Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 601



CHƯƠNG 601

“Đừng phí sức nữa.” Một giọng nữ quen thuộc truyền đến từ phía sau, Tô Thư Nghi lập tức quay đầu nhìn lại, cô nhìn thấy Trình Thu Uyển đang đi về phía mình.

‘Sao cô lại ở đây?” Tô Thư Nghi không ngờ lại nhìn thấy Trình Thu Uyển ở đây, sau đó cô nhanh chóng phản ứng lại: ‘Là cô bắt cóc tôi?”

“Tô Thư Nghi, cô vẫn ngốc như vậy à, sao cô cứ thích hỏi những điều vô nghĩa như vậy chứ?” Trình Thu Uyển nói bằng giọng khinh thường.

“Cô bắt tôi đến đây làm gì? Trình Thu Uyển, bắt người là phạm pháp đấy, cô không sợ ngồi tù sao?” Không ngờ đến cả chuyện bắt cóc Trình Thu Uyển cũng làm được, Tô Thư Nghi tức giận chất vấn cô ta.

“Tất nhiên tôi sợ chứ, nhưng cô phải còn sống thì mới đi báo cảnh sát được.” Trình Thu Uyển ngồi xổm xuống nhìn Tô Thư Nghi băng ánh mắt khinh thường.

Tô Thư Nghỉ cảm giác Trình Thu Uyến không có ý tốt: “Rốt cuộc cô muốn làm cái gì hả? Mau thả tôi ra”

“Làm gì à?” Trình Thu Uyển cười ha ha vài tiếng sau đó hung hăng nắm lấy căm của Tô Thư Nghị, cô ta nhìn cô hằn học nói: “Tất nhiên tôi muốn tiêu diệt cô rồi.”

“Tô Thư Nghị, cô là cái gì chứ? Một người không có ngoại hình cũng chẳng có tài năng, đến gia cảnh cũng không tốt nốt, vậy thì cô dựa vào cái gì để tranh giành đàn ông với Trình Thu Uyển tôi hả?”

Căm Tô Thư Nghỉ bị Trình Thu Uyển bóp đến phát đau, cô cố gắng lắc đầu muốn tránh đi nhưng mà Trình Thu Uyển ra tay vô cùng ác độc. Cô ta bóp chặt hơn, móng tay cũng cắm sâu vào trong thịt, Tô Thư Nghỉ đau đến mức cảm thấy mình sắp mất cảm giác đến nơi.

Thấy không thể tránh thoát khỏi Trình Thu Uyển, Tô Thư Nghỉ chật vật mở miệng nói: “Từ trước đến giờ tôi chưa từng tranh Cố Mặc Ngôn với cô, tôi… Lúc tôi gặp anh ấy, tôi còn không biết việc cô còn sống.”

“Vậy bây giờ tôi đã về rồi đây, vì sao cô vẫn ỷ lại bên cạnh anh ấy không chịu đi?” Trong đôi mắt của Trình Thu Uyển toàn là oán hận, cô ta nhìn chằm chăm Tô Thư Nghi như một con rắn độc, khuôn mặt vốn xinh đẹp cũng trở nên vô cùng hung dữ.

Tô Thư Nghỉ nghe Trình Thu Uyển nói như vậy thì cảm thấy thật sự không thể nói lý lẽ với cô ta. Ý của cô ta là dù bây giờ cô có đang yêu đương với Cố Mặc Ngôn nhưng chỉ cần cô ta quay về là cô phải chia tay với Cố Mặc Ngôn rồi nhường lại vị trí cho cô ta ấy hả?

“Bây giờ Cố Mặc Ngôn đã không thích cô nữa, chuyện giữa hai người cũng đã qua, hơn nữa hai chúng tôi cũng đã kết hôn rồi.”

Tô Thư Nghỉ khiếp sợ vì sự ngang ngược của Trình Thu Uyển, cô hy vọng cô ta có thể hiểu rõ hiện thực.

Trình Thu Uyển vung mạnh bàn tay đang nắm cằm Tô Thư Nghi sang một bên. Cô ta tức giận nói: ‘Không thích tôi, vậy anh ấy thích ai, thích cô hả? Tô Thư Nghi, sao cô không tự nhìn lại mình đi, cô cảm thấy cô xứng đôi với anh ấy à?”

“Vì sao Cố Mặc Ngôn không thể thích tôi, chính miệng anh ấy đã nói giữa hai người chỉ có quan hệ đối tác trong công việc, anh ấy đã không thích cô nữa rồi!”

Mặc dù biết nói như vậy có thể sẽ kích thích Trình Thu Uyển khiến cho tình hình càng thêm tồi tệ hơn nhưng mà Tô Thư Nghi vẫn hét vào mặt cô ta.

Cô chịu đủ rồi đấy, vì sao ai cũng cảm thấy cô không xứng với Cố Mặc Ngôn, ai cũng cho răng chỉ có Trình Thu Uyển mới có tư cách đứng chung với Cố Mặc Ngôn, chẳng lẽ vì Trình Thu Uyển có một gương mặt xinh đẹp à?

“Vậy ư?” Trình Thu Uyển giận quá hóa cười: “Vậy nếu Cố Mặc Ngôn phát hiện ra cô cấu kết với người đàn ông khác, cô cảm thấy anh ấy còn muốn ở bên cô không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.