Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 606



CHƯƠNG 606

Võ về an ủi Tô Thư Nghỉ, Trình Nam Quyền quay lại nhìn Trình Thu Uyển đầy tức giận.

“Anh ơi, em…’ Trình Thu Uyển không dám nhìn vào mắt Trình Nam Quyền mà lo sợ nhìn đi chỗ khác. Đồng thời trong lòng cũng tự hỏi, tại sao anh trai lại đến đây?

Ánh mắt Trình Nam Quyền trở nên lạnh lẽo khi nhìn thấy em gái mình.

“Chát!” Trình Nam Quyền đi lên tát Trình Thu Uyển một cái thật mạnh: “Sao em có thể làm ra chuyện này? Thật quá quắt! May là anh chạy tới, nếu không em có biết hậu quả sẽ thế nào không?”

Trình Thu Uyến ôm mặt mình, cô ta không thể tin được mà nhìn Trình Nam Quyền. Vì ba mẹ mất sớm nên anh trai chăm sóc cô †a từ nhỏ tới lớn. Bao nhiêu năm nay, hầu như chuyện gì Trình Nam Quyền cũng chiều cô ta, cho dù có giận hơn nữa thì cũng chỉ là lớn tiếng mắng mấy câu, chưa bao giờ động tay với cô ta.

Thế mà bây giờ chỉ vì Tô Thư Nghị, chỉ vì cô ta mà anh trai đánh mình!

Lập tức, lòng căm thù của Trình Thu Uyển đối với Tô Thư Nghỉ càng thêm lớn!

“Anh, anh đánh em?” Trình Thu Uyển khóc gào lên với Trình Nam Quyền: “Từ nhỏ đến giờ anh chưa bao giờ đánh em, sao bây giờ anh lại đánh em vì một người ngoài cơ chứ!”

“Lễ nào anh không nên đánh em sao?”

Trình Nam Quyền cũng tức giận trách mắng Trình Thu Uyển: “Bao nhiêu năm nay do anh chiều em quá, nên bây giờ em còn có thể làm chuyện như thuê người hành hung, em có còn là em gái anh nữa không?

Có phải là Trình Thu Uyển lúc trước nữa không?”

Anh ta thực sự rất đau lòng, anh ta biết Trình Thu Uyển luôn làm theo ý mình, nhưng anh ta không ngờ rằng chỉ mấy năm không gặp, cô ta lại làm ra chuyện độc ác như vậy!

Nghe thấy Trình Nam Quyền trách móc mình như vậy, Trình Thu Uyển cảm thấy trong lòng rất tủi thân, bèn lớn tiếng nói: “Chuyện này không phải là lỗi của em, tất cả là lỗi của Tô Thư Nghỉ, ai bảo cô ta cướp Cố Mặc Ngôn từ tay em chứ! Nếu cô †a không ở bên Cố Mặc Ngôn thì sao em lại đối xử với cô ta như thế?”

“Thu Uyển,’ Nghe thấy những lời của Trình Thu Uyển, Trình Nam Quyền tức đến mức không biết phải nói gì, chỉ thấy lòng đầy bất lực: “Tô Thư Nghi đã kết hôn với Cố Mặc Ngôn rồi, bây giờ họ là vợ chồng hợp pháp, em không nên dính vào họ, chẳng lẽ em muốn làm con giáp thứ mười ba như người khác nói sao?”

“Em không quan tâm, Cố Mặc Ngôn là của em, chỉ có thể là của một mình eml” Trình Thu Uyển kích động hét lên: “Tô Thư Nghi không có tư cách ở bên Cố Mặc Ngôn, em là người quen biết Cố Mặc Ngôn trước, cũng chỉ có em mới xứng đôi với Cố Mặc Ngôn.

Trình Thu Uyển bước đến nắm chặt cánh tay của Trình Nam Quyền, vẻ mặt đầy cầu xin: “Anh ơi, chuyện này anh đừng xen vào được không? Chỉ cần Cố Mặc Ngôn biết Tô Thư Nghi bị sỉ nhục, nhất định anh ấy sẽ không muốn cô ta nữa, chắc chắn Cố Mặc Ngôn sẽ tiếp tục ở bên em, anh ơi, anh đừng…”

Trình Nam Quyền quả thật không thể nghe được thêm nữa bèn hất tay Trình Thu Uyển ra và tát cho cô một bạt tai: “Sao em lại vì Cố Mặc Ngôn mà làm đến mức này, Thu Uyển, trước đây em phóng khoáng sao bây giờ lòng dạ lại trở nên độc ác như thết”

“Anh!” Trình Thu Uyển lại bị Trình Nam Quyền tát một phát thì bật khóc, chỉ vào Tô Thư Nghi và quát: “Sao anh có thể măng em độc ác, sao có thể vì cô ta mà đánh em hết lần này đến lần khác chứ?”

Thoáng thấy dưới đất có nửa viên gạch, Trình Thu Uyển cúi xuống nhặt nó lên, hung dữ ném vào Tô Thư Nghi. Trình Nam Quyền không ngờ Trình Thu Uyển lại đột ngột có hành động như thế nên nhất thời không kịp ngăn cản.

Tô Thư Nghỉ nhìn thấy viên gạch bay đến chỗ mình vội nghiêng đầu tránh đi, mặc dù đã né tránh nhưng vẫn bị một góc của viên gạch quệt vào trán, máu ngay lập tức chảy ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.