong thang máy cũng nhìn Tô Thư Nghi chằm chằm, lòng bàn tay cô toát mồ hôi, cô đã làm việc trong tòa nhà này nhiều năm nhưng chưa bao giờ được chú ý nhiều như thế.

Cô rất hối hận vì đã không bác bỏ ý kiến của Cố Mặc Ngôn, bây giờ cô biết tìm đâu ra một bộ quần áo thích hợp để thay đây?

Tô Thư Nghi đành phải chịu đựng bước vào phòng làm việc của tòa soạn.

Hiểu Khiết, chị Trịnh và nhiếp ảnh gia Lý Nam đang chuẩn bị đi đến buổi họp báo, họ bận rộn đi qua đi lại trong phòng làm việc như những chú ong mật nhỏ.

Nhìn thấy một người phụ nữ ăn mặc sang trọng bước vào, Hiểu Khiết tưởng là khách hàng, bèn vội vàng chạy tới hỏi: “Xin hỏi chị muốn tìm ai ạ?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Hiểu Khiết, là chị đây, Tô Thư Nghi.” Tô Thư Nghỉ cúi đầu, nhỏ giọng trả lời.

“Trời ạ!” Hiểu Khiết hét toáng lên.

Nghe thấy tiếng hét của Hiểu Khiết, mọi người trong phòng làm việc đồng loạt nhìn về phía họ, cứ tưởng cô ấy gặp kẻ trộm.

“Chị Thư Nghị, là chị sao?” Hiểu Khiết há miệng to đến mức có thể nhét vừa một quả đấm.

“Trời ạ, là Tô Thư Nghi thật kìal”

“Cô mặc kiểu này đẹp thật đấy!”

Mọi người lần lượt khen ngợi, đây là Tô Thư Nghi của trước kia sao, trông cô như một quý bà vậy.

Lễ nào hôm nay Tô Thư Nghỉ có chuyện gì vui hay là mê trai phát điên rồi? Mọi người đoán.

Hiểu Khiết sờ chất liệu váy của Tô Thư Nghỉ, sau đó nhìn vào nhãn hiệu, giật mình la lên! Đây là một thương hiệu cực kì đắt tiền, hơn nữa hình như kiểu dáng này là hàng cao cấp thiết kế riêng, ít nhất cũng mấy trăm triệu, không ngờ nó lại được mặc trên người Tô Thư Nghi.

“Wow, chị Thư Nghi, em đã thấy chiếc váy này của chị trên tạp chí rồi, thương hiệu này đắt lắm đấy, hơn nữa đây là hàng thiết kế riêng đúng không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.