Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 732



Chương 732

Chê giá thấp quá mất mặt à?

Cảm thấy cơn trong lòng đang dâng lên, Cố Mặc Ngôn ra sức kiềm chế hô hấp của mình. Được lắm, vậy anh sẽ thành toàn cho cô, để cô có thể diện hơn một chút!

Nghe thấy giọng nói quen thuộc hét cái giá trên trời này, còn khiến mọi người xung quanh bàn tán, trong lòng Trình Thư Nghi “phừng” một cái, lửa giận lập tức bùng lên. Cố Mặc Ngôn có ý gì đây, làm chuyện ác mà vẫn còn muốn để lại tiếng thơm à?

“Ba tỷ rưỡi!’ Không suy nghĩ quá nhiều, Trình Thư Nghỉ tăng thêm nửa tỷ vào giá khởi điểm mà Cố Mặc Ngôn ra. Dù gì hôm nay cô cũng không thể để chiếc nhãn này rơi vào tay Cố Mặc Ngôn.

được, thế thì hoàn toàn trái ngược với ý định ban đầu của cô.

“Chuyện gì vậy!” Những người ở đây đều không hiểu gì cả “Đồ của mình còn có thể đấu giá cho mình à?”

“Hình như cũng không có quy định nào nói không thế.”

“Nhưng thế này là vì sao chứ? Tuy tự đấu giấu giá đồ của bản thân cũng chỉ tốn chút phí tiền công thôi, nhưng tự dưng cầm đồ của mình đi đấu giá chơi thế à? Chẳng phải khi nấy còn nói có ý nghĩa đặc biệt sao?”

“Không hiểu nổi, quan hệ này đúng là quá loạn. Quần chúng hóng chuyện tỏ vẻ không hiểu gì cả!”

Hóa ra không phải cô chê giá thấp, mà chỉ đơn giản là không muốn để anh có được thôi.

Nghĩ tới đây, Cố Mặc Ngôn càng tức giận hơn. Khi đó anh đã nhượng bộ rồi, nhưng cô vẫn rời xa anh, vừa đi là năm năm không có tin tức gì. Bây giờ khó khăn lắm mới về, vậy mà lại sốt sắng muốn vạch rõ giới hạn với anh vậy sao?

“Sáu tỷ.

Anh cứ không để cô được như ý đấy, muốn thoát khỏi anh ấy hả, cả đời này Trình Thư Nghỉ đừng có mơ.

“Sáu tỷ… tôi không nghe nhầm đấy chứ.”

“Đừng nói nữa, tôi cũng nghỉ ngờ lỗ tai mình bị ù luôn rồi đây này.

“Giờ tôi gần như có thể khẳng định được rằng Cố Mặc Ngôn này.

vẫn còn nhớ vợ cũ anh ta mãi không quên. Nếu không phải vậy, tôi về đâm đầu vào đậu phụ chết tươi luôn.”

*Sao tôi không có một người chồng cũ như vậy chứ, đây đúng là ly hôn cũng khiến người khác phải hâm mộ mà.”

“Sáu tỷ bằng một chiếc siêu xe; băng một căn nhà; bằng một cửa hàng tốt… bằng một chiếc nhắn? Còn là loại không có kim cương?”

Trình Thư Nghỉ thực sự sắp bị ép cho phát điên rồi, sáu tỷ! Cố Mặc Ngôn đốt tiền đấy à? Sao anh ta không tên là Cố Đốt đi!

Nhưng lời bàn tán của người xung quanh khi nấy cũng nhắc nhở.

cô, dù gì đây cũng là đồ của mình, cũng lắm cũng chỉ mất chút phí trung gian thôi. Cô tuyệt đối sẽ không để Cố Mặc Ngôn có được chiếc nhắn này.

“Bảy tỷ rưỡi.” Trình Thư Nghi không biết người khác nghĩ thế nào, lúc đưa ra giá này, tóm lại cô cảm thấy mình như một kẻ ngốc vậy.

Bên dưới đã có người không nhịn được mà bật cười, đúng là đồ ngốc, đã thế còn có tận hai đồ ngốc luôn.

Trình Nam Quyền nghe thấy Trình Thư Nghỉ ra giá xong thì hơi nhíu mày. Cũng không phải anh ta tiếc chút tiền này, huống hồ là tiêu cho em gái mình. Chỉ là, suốt năm năm qua, rất ít khi anh ta thấy em gái mình tức giận như ngày hôm nay.

Cảm giác cô mang lại cho người khác luôn là nhẹ nhàng mềm mại, trên mặt luôn mỉm cười. Cho dù có lúc sẽ đau lòng, nhưng cũng lén trốn đi khóc một mình, chưa bao giờ để anh ta và Manh.

Bảo nhìn thấy và lo lắng Nhưng giờ thì sao, Cố Mặc Ngôn lại dễ dàng khơi lên lửa giận của cô như vậy. Một người ban nãy đến cả mấy trăm triệu còn cảm thấy là giá cao, giờ lại tự đưa ra cái giá trên trời tận mấy tỷ.

Nhìn Trình Thư Nghỉ trước mặt siết chặt hai tay, gò má đỏ bừng, trong mắt mơ hồ có lửa giận nhen nhóm, Trình Nam Quyền lại cảm thấy cô thế này vô cùng sinh động, đây mới là một người có tình cảm.

Có lẽ cô không hề thay đối, nội tâm vẫn là Tô Thư Nghi kia. Vậy.

cô vẫn thích Cố Mặc Ngôn sao?

Nghĩ đến đây, mặt Trình Nam Quyền hiện vẻ lo lắng. Tuyệt đối không được, Cố Mặc Ngôn đã làm tổn thương cô một lần rồi, anh ta tuyệt đối không cho phép có lần thứ hai!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.