Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 714



Chương 714

Tô Thư Nghi vốn đã không thích anh gặp Trình Thu Uyển, ngày trước gần như lần nào anh cãi nhau và chiến tranh lạnh với Tô Thư Nghi cũng vì Trình Thu Uyển. Nếu như bây giờ anh đồng ý với Trình Thu Uyển, vậy thì anh với Tô Thư Nghi phải làm sao? Không lẽ muốn anh và người mình yêu mỗi người một ngả sao?

“Thu Uyển, cái này… anh…” Cố Mặc Ngôn đẩy Trình Thu Uyển ra khỏi vòng tay của mình, anh do dự không biết nên nói thế nào với Trình Thu Uyển.

Trông thấy vẻ mặt khó xử của Cố Mặc Ngôn, Trình Thu Uyển hơi hoảng hốt, cô ta cố gắng chớp mắt để nước mắt chảy ra nhiều hơn, sau đó đáng thương nhìn Cố Mặc Ngôn.

“Cố Mặc Ngôn, chẳng phải vừa rồi anh đã hứa với em, anh sẽ bằng lòng làm mọi thứ vì em sao? Em thật sự không thể không có anh, nếu như anh không đồng ý với em thì em sống cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa, em thà chết quách đi cho xong!”

*Thu Uyển!” Cố Mặc Ngôn cất cao giọng, anh nghiêm túc nói: “Sao em có thể nói ra những lời đó? Tại sao em lại không biết trân trọng mạng sống của mình như thế hả?”

“Vậy anh đồng ý sẽ ở bên em đi, không có anh, em thật sự không biết bây giờ mình nên sống tiếp thế nào nữa” Trình Thu Uyển khóc càng đáng thương hơn: “Cố Mặc Ngôn, bây giờ em đã là một người tàn phế, ngoài anh ra sẽ không có ai sẵn lòng cần em nữa. Giờ em đã không có người thân rồi, không lẽ anh còn muốn em sống bơ vơ một mình trên cõi đời này sao?”

Thấy Trình Thu Uyển nói như thế, Cố Mặc Ngôn cũng hơi dao động, nhưng nếu như anh thật sự đồng ý với Trình Thu Uyển, vậy anh với Tô Thư Nghỉ phải làm sao?

Cố Mặc Ngôn không biết cuối cùng mình nên lựa chọn thế nào, rất khó để đưa ra quyết định.

Nhìn Trình Thu Uyển đang khóc lóc thảm thiết trước mặt mình, cuối cùng Cố Mặc Ngôn vẫn bị áp đảo bởi sự áy náy trong lòng mình, sở dĩ Trình Thu Uyển biến thành thế này đều là do anh, bây giờ Trình Thu Uyển đã nói ra yêu cầu này rồi, anh không thể khước từ.

Hơn nữa, cũng giống như những gì Trình Thu Uyển nói, ngoài anh ra, trên thế giới này cô ta thật sự không còn ai để dựa dẫm nữa.

Tô Thư Nghỉ còn có Trình Nam Quyền chăm sóc, anh tin chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện. Đợi đến khi Trình Thu Uyển có thể chấp nhận được tình trạng của mình, có thể sống một mình được thì anh sẽ đi tìm Tô Thư Nghi sau vậy.

Cố Mặc Ngôn đã đấu tranh rất lâu, cuối cùng anh khó khăn lên tiếng: “Được, anh hứa với em, anh sẽ ở bên cạnh em.”

“Anh nói thật không?” Lúc này Trình Thu Uyển không giấu nổi niềm vui sướng trong lòng mình, cô ta lại ôm chầm lấy Cố Mặc Ngôn: “Cảm ơn anh Cố Mặc Ngôn, cảm ơn anh!”

Lúc này Trình Thu Uyển đang rất đắc ý. Tô Thư Nghỉ, cho dù cô có cướp được thân phận cô cả nhà họ Trình của tôi thì có sao, chäng phải cuối cùng Cố Mặc Ngôn vẫn là của tôi sao?

Hừ, chỉ với tập đoàn Ngôn Diệu và cổ phần của tập đoàn Gố Thị trong tay Cố Mặc Ngôn, làm vợ của anh cũng sống sung sướng hơn làm cô chủ của nhà họ Trình nhiều. Cuối cùng vẫn là tôi thắng cô, Tô Thư Nghỉ ạ!

“Em thành ra thế này là do anh hại, đây là việc anh nên làm.” Đột nhiên Cố Mặc Ngôn đầy Trình Thu Uyển ra: “Em nằm xuống nghỉ ngơi cho khỏe đi, anh còn có việc cần phải xử lý, lát nữa anh lại đến với em.”

“Vâng ạ, anh đi làm việc của mình đi, em không sao đâu.” Sau khi Trình Thu Uyển đạt được mục đích của mình thì tỏ ra rất ngoan ngoãn và hiểu chuyện.

Sau khi đỡ Trình Thu Uyển nằm xuống nghỉ ngơi xong, Cố Mặc Ngôn bèn xoay người rời khỏi phòng bệnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.